Lời bài hát Long phụng châu báo quốc
|
Mỗi năm đến hè lòng man mác buồn.
Chín mươi ngày qua chứa chan tình thương
Ngày mai xa cách hai đứa hai nơi,
Phút gần gủi nhau mất rồi
Tạ từ là hết người ơi!
Tiếng ve nức nở buồn hơn tiếng lòng,
Biết ai còn nhớ đến ân tình xưa
Đường xưa in bóng hai đứa nay đâu,
Những chiều hẹn nhau hết rồi,
Giờ như nước trôi qua cầu..
Ca cổ: “ Anh Đức ơi anh Đức đi nhanh lên lẹ đi, em sẽ chỉ cho anh coi cái này nè, ngộ lắm. Chuyện gì mà ngộ dậy Hạnh. Bây giờ anh nhìn kỹ theo ngón tay của em nè nha. Kìa kìa anh thấy chưa ..aa.àh hà anh nhìn thấy rồi. Anh nhìn thấy gì ? Ngón tay của em. Ứa đâu phải ngón tay của em, ờ đúng rồi há, anh đã nhìn thấy nó rồi ! Anh thấy cái gì, một áng mây bay, cũng hỏng phải áng mây bay nữa. Dậy chứ em chỉ gì ? Có một đôi chim đang đùa giỡn bên nhau, chúng nhảy múa tung tăng trên những cành hoa phượng nở. Ờ há, nhưng mà chuyện ấy có đáng gì để cho em lưu tâm chứ ? Có chứ anh, có sao đâu em nói cho anh nghe coi. Anh biết hôn nhìn đôi chim non đang quấn quýt bên nhau trên hàng phượng vĩ mà em ngỡ là chúng ta đang nhảy múa tung tăng đùa giỡn trước sân trường như là đôi chim ríu rít trên cành, của bảy năm về trước. Nhưng nay gặp ra thì quả là thật quá trôi nhanh. Dòng thời gian thấm thoát như là thoi đưa. Ngày đầu tiên quen nhau em chỉ là cô bé mắt nai
nên anh đây vui ngay và lại còn đem lòng cảm mến. Suốt bảy năm trời đã bảy lần cây phượng vỹ trổ hoa, màu hồng xinh xinh em thích vô cùng và đây anh hái hoa phượng thắm riêng tặng cho em để ép vào trang sách học sinh. Lòng khắc ghi mối chân tình mà anh dành riêng để trao tặng cho em. Nhưng tay sắp sửa chia tay, đã qua niên học cuối năm, mai đây mỗi kẻ mỗi nơi phượng hồng vẫn thắm tươi nở trên cành nhưng lòng mình thì thắt thẻo ưu tư, dù ngăn cách cũng chẳng phai mờ, vì anh đã yêu Hạnh tự bao giờ chỉ đợi chờ tình cảm của em thôi. Nay đã hiểu ra em rất thiết tha dâng trọn tim mình yêu anh với tấm chân tình, nhưng ngại rằng nước bạc ngược dòng.
Hạnh ơi những mặc cảm ưu tư em hãy xem như cánh phượng ngày nào đã ép vào trang sách. Tình yêu của chúng ta không bao giờ ngăn cách vì đã trót trao nhau hương vị ngọt của tim lòng. Không đắng không cay không mặn cũng không nồng mà nó xinh xinh như một loài phượng vĩ khoe sắc tươi hồng trong ánh nắng ban mai, tình của chúng mình đẹp tựa áng mây bay ta nguyện nắm tay đi suốt đoạn đường dài. Em sợ cánh phượng hồng sẽ bị tàn phai theo tiếng ve sầu kêu vang trong đêm vắng. Bao năm tháng trôi qua biết mấy ân tình sau mấy năm học hành tình chúng mình như thể đôi chim nhởn nhơ líu lo trên cành cùng giỡn đùa hái hoa phượng xinh. Ngày nào đôi mình tuổi còn thơ ấu chỉ lo học hành tâm trí vô tư đến nay tuổi xuân trăng tròn và biết buồn xót xa niềm riêng nên cứ lo phập phòng còn gì sẻ chia tình duyên, đừng nên lo lắng em ơi đã yêu trọn đời không vơi. Ngày mai chúng mình chung đôi ta sẽ vui men tình giao bôi. Men rượu giao bôi của lứa tuổi đôi mươi ai ai cũng đèu mơ ước, nhưng có nếm mới say có yêu mới biết được hương vị đắng cay hay nồng đượm của ân tình. Lần đầu tiên em trao trọn quả tim mình cho một chàng trai hiền lành dễ mến nhưng chỉ sợ chuyện đôi mình tan hợp tựa bèo mây, mất anh rồi em biết sống sao đây khi kỷ niệm đã khắc ghi vào lòng tha thiết. Hạnh ơi tình của ta như đôi chim lượn hót sẽ có một ngày mình sánh bước bên nhau. Có thật không anh Đức ? Vâng, anh nói thật, anh yêu em, Hạnh em, anh Đức.
Khoan đã chị ơi, nảy giờ thấy chị đứng tần ngần trước cửa, chẳng hay chị muốn tìm ai dậy ? Dạ không tôi là là một kẻ bán hoa, tôi muốn mời anh chị mua dùm một ít, nhưng kính cổng cao tường nên.. . Này chị ơi chị bán hoa phượng vỹ hả? Dạ phải, đây là những cánh hoa phượng vỹ hồng tươi, xin mời anh chị hãy mua dùm. Xin hãy cho tôi xem thử…Dạ đây !!...Hả thì ra đây là…Dạ phải đây là những cánh hoa phượng vỹ, tuy kém hương nồng nhưng lòng trong trắng thanh cao. Ôi nghẹn ngào chẳng biết nói sao khi cành phượng vỹ bị nắng táp sương chan, một chuyện tình sớm vội ly tan, nhìn mặt nhau nghe suối lệ tuôn tràn. Cô ơi có lẽ trời cao định số chớ phải đâu ai dông phụ để cho cánh hoa cũng nhụy phai tàn.
Nảy giờ không hiểu, chị muốn nói điều chi ? Giữa nơi này bày giải ra đi, hay tâm tư uẩn khúc chuyện gì. Tôi sẽ kể đây, nhìn những cánh hoa phượng vỹ này mà tôi liên tưởng đến…chị liên tưởng đến điều gì mà trông vẻ mặt u buồn vậy. Trót mang kiếp phượng đời trôi nỗi buồn, cám ơn tình yêu cám ơn người thương bài ca cung thứ ai hát lâm ly tiếc một thời chẳng nói gì đành long người ở người đi. Biết bao kỷ niệm ngày xưa mất rồi, viêt lên nhật ký xót xa đời tôi, tìm đâu dĩ vãng áo trắng ngây thơ. Mắt buồn chiều nghiêng nón chờ còn thương nhớ ai thẩn thờ. Kỷ niệm xa xưa của lứa tuổi mộng mơ bây giờ còn đâu nữa, hình ảnh đôi chim non đang tung tăng nhảy múa trên hàng phượng vỹ xôn xao giấc chiêm bao, theo mây khói. Nguyện mơ màng, lối cũ đường xưa in đậm dấu chân buồn của hai kẻ rong chơi trước sân trường thời thơ ấu cho đến lúc trưởng thành ngày cuối tạ từ nhau giã biệt ban lòng ơi tôi nay xa cách rồi, kỷ niệm mình xin nhớ mãi, buồn thương một mình ai chờ mong từng đêm gối chiếc khối u hoài em có hay. Nếu ai đã từng nhặt hoa thấy buồn, cảm thông được nỗi nhớ xa người yêu, màu hoa phượng thắm như máu con tim mỗi lần hè sang kỷ niệm ngày xưa biết đâu mà tìm. Tìm để làm chi khi đôi chim lẻ bạn, cất tiếng kêu vang ảm đạm giữa trời buồn. Đây chính là câu chuyện tan thương của loài phượng vỹ vấn vương, niềm khổ lụy bởi thế nên tôi phải bán cành hoa ấy để chôn liệm một mối tình đầy ngang trái thê lương. Câu chuyện của chị kể ra tôi nghe sao mà buồn thảm quá, thôi được rồi tôi sẽ mua cho chị những đóa hoa này. Anh à! Để em để em đem nhưng đóa hoa phượng vỹ này vào trong nhà cho loan phòng mình xinh đẹp thêm nha anh. Hạnh… Hạnh em anh còn gọi tên Hạnh ấy nữa làm chi trong khi giờ đây anh đã cái tên khác ngọt ngào để thay cho tiếng hạnh đầy thương đau cái đắng. Hạnh! Hạnh ơi, xin em hãy hiểu cho anh, phải… tôi đã hiểu cho anh nhiều lắm, nhiều lắm à, Hạnh! Nãy giờ đọc qua trang báo mà tôi mới biết được là người ta cưới vợ... Hạnh ơi anh !!!! người ta đã quên lời hẹn ước lúc chai tay rồi. Hạnh ơi! Hic hà hà, lòng anh luôn chẳng mờ phai tình em tha thiết đắm say, xin hãy để cho anh phân vì do hiếu thân giữ đạo mà anh mà anh đẩy nói cùng… đừng nên nói nữa buồn thêm, nay đã tròn duyên thì thôi anh hãy dừng quên, Hạnh… Hạnh ơi sao em hiểu được hoàn cảnh trái ngang của hai kẻ không thương phải thành chồng vợ. Có những đêm thâu anh âu sầu nức nở liên tưởng đến người yêu quá ngấn lệ u hoài, bao nỗi suy tư dằn dặ suốt đêm dài, đâu phải chỉ riêng em mang khổ sầu da diết mà cả ba khối tình đồng ti thiếc cũng như nhau. Trước mặt mọi người thì hạnh phúc biết bao, những tiếng nói yêu thương nghe ngọt ngào tình cảm nhưng sau đó thì thờ ơ lãnh đạm kề mặt nhau mà lòng lại lạnh lùng . Thôi đừng nói nữa, câu giao ước khi xưa giờ đây còn đâu mong nữa. Như cánh chim bay đi về nơi cuối nẻo trời mây, ngày tạ từ chia tay lòng anh đây khắc ghi trong đời dù muôn ngàn bão going, tình yêu em vẫn không phai nhòa, thôi hãy quyên đi khi thuyền tình lạc bến, lưu luyến nữa mà chi cho vướng bận tâm hồn, kỷ niệm ngày xưa như bọt nước trên nguồn gặp trận mưa tuôn sẽ tan thành vụn vỡ chỉ còn lại chăng là những hạt nhỏ li ti. Đã muộn màng rồi thương tiếc nữa mà chi, xin anh đừng để sầu bi cho người con gái ấy, bao nỗi xót xa một mình tôi xin gánh lấy, đừng để trái ngang gây khổ lụy cho bao người. Hạn ơi! Trước hoàn cảnh này anh biết nói sao đây, trong khi lòng anh vẫn còn yêu em tha thiết nhưng thời gian vẫn là liều thuốc xoa dịu vết thương lòng, chẳng tìm được lãng quên. Hạnh! Em, trót mang kiếp phượng đời trôi nỗi buồn, cám ơn tình yêu cám ơn người thương bài ca cung thứ ai hát lâm ly tiếc một thời chẳng nói gì đành long người ở người đi. Biết bao kỷ niệm ngày xưa mất rồi, viêt lên nhật ký xót xa đời tôi, tìm đâu dĩ vãng áo trắng ngây thơ. Mắt buồn chiều nghiêng nón chờ còn thương nhớ ai thẩn thờ.
Chín mươi ngày qua chứa chan tình thương
Ngày mai xa cách hai đứa hai nơi,
Phút gần gủi nhau mất rồi
Tạ từ là hết người ơi!
Tiếng ve nức nở buồn hơn tiếng lòng,
Biết ai còn nhớ đến ân tình xưa
Đường xưa in bóng hai đứa nay đâu,
Những chiều hẹn nhau hết rồi,
Giờ như nước trôi qua cầu..
Ca cổ: “ Em Đức ơi em Đức đi nhanh lên lẹ đi, anh sẽ chỉ cho em coi cái này nè, ngộ lắm. Chuyện gì mà ngộ dậy Hạnh. Bây giờ em nhìn kỹ theo ngón tay của anh nè nha. Kìa kìa em thấy chưa ..aa.àh hà em nhìn thấy rồi. Em nhìn thấy gì ? Ngón tay của anh. Ứa đâu phải ngón tay của anh, ờ đúng rồi há, em đã nhìn thấy nó rồi ! Em thấy cái gì, một áng mây bay, cũng hỏng phải áng mây bay nữa. Dậy chứ anh chỉ gì ? Có một đôi chim đang đùa giỡn bên nhau, chúng nhảy múa tung tăng trên những cành hoa phượng nở. Ờ há, nhưng mà chuyện ấy có đáng gì để cho anh lưu tâm chứ ? Có chứ em, có sao đâu anh nói cho em nghe coi. Em biết hôn nhìn đôi chim non đang quấn quýt bên nhau trên hàng phượng vĩ mà anh ngỡ là chúng ta đang nhảy múa tung tăng đùa giỡn trước sân trường như là đôi chim ríu rít trên cành, của bảy năm về trước. Nhưng nay gặp ra thì quả là thật quá trôi nhanh. Dòng thời gian thấm thoát như là thoi đưa. Ngày đầu tiên quen nhau anh chỉ là cô bé mắt nai
nên em đây vui ngay và lại còn đem lòng cảm mến. Suốt bảy năm trời đã bảy lần cây phượng vỹ trổ hoa, màu hồng xinh xinh anh thích vô cùng và đây em hái hoa phượng thắm riêng tặng cho anh để ép vào trang sách học sinh. Lòng khắc ghi mối chân tình mà em dành riêng để trao tặng cho anh. Nhưng tay sắp sửa chia tay, đã qua niên học cuối năm, mai đây mỗi kẻ mỗi nơi phượng hồng vẫn thắm tươi nở trên cành nhưng lòng mình thì thắt thẻo ưu tư, dù ngăn cách cũng chẳng phai mờ, vì em đã yêu Hạnh tự bao giờ chỉ đợi chờ tình cảm của anh thôi. Nay đã hiểu ra anh rất thiết tha dâng trọn tim mình yêu em với tấm chân tình, nhưng ngại rằng nước bạc ngược dòng.
Hạnh ơi những mặc cảm ưu tư anh hãy xem như cánh phượng ngày nào đã ép vào trang sách. Tình yêu của chúng ta không bao giờ ngăn cách vì đã trót trao nhau hương vị ngọt của tim lòng. Không đắng không cay không mặn cũng không nồng mà nó xinh xinh như một loài phượng vĩ khoe sắc tươi hồng trong ánh nắng ban mai, tình của chúng mình đẹp tựa áng mây bay ta nguyện nắm tay đi suốt đoạn đường dài. Anh sợ cánh phượng hồng sẽ bị tàn phai theo tiếng ve sầu kêu vang trong đêm vắng. Bao năm tháng trôi qua biết mấy ân tình sau mấy năm học hành tình chúng mình như thể đôi chim nhởn nhơ líu lo trên cành cùng giỡn đùa hái hoa phượng xinh. Ngày nào đôi mình tuổi còn thơ ấu chỉ lo học hành tâm trí vô tư đến nay tuổi xuân trăng tròn và biết buồn xót xa niềm riêng nên cứ lo phập phòng còn gì sẻ chia tình duyên, đừng nên lo lắng anh ơi đã yêu trọn đời không vơi. Ngày mai chúng mình chung đôi ta sẽ vui men tình giao bôi. Men rượu giao bôi của lứa tuổi đôi mươi ai ai cũng đèu mơ ước, nhưng có nếm mới say có yêu mới biết được hương vị đắng cay hay nồng đượm của ân tình. Lần đầu tiên anh trao trọn quả tim mình cho một chàng trai hiền lành dễ mến nhưng chỉ sợ chuyện đôi mình tan hợp tựa bèo mây, mất em rồi anh biết sống sao đây khi kỷ niệm đã khắc ghi vào lòng tha thiết. Hạnh ơi tình của ta như đôi chim lượn hót sẽ có một ngày mình sánh bước bên nhau. Có thật không em Đức ? Vâng, em nói thật, em yêu anh, Hạnh anh, em Đức.
Khoan đã chị ơi, nảy giờ thấy chị đứng tần ngần trước cửa, chẳng hay chị muốn tìm ai dậy ? Dạ không tôi là là một kẻ bán hoa, tôi muốn mời em chị mua dùm một ít, nhưng kính cổng cao tường nên.. . Này chị ơi chị bán hoa phượng vỹ hả? Dạ phải, đây là những cánh hoa phượng vỹ hồng tươi, xin mời em chị hãy mua dùm. Xin hãy cho tôi xem thử…Dạ đây !!...Hả thì ra đây là…Dạ phải đây là những cánh hoa phượng vỹ, tuy kém hương nồng nhưng lòng trong trắng thanh cao. Ôi nghẹn ngào chẳng biết nói sao khi cành phượng vỹ bị nắng táp sương chan, một chuyện tình sớm vội ly tan, nhìn mặt nhau nghe suối lệ tuôn tràn. Cô ơi có lẽ trời cao định số chớ phải đâu ai dông phụ để cho cánh hoa cũng nhụy phai tàn.
Nảy giờ không hiểu, chị muốn nói điều chi ? Giữa nơi này bày giải ra đi, hay tâm tư uẩn khúc chuyện gì. Tôi sẽ kể đây, nhìn những cánh hoa phượng vỹ này mà tôi liên tưởng đến…chị liên tưởng đến điều gì mà trông vẻ mặt u buồn vậy. Trót mang kiếp phượng đời trôi nỗi buồn, cám ơn tình yêu cám ơn người thương bài ca cung thứ ai hát lâm ly tiếc một thời chẳng nói gì đành long người ở người đi. Biết bao kỷ niệm ngày xưa mất rồi, viêt lên nhật ký xót xa đời tôi, tìm đâu dĩ vãng áo trắng ngây thơ. Mắt buồn chiều nghiêng nón chờ còn thương nhớ ai thẩn thờ. Kỷ niệm xa xưa của lứa tuổi mộng mơ bây giờ còn đâu nữa, hình ảnh đôi chim non đang tung tăng nhảy múa trên hàng phượng vỹ xôn xao giấc chiêm bao, theo mây khói. Nguyện mơ màng, lối cũ đường xưa in đậm dấu chân buồn của hai kẻ rong chơi trước sân trường thời thơ ấu cho đến lúc trưởng thành ngày cuối tạ từ nhau giã biệt ban lòng ơi tôi nay xa cách rồi, kỷ niệm mình xin nhớ mãi, buồn thương một mình ai chờ mong từng đêm gối chiếc khối u hoài anh có hay. Nếu ai đã từng nhặt hoa thấy buồn, cảm thông được nỗi nhớ xa người yêu, màu hoa phượng thắm như máu con tim mỗi lần hè sang kỷ niệm ngày xưa biết đâu mà tìm. Tìm để làm chi khi đôi chim lẻ bạn, cất tiếng kêu vang ảm đạm giữa trời buồn. Đây chính là câu chuyện tan thương của loài phượng vỹ vấn vương, niềm khổ lụy bởi thế nên tôi phải bán cành hoa ấy để chôn liệm một mối tình đầy ngang trái thê lương. Câu chuyện của chị kể ra tôi nghe sao mà buồn thảm quá, thôi được rồi tôi sẽ mua cho chị những đóa hoa này. Em à! Để anh để anh đem nhưng đóa hoa phượng vỹ này vào trong nhà cho loan phòng mình xinh đẹp thêm nha em. Hạnh… Hạnh anh em còn gọi tên Hạnh ấy nữa làm chi trong khi giờ đây em đã cái tên khác ngọt ngào để thay cho tiếng hạnh đầy thương đau cái đắng. Hạnh! Hạnh ơi, xin anh hãy hiểu cho em, phải… tôi đã hiểu cho em nhiều lắm, nhiều lắm à, Hạnh! Nãy giờ đọc qua trang báo mà tôi mới biết được là người ta cưới vợ... Hạnh ơi em !!!! người ta đã quên lời hẹn ước lúc chai tay rồi. Hạnh ơi! Hic hà hà, lòng em luôn chẳng mờ phai tình anh tha thiết đắm say, xin hãy để cho em phân vì do hiếu thân giữ đạo mà em mà em đẩy nói cùng… đừng nên nói nữa buồn thêm, nay đã tròn duyên thì thôi em hãy dừng quên, Hạnh… Hạnh ơi sao anh hiểu được hoàn cảnh trái ngang của hai kẻ không thương phải thành chồng vợ. Có những đêm thâu em âu sầu nức nở liên tưởng đến người yêu quá ngấn lệ u hoài, bao nỗi suy tư dằn dặ suốt đêm dài, đâu phải chỉ riêng anh mang khổ sầu da diết mà cả ba khối tình đồng ti thiếc cũng như nhau. Trước mặt mọi người thì hạnh phúc biết bao, những tiếng nói yêu thương nghe ngọt ngào tình cảm nhưng sau đó thì thờ ơ lãnh đạm kề mặt nhau mà lòng lại lạnh lùng . Thôi đừng nói nữa, câu giao ước khi xưa giờ đây còn đâu mong nữa. Như cánh chim bay đi về nơi cuối nẻo trời mây, ngày tạ từ chia tay lòng em đây khắc ghi trong đời dù muôn ngàn bão going, tình yêu anh vẫn không phai nhòa, thôi hãy quyên đi khi thuyền tình lạc bến, lưu luyến nữa mà chi cho vướng bận tâm hồn, kỷ niệm ngày xưa như bọt nước trên nguồn gặp trận mưa tuôn sẽ tan thành vụn vỡ chỉ còn lại chăng là những hạt nhỏ li ti. Đã muộn màng rồi thương tiếc nữa mà chi, xin em đừng để sầu bi cho người con gái ấy, bao nỗi xót xa một mình tôi xin gánh lấy, đừng để trái ngang gây khổ lụy cho bao người. Hạn ơi! Trước hoàn cảnh này em biết nói sao đây, trong khi lòng em vẫn còn yêu anh tha thiết nhưng thời gian vẫn là liều thuốc xoa dịu vết thương lòng, chẳng tìm được lãng quên. Hạnh! Anh, trót mang kiếp phượng đời trôi nỗi buồn, cám ơn tình yêu cám ơn người thương bài ca cung thứ ai hát lâm ly tiếc một thời chẳng nói gì đành long người ở người đi. Biết bao kỷ niệm ngày xưa mất rồi, viêt lên nhật ký xót xa đời tôi, tìm đâu dĩ vãng áo trắng ngây thơ. Mắt buồn chiều nghiêng nón chờ còn thương nhớ ai thẩn thờ.
Chín mươi ngày qua chứa chan tình thương
Ngày mai xa cách hai đứa hai nơi,
Phút gần gủi nhau mất rồi
Tạ từ là hết người ơi!
Tiếng ve nức nở buồn hơn tiếng lòng,
Biết ai còn nhớ đến ân tình xưa
Đường xưa in bóng hai đứa nay đâu,
Những chiều hẹn nhau hết rồi,
Giờ như nước trôi qua cầu..
Ca cổ: “ Anh Đức ơi anh Đức đi nhanh lên lẹ đi, em sẽ chỉ cho anh coi cái này nè, ngộ lắm. Chuyện gì mà ngộ dậy Hạnh. Bây giờ anh nhìn kỹ theo ngón tay của em nè nha. Kìa kìa anh thấy chưa ..aa.àh hà anh nhìn thấy rồi. Anh nhìn thấy gì ? Ngón tay của em. Ứa đâu phải ngón tay của em, ờ đúng rồi há, anh đã nhìn thấy nó rồi ! Anh thấy cái gì, một áng mây bay, cũng hỏng phải áng mây bay nữa. Dậy chứ em chỉ gì ? Có một đôi chim đang đùa giỡn bên nhau, chúng nhảy múa tung tăng trên những cành hoa phượng nở. Ờ há, nhưng mà chuyện ấy có đáng gì để cho em lưu tâm chứ ? Có chứ anh, có sao đâu em nói cho anh nghe coi. Anh biết hôn nhìn đôi chim non đang quấn quýt bên nhau trên hàng phượng vĩ mà em ngỡ là chúng ta đang nhảy múa tung tăng đùa giỡn trước sân trường như là đôi chim ríu rít trên cành, của bảy năm về trước. Nhưng nay gặp ra thì quả là thật quá trôi nhanh. Dòng thời gian thấm thoát như là thoi đưa. Ngày đầu tiên quen nhau em chỉ là cô bé mắt nai
nên anh đây vui ngay và lại còn đem lòng cảm mến. Suốt bảy năm trời đã bảy lần cây phượng vỹ trổ hoa, màu hồng xinh xinh em thích vô cùng và đây anh hái hoa phượng thắm riêng tặng cho em để ép vào trang sách học sinh. Lòng khắc ghi mối chân tình mà anh dành riêng để trao tặng cho em. Nhưng tay sắp sửa chia tay, đã qua niên học cuối năm, mai đây mỗi kẻ mỗi nơi phượng hồng vẫn thắm tươi nở trên cành nhưng lòng mình thì thắt thẻo ưu tư, dù ngăn cách cũng chẳng phai mờ, vì anh đã yêu Hạnh tự bao giờ chỉ đợi chờ tình cảm của em thôi. Nay đã hiểu ra em rất thiết tha dâng trọn tim mình yêu anh với tấm chân tình, nhưng ngại rằng nước bạc ngược dòng.
Hạnh ơi những mặc cảm ưu tư em hãy xem như cánh phượng ngày nào đã ép vào trang sách. Tình yêu của chúng ta không bao giờ ngăn cách vì đã trót trao nhau hương vị ngọt của tim lòng. Không đắng không cay không mặn cũng không nồng mà nó xinh xinh như một loài phượng vĩ khoe sắc tươi hồng trong ánh nắng ban mai, tình của chúng mình đẹp tựa áng mây bay ta nguyện nắm tay đi suốt đoạn đường dài. Em sợ cánh phượng hồng sẽ bị tàn phai theo tiếng ve sầu kêu vang trong đêm vắng. Bao năm tháng trôi qua biết mấy ân tình sau mấy năm học hành tình chúng mình như thể đôi chim nhởn nhơ líu lo trên cành cùng giỡn đùa hái hoa phượng xinh. Ngày nào đôi mình tuổi còn thơ ấu chỉ lo học hành tâm trí vô tư đến nay tuổi xuân trăng tròn và biết buồn xót xa niềm riêng nên cứ lo phập phòng còn gì sẻ chia tình duyên, đừng nên lo lắng em ơi đã yêu trọn đời không vơi. Ngày mai chúng mình chung đôi ta sẽ vui men tình giao bôi. Men rượu giao bôi của lứa tuổi đôi mươi ai ai cũng đèu mơ ước, nhưng có nếm mới say có yêu mới biết được hương vị đắng cay hay nồng đượm của ân tình. Lần đầu tiên em trao trọn quả tim mình cho một chàng trai hiền lành dễ mến nhưng chỉ sợ chuyện đôi mình tan hợp tựa bèo mây, mất anh rồi em biết sống sao đây khi kỷ niệm đã khắc ghi vào lòng tha thiết. Hạnh ơi tình của ta như đôi chim lượn hót sẽ có một ngày mình sánh bước bên nhau. Có thật không anh Đức ? Vâng, anh nói thật, anh yêu em, Hạnh em, anh Đức.
Khoan đã chị ơi, nảy giờ thấy chị đứng tần ngần trước cửa, chẳng hay chị muốn tìm ai dậy ? Dạ không tôi là là một kẻ bán hoa, tôi muốn mời anh chị mua dùm một ít, nhưng kính cổng cao tường nên.. . Này chị ơi chị bán hoa phượng vỹ hả? Dạ phải, đây là những cánh hoa phượng vỹ hồng tươi, xin mời anh chị hãy mua dùm. Xin hãy cho tôi xem thử…Dạ đây !!...Hả thì ra đây là…Dạ phải đây là những cánh hoa phượng vỹ, tuy kém hương nồng nhưng lòng trong trắng thanh cao. Ôi nghẹn ngào chẳng biết nói sao khi cành phượng vỹ bị nắng táp sương chan, một chuyện tình sớm vội ly tan, nhìn mặt nhau nghe suối lệ tuôn tràn. Cô ơi có lẽ trời cao định số chớ phải đâu ai dông phụ để cho cánh hoa cũng nhụy phai tàn.
Nảy giờ không hiểu, chị muốn nói điều chi ? Giữa nơi này bày giải ra đi, hay tâm tư uẩn khúc chuyện gì. Tôi sẽ kể đây, nhìn những cánh hoa phượng vỹ này mà tôi liên tưởng đến…chị liên tưởng đến điều gì mà trông vẻ mặt u buồn vậy. Trót mang kiếp phượng đời trôi nỗi buồn, cám ơn tình yêu cám ơn người thương bài ca cung thứ ai hát lâm ly tiếc một thời chẳng nói gì đành long người ở người đi. Biết bao kỷ niệm ngày xưa mất rồi, viêt lên nhật ký xót xa đời tôi, tìm đâu dĩ vãng áo trắng ngây thơ. Mắt buồn chiều nghiêng nón chờ còn thương nhớ ai thẩn thờ. Kỷ niệm xa xưa của lứa tuổi mộng mơ bây giờ còn đâu nữa, hình ảnh đôi chim non đang tung tăng nhảy múa trên hàng phượng vỹ xôn xao giấc chiêm bao, theo mây khói. Nguyện mơ màng, lối cũ đường xưa in đậm dấu chân buồn của hai kẻ rong chơi trước sân trường thời thơ ấu cho đến lúc trưởng thành ngày cuối tạ từ nhau giã biệt ban lòng ơi tôi nay xa cách rồi, kỷ niệm mình xin nhớ mãi, buồn thương một mình ai chờ mong từng đêm gối chiếc khối u hoài em có hay. Nếu ai đã từng nhặt hoa thấy buồn, cảm thông được nỗi nhớ xa người yêu, màu hoa phượng thắm như máu con tim mỗi lần hè sang kỷ niệm ngày xưa biết đâu mà tìm. Tìm để làm chi khi đôi chim lẻ bạn, cất tiếng kêu vang ảm đạm giữa trời buồn. Đây chính là câu chuyện tan thương của loài phượng vỹ vấn vương, niềm khổ lụy bởi thế nên tôi phải bán cành hoa ấy để chôn liệm một mối tình đầy ngang trái thê lương. Câu chuyện của chị kể ra tôi nghe sao mà buồn thảm quá, thôi được rồi tôi sẽ mua cho chị những đóa hoa này. Anh à! Để em để em đem nhưng đóa hoa phượng vỹ này vào trong nhà cho loan phòng mình xinh đẹp thêm nha anh. Hạnh… Hạnh em anh còn gọi tên Hạnh ấy nữa làm chi trong khi giờ đây anh đã cái tên khác ngọt ngào để thay cho tiếng hạnh đầy thương đau cái đắng. Hạnh! Hạnh ơi, xin em hãy hiểu cho anh, phải… tôi đã hiểu cho anh nhiều lắm, nhiều lắm à, Hạnh! Nãy giờ đọc qua trang báo mà tôi mới biết được là người ta cưới vợ... Hạnh ơi anh !!!! người ta đã quên lời hẹn ước lúc chai tay rồi. Hạnh ơi! Hic hà hà, lòng anh luôn chẳng mờ phai tình em tha thiết đắm say, xin hãy để cho anh phân vì do hiếu thân giữ đạo mà anh mà anh đẩy nói cùng… đừng nên nói nữa buồn thêm, nay đã tròn duyên thì thôi anh hãy dừng quên, Hạnh… Hạnh ơi sao em hiểu được hoàn cảnh trái ngang của hai kẻ không thương phải thành chồng vợ. Có những đêm thâu anh âu sầu nức nở liên tưởng đến người yêu quá ngấn lệ u hoài, bao nỗi suy tư dằn dặ suốt đêm dài, đâu phải chỉ riêng em mang khổ sầu da diết mà cả ba khối tình đồng ti thiếc cũng như nhau. Trước mặt mọi người thì hạnh phúc biết bao, những tiếng nói yêu thương nghe ngọt ngào tình cảm nhưng sau đó thì thờ ơ lãnh đạm kề mặt nhau mà lòng lại lạnh lùng . Thôi đừng nói nữa, câu giao ước khi xưa giờ đây còn đâu mong nữa. Như cánh chim bay đi về nơi cuối nẻo trời mây, ngày tạ từ chia tay lòng anh đây khắc ghi trong đời dù muôn ngàn bão going, tình yêu em vẫn không phai nhòa, thôi hãy quyên đi khi thuyền tình lạc bến, lưu luyến nữa mà chi cho vướng bận tâm hồn, kỷ niệm ngày xưa như bọt nước trên nguồn gặp trận mưa tuôn sẽ tan thành vụn vỡ chỉ còn lại chăng là những hạt nhỏ li ti. Đã muộn màng rồi thương tiếc nữa mà chi, xin anh đừng để sầu bi cho người con gái ấy, bao nỗi xót xa một mình tôi xin gánh lấy, đừng để trái ngang gây khổ lụy cho bao người. Hạn ơi! Trước hoàn cảnh này anh biết nói sao đây, trong khi lòng anh vẫn còn yêu em tha thiết nhưng thời gian vẫn là liều thuốc xoa dịu vết thương lòng, chẳng tìm được lãng quên. Hạnh! Em, trót mang kiếp phượng đời trôi nỗi buồn, cám ơn tình yêu cám ơn người thương bài ca cung thứ ai hát lâm ly tiếc một thời chẳng nói gì đành long người ở người đi. Biết bao kỷ niệm ngày xưa mất rồi, viêt lên nhật ký xót xa đời tôi, tìm đâu dĩ vãng áo trắng ngây thơ. Mắt buồn chiều nghiêng nón chờ còn thương nhớ ai thẩn thờ.
Ảnh lời bài hát Long phụng châu báo quốc
Lời bài hát Long phụng châu báo quốc (đổi xưng hô "Anh" - "Em")
Mỗi năm đến hè lòng man mác buồn.Chín mươi ngày qua chứa chan tình thương
Ngày mai xa cách hai đứa hai nơi,
Phút gần gủi nhau mất rồi
Tạ từ là hết người ơi!
Tiếng ve nức nở buồn hơn tiếng lòng,
Biết ai còn nhớ đến ân tình xưa
Đường xưa in bóng hai đứa nay đâu,
Những chiều hẹn nhau hết rồi,
Giờ như nước trôi qua cầu..
Ca cổ: “ Em Đức ơi em Đức đi nhanh lên lẹ đi, anh sẽ chỉ cho em coi cái này nè, ngộ lắm. Chuyện gì mà ngộ dậy Hạnh. Bây giờ em nhìn kỹ theo ngón tay của anh nè nha. Kìa kìa em thấy chưa ..aa.àh hà em nhìn thấy rồi. Em nhìn thấy gì ? Ngón tay của anh. Ứa đâu phải ngón tay của anh, ờ đúng rồi há, em đã nhìn thấy nó rồi ! Em thấy cái gì, một áng mây bay, cũng hỏng phải áng mây bay nữa. Dậy chứ anh chỉ gì ? Có một đôi chim đang đùa giỡn bên nhau, chúng nhảy múa tung tăng trên những cành hoa phượng nở. Ờ há, nhưng mà chuyện ấy có đáng gì để cho anh lưu tâm chứ ? Có chứ em, có sao đâu anh nói cho em nghe coi. Em biết hôn nhìn đôi chim non đang quấn quýt bên nhau trên hàng phượng vĩ mà anh ngỡ là chúng ta đang nhảy múa tung tăng đùa giỡn trước sân trường như là đôi chim ríu rít trên cành, của bảy năm về trước. Nhưng nay gặp ra thì quả là thật quá trôi nhanh. Dòng thời gian thấm thoát như là thoi đưa. Ngày đầu tiên quen nhau anh chỉ là cô bé mắt nai
nên em đây vui ngay và lại còn đem lòng cảm mến. Suốt bảy năm trời đã bảy lần cây phượng vỹ trổ hoa, màu hồng xinh xinh anh thích vô cùng và đây em hái hoa phượng thắm riêng tặng cho anh để ép vào trang sách học sinh. Lòng khắc ghi mối chân tình mà em dành riêng để trao tặng cho anh. Nhưng tay sắp sửa chia tay, đã qua niên học cuối năm, mai đây mỗi kẻ mỗi nơi phượng hồng vẫn thắm tươi nở trên cành nhưng lòng mình thì thắt thẻo ưu tư, dù ngăn cách cũng chẳng phai mờ, vì em đã yêu Hạnh tự bao giờ chỉ đợi chờ tình cảm của anh thôi. Nay đã hiểu ra anh rất thiết tha dâng trọn tim mình yêu em với tấm chân tình, nhưng ngại rằng nước bạc ngược dòng.
Hạnh ơi những mặc cảm ưu tư anh hãy xem như cánh phượng ngày nào đã ép vào trang sách. Tình yêu của chúng ta không bao giờ ngăn cách vì đã trót trao nhau hương vị ngọt của tim lòng. Không đắng không cay không mặn cũng không nồng mà nó xinh xinh như một loài phượng vĩ khoe sắc tươi hồng trong ánh nắng ban mai, tình của chúng mình đẹp tựa áng mây bay ta nguyện nắm tay đi suốt đoạn đường dài. Anh sợ cánh phượng hồng sẽ bị tàn phai theo tiếng ve sầu kêu vang trong đêm vắng. Bao năm tháng trôi qua biết mấy ân tình sau mấy năm học hành tình chúng mình như thể đôi chim nhởn nhơ líu lo trên cành cùng giỡn đùa hái hoa phượng xinh. Ngày nào đôi mình tuổi còn thơ ấu chỉ lo học hành tâm trí vô tư đến nay tuổi xuân trăng tròn và biết buồn xót xa niềm riêng nên cứ lo phập phòng còn gì sẻ chia tình duyên, đừng nên lo lắng anh ơi đã yêu trọn đời không vơi. Ngày mai chúng mình chung đôi ta sẽ vui men tình giao bôi. Men rượu giao bôi của lứa tuổi đôi mươi ai ai cũng đèu mơ ước, nhưng có nếm mới say có yêu mới biết được hương vị đắng cay hay nồng đượm của ân tình. Lần đầu tiên anh trao trọn quả tim mình cho một chàng trai hiền lành dễ mến nhưng chỉ sợ chuyện đôi mình tan hợp tựa bèo mây, mất em rồi anh biết sống sao đây khi kỷ niệm đã khắc ghi vào lòng tha thiết. Hạnh ơi tình của ta như đôi chim lượn hót sẽ có một ngày mình sánh bước bên nhau. Có thật không em Đức ? Vâng, em nói thật, em yêu anh, Hạnh anh, em Đức.
Khoan đã chị ơi, nảy giờ thấy chị đứng tần ngần trước cửa, chẳng hay chị muốn tìm ai dậy ? Dạ không tôi là là một kẻ bán hoa, tôi muốn mời em chị mua dùm một ít, nhưng kính cổng cao tường nên.. . Này chị ơi chị bán hoa phượng vỹ hả? Dạ phải, đây là những cánh hoa phượng vỹ hồng tươi, xin mời em chị hãy mua dùm. Xin hãy cho tôi xem thử…Dạ đây !!...Hả thì ra đây là…Dạ phải đây là những cánh hoa phượng vỹ, tuy kém hương nồng nhưng lòng trong trắng thanh cao. Ôi nghẹn ngào chẳng biết nói sao khi cành phượng vỹ bị nắng táp sương chan, một chuyện tình sớm vội ly tan, nhìn mặt nhau nghe suối lệ tuôn tràn. Cô ơi có lẽ trời cao định số chớ phải đâu ai dông phụ để cho cánh hoa cũng nhụy phai tàn.
Nảy giờ không hiểu, chị muốn nói điều chi ? Giữa nơi này bày giải ra đi, hay tâm tư uẩn khúc chuyện gì. Tôi sẽ kể đây, nhìn những cánh hoa phượng vỹ này mà tôi liên tưởng đến…chị liên tưởng đến điều gì mà trông vẻ mặt u buồn vậy. Trót mang kiếp phượng đời trôi nỗi buồn, cám ơn tình yêu cám ơn người thương bài ca cung thứ ai hát lâm ly tiếc một thời chẳng nói gì đành long người ở người đi. Biết bao kỷ niệm ngày xưa mất rồi, viêt lên nhật ký xót xa đời tôi, tìm đâu dĩ vãng áo trắng ngây thơ. Mắt buồn chiều nghiêng nón chờ còn thương nhớ ai thẩn thờ. Kỷ niệm xa xưa của lứa tuổi mộng mơ bây giờ còn đâu nữa, hình ảnh đôi chim non đang tung tăng nhảy múa trên hàng phượng vỹ xôn xao giấc chiêm bao, theo mây khói. Nguyện mơ màng, lối cũ đường xưa in đậm dấu chân buồn của hai kẻ rong chơi trước sân trường thời thơ ấu cho đến lúc trưởng thành ngày cuối tạ từ nhau giã biệt ban lòng ơi tôi nay xa cách rồi, kỷ niệm mình xin nhớ mãi, buồn thương một mình ai chờ mong từng đêm gối chiếc khối u hoài anh có hay. Nếu ai đã từng nhặt hoa thấy buồn, cảm thông được nỗi nhớ xa người yêu, màu hoa phượng thắm như máu con tim mỗi lần hè sang kỷ niệm ngày xưa biết đâu mà tìm. Tìm để làm chi khi đôi chim lẻ bạn, cất tiếng kêu vang ảm đạm giữa trời buồn. Đây chính là câu chuyện tan thương của loài phượng vỹ vấn vương, niềm khổ lụy bởi thế nên tôi phải bán cành hoa ấy để chôn liệm một mối tình đầy ngang trái thê lương. Câu chuyện của chị kể ra tôi nghe sao mà buồn thảm quá, thôi được rồi tôi sẽ mua cho chị những đóa hoa này. Em à! Để anh để anh đem nhưng đóa hoa phượng vỹ này vào trong nhà cho loan phòng mình xinh đẹp thêm nha em. Hạnh… Hạnh anh em còn gọi tên Hạnh ấy nữa làm chi trong khi giờ đây em đã cái tên khác ngọt ngào để thay cho tiếng hạnh đầy thương đau cái đắng. Hạnh! Hạnh ơi, xin anh hãy hiểu cho em, phải… tôi đã hiểu cho em nhiều lắm, nhiều lắm à, Hạnh! Nãy giờ đọc qua trang báo mà tôi mới biết được là người ta cưới vợ... Hạnh ơi em !!!! người ta đã quên lời hẹn ước lúc chai tay rồi. Hạnh ơi! Hic hà hà, lòng em luôn chẳng mờ phai tình anh tha thiết đắm say, xin hãy để cho em phân vì do hiếu thân giữ đạo mà em mà em đẩy nói cùng… đừng nên nói nữa buồn thêm, nay đã tròn duyên thì thôi em hãy dừng quên, Hạnh… Hạnh ơi sao anh hiểu được hoàn cảnh trái ngang của hai kẻ không thương phải thành chồng vợ. Có những đêm thâu em âu sầu nức nở liên tưởng đến người yêu quá ngấn lệ u hoài, bao nỗi suy tư dằn dặ suốt đêm dài, đâu phải chỉ riêng anh mang khổ sầu da diết mà cả ba khối tình đồng ti thiếc cũng như nhau. Trước mặt mọi người thì hạnh phúc biết bao, những tiếng nói yêu thương nghe ngọt ngào tình cảm nhưng sau đó thì thờ ơ lãnh đạm kề mặt nhau mà lòng lại lạnh lùng . Thôi đừng nói nữa, câu giao ước khi xưa giờ đây còn đâu mong nữa. Như cánh chim bay đi về nơi cuối nẻo trời mây, ngày tạ từ chia tay lòng em đây khắc ghi trong đời dù muôn ngàn bão going, tình yêu anh vẫn không phai nhòa, thôi hãy quyên đi khi thuyền tình lạc bến, lưu luyến nữa mà chi cho vướng bận tâm hồn, kỷ niệm ngày xưa như bọt nước trên nguồn gặp trận mưa tuôn sẽ tan thành vụn vỡ chỉ còn lại chăng là những hạt nhỏ li ti. Đã muộn màng rồi thương tiếc nữa mà chi, xin em đừng để sầu bi cho người con gái ấy, bao nỗi xót xa một mình tôi xin gánh lấy, đừng để trái ngang gây khổ lụy cho bao người. Hạn ơi! Trước hoàn cảnh này em biết nói sao đây, trong khi lòng em vẫn còn yêu anh tha thiết nhưng thời gian vẫn là liều thuốc xoa dịu vết thương lòng, chẳng tìm được lãng quên. Hạnh! Anh, trót mang kiếp phượng đời trôi nỗi buồn, cám ơn tình yêu cám ơn người thương bài ca cung thứ ai hát lâm ly tiếc một thời chẳng nói gì đành long người ở người đi. Biết bao kỷ niệm ngày xưa mất rồi, viêt lên nhật ký xót xa đời tôi, tìm đâu dĩ vãng áo trắng ngây thơ. Mắt buồn chiều nghiêng nón chờ còn thương nhớ ai thẩn thờ.
Cùng nhạc sĩ Thanh Tòng
- Lk nội tôi - Thanh Tòng
Chiều về thăm quê thăm nội tóc đã bạc phơ Lòng chợt bâng khuâng nội ơi con đã trở về Ngày nào thơ...
- Lk hoàng tử trong mơ - Thanh Tòng
Ai lớn lên ko 1 lần yêu.Khi biết yêu mơ mộng thật nhiều......Mơ người yêu thủy chung,mơ tình...
- Phụng nghi đình - Thanh Tòng
Phận thuyền uyên ước mơ se tình, kết duyên trao với trang hùng anh, nào ngờ đâu trái ngang đời...
Về Lời bài hát Long phụng châu báo quốc
Lời bài hát Long phụng châu báo quốc được update liên tục trên website loibaihat.me. Nếu danh sách bài hát thiếu hoặc chưa chính xác, vui lòng liên hệ với chúng tôi!
Nhận xét
Bài hát "Long phụng châu báo quốc" đưa ra thông điệp qua lời bài hát rất đẹp về tình yêu, nhân cách và sự hiểu biết. Lời bài hát rất ý nghĩa và ấn tượng.