Lời bài hát Nhắc lại tình đầu
Mục lục:
|
Anh vẫn mong có thể thay đổi kể từ sau cái ngày đó
Là lần cuối đối diện ánh mắt em, nhưng anh thấy nó
không còn trìu mến mà chính sự lạnh lùng thay cho...
Đồng thời sinh ra thứ bám lấy anh đến hôm nay là sự dày vò
Đã cố mày mò trong tiềm thức, mãi kím tìm một hướng giải thoát
Nhưng sao mỗi đêm nỗi nhớ về em...khó lắm...chẳng thể nào phai nhạt
Hai nhát dao đâm vào tim...em trao anh lúc trước
Để người cất bước phải là anh...vì anh không...không còn được
là người bên em như ngày nào....
Khoảng thời gian đó giúp anh hiểu rằng...yêu...chỉ là được bên em
Chẳng còn gì khác ngoài thứ tình cảm đầu đời bỗng dưng đến...
Xém tí nữa là ngộ nhận, giống như trước...chỉ là thích
không như lúc trao em tình yêu đúng nghĩa nên chẳng cần phải dịch
Nhưng có được bao lâu đâu...anh cần lời giải thích
Cho sự lạnh nhạt sau mùa đông kia, thật khó gỡ
dải xích buộc bí mật trong lòng...vì chẳng còn được gặp lại nữa
Giấc mơ đầu của anh thôi, nó cũng đã kết thúc
Anh vẫn không hiểu lý do tại sao...từng đau đớn đến chết gục
Khi mà em quay đi...chẳng thèm nói một câu
Không đủ sức làm em vui cười, hay anh không tốt
sau khi ngập ngừng thốt lời yêu...điều mà em không muốn
Thậm chí không giữ được tình bạn để rồi cứ cố làm lòng buồn
Lo lắng thế này rồi thế kia, có nhiều cũng chẳng đủ đâu
Vòng xoay càng lớn thì...anh càng gánh đủ sầu.
Hook:
Đôi khi anh sợ, sợ màn đêm...nó bắt anh nhớ những ký ức
Đến mức chẳng thể rơi vào giấc ngủ...nước mắt, kỳ thực
âm thầm rơi và lập lại đều đặng...cứ thế dưới ánh trăng
Cố với lấy nhưng bóng tối quá lớn nên ánh sáng không sánh bằng
Bằng trái tim ngu mụi anh có, với cảm nhận không sâu sắc
Quyết định sai lầm đã xui khiến lỡ mang về bên cơn đau thắt
Dưới màu mắt liệu em đã, một lần...thấy được chiếc bóng mờ
Chiếc bóng của anh, anh biết là thừa...nhưng chỉ vì quá mong nhớ
Đêm qua đó, a lại thấy em trong giấc mơ
Đã 6 năm rồi nhưng vẫn không quên...trái lại..còn rất nhớ
Nhớ khoảnh khắc của cái nắm tay bỗng dưng được em trao
Lúc nhìn tư vấn cái đầu ổ quạ này kèm câu nói "để xem nào!"
Khó chịu chết được...tim anh bắt đầu đập nhanh hơn
Nhìn vào đôi mắt em, tình cảm anh đã chuyển dần thành lớn
Em nào đâu biết mỗi khi tan trường đều có một thằng ngốc đứng đợi
Đợi chờ em về, theo sau và chỉ mong ngả rẽ khác đừng tới vội
Cũng chẳng biết nghĩ gì nữa...hôm sau sẽ lại được gặp
Nhưng mà cứ muốn lưu lại hình bóng đó phút nào hay phút ấy
...dẫu trời mưa nước ngập hoặc bị gọi về nhà gấp...
hah...cũng đã lâu rồi...em giờ trong tay ai
Sự giản đơn trong lời nói năm nào thấy mình quá ngây dại
Sự thật trước mắt không thể chối bỏ, chỉ một lần, đổi thay mãi
Anh sẽ cố mạnh mẽ hơn, bước qua những nỗi buồn
Khép lại đôi mắt ngủ một giấc dài, để nước mắt sẽ khỏi tuôn...
Còn lại điều gì trong em...sau cái ngày đó không
Anh vẫn thế, vẫn tự rút mình cùng với nỗi cô đơn vô vọng
Biết nụ cười còn cô đọng nhưng chỉ một chút thoáng qua
Tình đã lắng sâu đến phút cuối thì...bỗng vỡ tan và
giờ đành gửi vào lời nhạc...nhưng em có nghe được đâu
Nếu anh là một người khác...có lẽ đoạn dây chẳng ngược đầu
Nên oán than ai đây...những năm tháng qua rồi
Chỉ tiết một điều rằng không thể nào rút lại điều đã nói
Outờrô:
Có lẽ đây là...bài hát cuối anh viết cho em. Đã đến lúc...phải kéo xuống bức rèm
Che đậy cảm xúc không để cơn gió toát qua. Bởi vì tất cả trong anh, mặc "nó" phó thác mà
Không ngoảnh lại...dù từng có kỉ niệm vui
Sẽ không thêm một lần nào nữa màn đêm bắt trải nghiệm lùi niềm đau quá khứ trong cơn mơ màng. Thôi, Dừng bút cho chuyện tình dở dang
Là lần cuối đối diện ánh mắt anh, nhưng em thấy nó
không còn trìu mến mà chính sự lạnh lùng thay cho...
Đồng thời sinh ra thứ bám lấy em đến hôm nay là sự dày vò
Đã cố mày mò trong tiềm thức, mãi kím tìm một hướng giải thoát
Nhưng sao mỗi đêm nỗi nhớ về anh...khó lắm...chẳng thể nào phai nhạt
Hai nhát dao đâm vào tim...anh trao em lúc trước
Để người cất bước phải là em...vì em không...không còn được
là người bên anh như ngày nào....
Khoảng thời gian đó giúp em hiểu rằng...yêu...chỉ là được bên anh
Chẳng còn gì khác ngoài thứ tình cảm đầu đời bỗng dưng đến...
Xém tí nữa là ngộ nhận, giống như trước...chỉ là thích
không như lúc trao anh tình yêu đúng nghĩa nên chẳng cần phải dịch
Nhưng có được bao lâu đâu...em cần lời giải thích
Cho sự lạnh nhạt sau mùa đông kia, thật khó gỡ
dải xích buộc bí mật trong lòng...vì chẳng còn được gặp lại nữa
Giấc mơ đầu của em thôi, nó cũng đã kết thúc
Em vẫn không hiểu lý do tại sao...từng đau đớn đến chết gục
Khi mà anh quay đi...chẳng thèm nói một câu
Không đủ sức làm anh vui cười, hay em không tốt
sau khi ngập ngừng thốt lời yêu...điều mà anh không muốn
Thậm chí không giữ được tình bạn để rồi cứ cố làm lòng buồn
Lo lắng thế này rồi thế kia, có nhiều cũng chẳng đủ đâu
Vòng xoay càng lớn thì...em càng gánh đủ sầu.
Hook:
Đôi khi em sợ, sợ màn đêm...nó bắt em nhớ những ký ức
Đến mức chẳng thể rơi vào giấc ngủ...nước mắt, kỳ thực
âm thầm rơi và lập lại đều đặng...cứ thế dưới ánh trăng
Cố với lấy nhưng bóng tối quá lớn nên ánh sáng không sánh bằng
Bằng trái tim ngu mụi em có, với cảm nhận không sâu sắc
Quyết định sai lầm đã xui khiến lỡ mang về bên cơn đau thắt
Dưới màu mắt liệu anh đã, một lần...thấy được chiếc bóng mờ
Chiếc bóng của em, em biết là thừa...nhưng chỉ vì quá mong nhớ
Đêm qua đó, a lại thấy anh trong giấc mơ
Đã 6 năm rồi nhưng vẫn không quên...trái lại..còn rất nhớ
Nhớ khoảnh khắc của cái nắm tay bỗng dưng được anh trao
Lúc nhìn tư vấn cái đầu ổ quạ này kèm câu nói "để xem nào!"
Khó chịu chết được...tim em bắt đầu đập nhanh hơn
Nhìn vào đôi mắt anh, tình cảm em đã chuyển dần thành lớn
Anh nào đâu biết mỗi khi tan trường đều có một thằng ngốc đứng đợi
Đợi chờ anh về, theo sau và chỉ mong ngả rẽ khác đừng tới vội
Cũng chẳng biết nghĩ gì nữa...hôm sau sẽ lại được gặp
Nhưng mà cứ muốn lưu lại hình bóng đó phút nào hay phút ấy
...dẫu trời mưa nước ngập hoặc bị gọi về nhà gấp...
hah...cũng đã lâu rồi...anh giờ trong tay ai
Sự giản đơn trong lời nói năm nào thấy mình quá ngây dại
Sự thật trước mắt không thể chối bỏ, chỉ một lần, đổi thay mãi
Em sẽ cố mạnh mẽ hơn, bước qua những nỗi buồn
Khép lại đôi mắt ngủ một giấc dài, để nước mắt sẽ khỏi tuôn...
Còn lại điều gì trong anh...sau cái ngày đó không
Em vẫn thế, vẫn tự rút mình cùng với nỗi cô đơn vô vọng
Biết nụ cười còn cô đọng nhưng chỉ một chút thoáng qua
Tình đã lắng sâu đến phút cuối thì...bỗng vỡ tan và
giờ đành gửi vào lời nhạc...nhưng anh có nghe được đâu
Nếu em là một người khác...có lẽ đoạn dây chẳng ngược đầu
Nên oán than ai đây...những năm tháng qua rồi
Chỉ tiết một điều rằng không thể nào rút lại điều đã nói
Outờrô:
Có lẽ đây là...bài hát cuối em viết cho anh. Đã đến lúc...phải kéo xuống bức rèm
Che đậy cảm xúc không để cơn gió toát qua. Bởi vì tất cả trong em, mặc "nó" phó thác mà
Không ngoảnh lại...dù từng có kỉ niệm vui
Sẽ không thêm một lần nào nữa màn đêm bắt trải nghiệm lùi niềm đau quá khứ trong cơn mơ màng. Thôi, Dừng bút cho chuyện tình dở dang
Là lần cuối đối diện ánh mắt em, nhưng anh thấy nó
không còn trìu mến mà chính sự lạnh lùng thay cho...
Đồng thời sinh ra thứ bám lấy anh đến hôm nay là sự dày vò
Đã cố mày mò trong tiềm thức, mãi kím tìm một hướng giải thoát
Nhưng sao mỗi đêm nỗi nhớ về em...khó lắm...chẳng thể nào phai nhạt
Hai nhát dao đâm vào tim...em trao anh lúc trước
Để người cất bước phải là anh...vì anh không...không còn được
là người bên em như ngày nào....
Khoảng thời gian đó giúp anh hiểu rằng...yêu...chỉ là được bên em
Chẳng còn gì khác ngoài thứ tình cảm đầu đời bỗng dưng đến...
Xém tí nữa là ngộ nhận, giống như trước...chỉ là thích
không như lúc trao em tình yêu đúng nghĩa nên chẳng cần phải dịch
Nhưng có được bao lâu đâu...anh cần lời giải thích
Cho sự lạnh nhạt sau mùa đông kia, thật khó gỡ
dải xích buộc bí mật trong lòng...vì chẳng còn được gặp lại nữa
Giấc mơ đầu của anh thôi, nó cũng đã kết thúc
Anh vẫn không hiểu lý do tại sao...từng đau đớn đến chết gục
Khi mà em quay đi...chẳng thèm nói một câu
Không đủ sức làm em vui cười, hay anh không tốt
sau khi ngập ngừng thốt lời yêu...điều mà em không muốn
Thậm chí không giữ được tình bạn để rồi cứ cố làm lòng buồn
Lo lắng thế này rồi thế kia, có nhiều cũng chẳng đủ đâu
Vòng xoay càng lớn thì...anh càng gánh đủ sầu.
Hook:
Đôi khi anh sợ, sợ màn đêm...nó bắt anh nhớ những ký ức
Đến mức chẳng thể rơi vào giấc ngủ...nước mắt, kỳ thực
âm thầm rơi và lập lại đều đặng...cứ thế dưới ánh trăng
Cố với lấy nhưng bóng tối quá lớn nên ánh sáng không sánh bằng
Bằng trái tim ngu mụi anh có, với cảm nhận không sâu sắc
Quyết định sai lầm đã xui khiến lỡ mang về bên cơn đau thắt
Dưới màu mắt liệu em đã, một lần...thấy được chiếc bóng mờ
Chiếc bóng của anh, anh biết là thừa...nhưng chỉ vì quá mong nhớ
Đêm qua đó, a lại thấy em trong giấc mơ
Đã 6 năm rồi nhưng vẫn không quên...trái lại..còn rất nhớ
Nhớ khoảnh khắc của cái nắm tay bỗng dưng được em trao
Lúc nhìn tư vấn cái đầu ổ quạ này kèm câu nói "để xem nào!"
Khó chịu chết được...tim anh bắt đầu đập nhanh hơn
Nhìn vào đôi mắt em, tình cảm anh đã chuyển dần thành lớn
Em nào đâu biết mỗi khi tan trường đều có một thằng ngốc đứng đợi
Đợi chờ em về, theo sau và chỉ mong ngả rẽ khác đừng tới vội
Cũng chẳng biết nghĩ gì nữa...hôm sau sẽ lại được gặp
Nhưng mà cứ muốn lưu lại hình bóng đó phút nào hay phút ấy
...dẫu trời mưa nước ngập hoặc bị gọi về nhà gấp...
hah...cũng đã lâu rồi...em giờ trong tay ai
Sự giản đơn trong lời nói năm nào thấy mình quá ngây dại
Sự thật trước mắt không thể chối bỏ, chỉ một lần, đổi thay mãi
Anh sẽ cố mạnh mẽ hơn, bước qua những nỗi buồn
Khép lại đôi mắt ngủ một giấc dài, để nước mắt sẽ khỏi tuôn...
Còn lại điều gì trong em...sau cái ngày đó không
Anh vẫn thế, vẫn tự rút mình cùng với nỗi cô đơn vô vọng
Biết nụ cười còn cô đọng nhưng chỉ một chút thoáng qua
Tình đã lắng sâu đến phút cuối thì...bỗng vỡ tan và
giờ đành gửi vào lời nhạc...nhưng em có nghe được đâu
Nếu anh là một người khác...có lẽ đoạn dây chẳng ngược đầu
Nên oán than ai đây...những năm tháng qua rồi
Chỉ tiết một điều rằng không thể nào rút lại điều đã nói
Outờrô:
Có lẽ đây là...bài hát cuối anh viết cho em. Đã đến lúc...phải kéo xuống bức rèm
Che đậy cảm xúc không để cơn gió toát qua. Bởi vì tất cả trong anh, mặc "nó" phó thác mà
Không ngoảnh lại...dù từng có kỉ niệm vui
Sẽ không thêm một lần nào nữa màn đêm bắt trải nghiệm lùi niềm đau quá khứ trong cơn mơ màng. Thôi, Dừng bút cho chuyện tình dở dang
Ảnh lời bài hát Nhắc lại tình đầu
Lời bài hát Nhắc lại tình đầu (đổi xưng hô "Anh" - "Em")
Em vẫn mong có thể thay đổi kể từ sau cái ngày đóLà lần cuối đối diện ánh mắt anh, nhưng em thấy nó
không còn trìu mến mà chính sự lạnh lùng thay cho...
Đồng thời sinh ra thứ bám lấy em đến hôm nay là sự dày vò
Đã cố mày mò trong tiềm thức, mãi kím tìm một hướng giải thoát
Nhưng sao mỗi đêm nỗi nhớ về anh...khó lắm...chẳng thể nào phai nhạt
Hai nhát dao đâm vào tim...anh trao em lúc trước
Để người cất bước phải là em...vì em không...không còn được
là người bên anh như ngày nào....
Khoảng thời gian đó giúp em hiểu rằng...yêu...chỉ là được bên anh
Chẳng còn gì khác ngoài thứ tình cảm đầu đời bỗng dưng đến...
Xém tí nữa là ngộ nhận, giống như trước...chỉ là thích
không như lúc trao anh tình yêu đúng nghĩa nên chẳng cần phải dịch
Nhưng có được bao lâu đâu...em cần lời giải thích
Cho sự lạnh nhạt sau mùa đông kia, thật khó gỡ
dải xích buộc bí mật trong lòng...vì chẳng còn được gặp lại nữa
Giấc mơ đầu của em thôi, nó cũng đã kết thúc
Em vẫn không hiểu lý do tại sao...từng đau đớn đến chết gục
Khi mà anh quay đi...chẳng thèm nói một câu
Không đủ sức làm anh vui cười, hay em không tốt
sau khi ngập ngừng thốt lời yêu...điều mà anh không muốn
Thậm chí không giữ được tình bạn để rồi cứ cố làm lòng buồn
Lo lắng thế này rồi thế kia, có nhiều cũng chẳng đủ đâu
Vòng xoay càng lớn thì...em càng gánh đủ sầu.
Hook:
Đôi khi em sợ, sợ màn đêm...nó bắt em nhớ những ký ức
Đến mức chẳng thể rơi vào giấc ngủ...nước mắt, kỳ thực
âm thầm rơi và lập lại đều đặng...cứ thế dưới ánh trăng
Cố với lấy nhưng bóng tối quá lớn nên ánh sáng không sánh bằng
Bằng trái tim ngu mụi em có, với cảm nhận không sâu sắc
Quyết định sai lầm đã xui khiến lỡ mang về bên cơn đau thắt
Dưới màu mắt liệu anh đã, một lần...thấy được chiếc bóng mờ
Chiếc bóng của em, em biết là thừa...nhưng chỉ vì quá mong nhớ
Đêm qua đó, a lại thấy anh trong giấc mơ
Đã 6 năm rồi nhưng vẫn không quên...trái lại..còn rất nhớ
Nhớ khoảnh khắc của cái nắm tay bỗng dưng được anh trao
Lúc nhìn tư vấn cái đầu ổ quạ này kèm câu nói "để xem nào!"
Khó chịu chết được...tim em bắt đầu đập nhanh hơn
Nhìn vào đôi mắt anh, tình cảm em đã chuyển dần thành lớn
Anh nào đâu biết mỗi khi tan trường đều có một thằng ngốc đứng đợi
Đợi chờ anh về, theo sau và chỉ mong ngả rẽ khác đừng tới vội
Cũng chẳng biết nghĩ gì nữa...hôm sau sẽ lại được gặp
Nhưng mà cứ muốn lưu lại hình bóng đó phút nào hay phút ấy
...dẫu trời mưa nước ngập hoặc bị gọi về nhà gấp...
hah...cũng đã lâu rồi...anh giờ trong tay ai
Sự giản đơn trong lời nói năm nào thấy mình quá ngây dại
Sự thật trước mắt không thể chối bỏ, chỉ một lần, đổi thay mãi
Em sẽ cố mạnh mẽ hơn, bước qua những nỗi buồn
Khép lại đôi mắt ngủ một giấc dài, để nước mắt sẽ khỏi tuôn...
Còn lại điều gì trong anh...sau cái ngày đó không
Em vẫn thế, vẫn tự rút mình cùng với nỗi cô đơn vô vọng
Biết nụ cười còn cô đọng nhưng chỉ một chút thoáng qua
Tình đã lắng sâu đến phút cuối thì...bỗng vỡ tan và
giờ đành gửi vào lời nhạc...nhưng anh có nghe được đâu
Nếu em là một người khác...có lẽ đoạn dây chẳng ngược đầu
Nên oán than ai đây...những năm tháng qua rồi
Chỉ tiết một điều rằng không thể nào rút lại điều đã nói
Outờrô:
Có lẽ đây là...bài hát cuối em viết cho anh. Đã đến lúc...phải kéo xuống bức rèm
Che đậy cảm xúc không để cơn gió toát qua. Bởi vì tất cả trong em, mặc "nó" phó thác mà
Không ngoảnh lại...dù từng có kỉ niệm vui
Sẽ không thêm một lần nào nữa màn đêm bắt trải nghiệm lùi niềm đau quá khứ trong cơn mơ màng. Thôi, Dừng bút cho chuyện tình dở dang
Cùng nhạc sĩ Sendoh
- Có yêu không thì bảo - Sendoh
Beat: Rockitpro Chorus: Logan Chapman Remember when my friends used to call me crazy, told me...
- Anh đã về rồi - Sendoh
Bay thật xa thật xa, để rồi bao ngày qua Chẳng còn là gì cả Nếu không mang niềm tin, vậy thì cuộc...
- Duyên kiếp này - Sendoh
Ba đứa tôi từ nhỏ đều chơi rất thân với nhau Thề sống chết có nhau, dù cho có phong ba tới đâu...
- Con chim cô đơn - Sendoh
Ver:1 Mới soi gương, thấy... cũng sáng sủa đẹp trai (yay) Nhưng mỗi tội bị nổi mụn phải lấy nhật ...
- Ích kỷ yêu ít đi - Sendoh
Nhạc anh cũng ích kỷ như con người của anh vậy Khó ai hiểu được điều muốn nói, cũng chẳng dang...
- Hy vọng ảo - Sendoh
Nhiều khi thấy mình khùng...cứ tự hỏi yêu là gì Trước đây vô tư đâu có quan tâm...mà sao giờ lạ...
- Mùa đông vu vơ - Sendoh
Nè buồn à...đừng đến nữa anh không yêu em đâu Người mà anh mong á là hạnh phúc, chẳng muốn "ống...
- Là cơn mưa - Sendoh
Mãi...mãi một cảm xúc với hai tiếng yêu và được yêu Yêu...bằng lời nói, bằng con tim hay gì cũng ...
- Nhắc lại tình đầu - Sendoh
Anh vẫn mong có thể thay đổi kể từ sau cái ngày đó Là lần cuối đối diện ánh mắt em, nhưng anh...
- Nếu ngày mai không còn - Sendoh
Xung quanh tối quá...chỉ có mình a thôi Để mặc thời gian trôi vì chờ đợi phải đánh đổi Chờ trạng ...
- Nỗi nhớ đầu tiên - Sendoh
Nỗi Nhớ Đầu Tiên ver:1 Anh... lại viết, viết những lời ca trong đêm tối Dù là mơ cũng chỉ mong...
- Nhớ nhớ nhớ em - Sendoh
Hai người, hai trái tim, hai đầu nỗi nhớ Anh và em, tìm được nhau dẫu cách xa đôi bờ Phải là anh ...
- Ý nghĩa một chữ Tết - Sendoh
Mùa của yêu thương, mùa xuân mới đang về Không khí tết bừng sáng lên trên từng góc phố, nẻo quê...
- Vì em là nước - Sendoh
Intro: Thật nhẹ nhàng, hơi ấm đến Rồi vội đi như thần tinh yêu gọi lầm tên Để lại... những dư âm....
- Yêu trong tưởng tượng 3 - Sendoh
Buồn hả...nhắc tới cũng nhiều rồi Đơn giản là nụ cười dường như quá thiếu thôi Là một thằng tự kỷ...
- Yêu trong tưởng tượng 2 - Sendoh
Bước chân...trên con phố vắng Những giọt "mưa" vẫn rơi trong lòng, dù cho cố "nắng" Cảm giác buồn...
- Yêu trong tưởng tượng 4 - Sendoh
Ver 1: Khi hoàng hôn xuống che lấp bình minh Anh đã không còn được là chính mình Một con người...
Về Lời bài hát Nhắc lại tình đầu
Lời bài hát Nhắc lại tình đầu được update liên tục trên website loibaihat.me. Nếu danh sách bài hát thiếu hoặc chưa chính xác, vui lòng liên hệ với chúng tôi!
Nhận xét
Lời bài hát "Nhắc lại tình đầu" đề cập đến những tình yêu đầy đeo đuổi, phi vụ của một tình cảm ngập tràn, đây là một câu chuyện trong sáng với những lời thơ ngây dại.