Lời bài hát Chưa bắt đầu sao kết thúc
Mục lục:
|
[Rap]
Em ơi, lúc này anh cần em bên cạnh
Bởi anh ngại một mình đối diện
Thời tiết thay đổi càng thêm lạnh
Anh không muốn bản thân phải
Chờ đợi thêm một
Phút giây nào nữa
Càng sợ hơn nỗi buồn tìm đến
Cơ hội nhân đôi lần vào cửa
Cuộc sống đã quá rối ren
Mọi thứ bộn bề cần được ngăn nấp
Phải đối diện nỗi nhớ hằng đêm
Cơn đau dày vò
Vì em anh chấp nhận
Trong mắt anh ngay tại lúc này
Chẳng còn gì ngoài một màu tối đen
Chỉ tìm lại được chính bản thân
Khi men say thấm cùng
Làn khói xen
Em đừng bận tâm anh lần nào
Nữa cứ để anh đóng vai kẻ khờ
Nếu chốn cũ đã không phải
Anh thì hỏi là ai sẽ chờ?
Chắc là nơi anh quá sức
Chân thành nên em
Chẳng cần nên vứt bỏ
Vết thương này cũng bởi từ đó
Chia ra hình thành từng mức nhỏ
Anh làm như vậy có sai không
Người về chốn cũ có ai trông?
Kẻ cố chờ cố tìm nhặt lại
Yêu đó chẳng thay lòng
Anh làm như vậy có sai không
Người về chốn cũ có ai trông?
Kẻ cố chờ cố tìm nhặt lại
Yêu đó chẳng thay lòng
Và kể từ giờ nó
Chấp nhận buông đi
Chính bàn tay nó từng cố nắm
Dù là đau nó vẫn phải chịu
Vì người mình thương
Nó phải cố gắng
Đau nó đau vì ai em biết đấy
À mà sai rồi
Người đó cũng đâu cần thiết thấy
Cho đến sau cùng nó vẫn
Một mình lê đôi chân bước
Giữa ngày đông
Nó chỉ muốn hỏi người bên đó
Có còn nhớ nó nơi này không?
Nó vẫn là nó vẫn như ngày đầu
Giữ mãi một lòng ở chốn cũ
Chờ đợi thuyền về thời gian
Đến giờ kéo dài có lẽ đã vốn đủ
Và kể từ giờ nó
Chấp nhận buông đi
Chính bàn tay nó từng cố nắm
Dù là đau nó vẫn phải chịu
Vì người mình thương
Nó phải cố gắng
Đau nó đau vì ai em biết đấy
À mà sai rồi
Người đó cũng đâu cần thiết thấy
Cho đến sau cùng nó vẫn
Một mình lê đôi chân bước
Giữa ngày đông
Nó chỉ muốn hỏi người bên đó
Có còn nhớ nó nơi này không?
Nó vẫn là nó vẫn như ngày đầu
Giữ mãi một lòng ở chốn cũ
Chờ đợi thuyền về thời gian
Đến giờ kéo dài có lẽ đã vốn đủ
Mùa hạ năm đó người bước ra đi
Cô đơn để lại chẳng chần chừ
Phút chia ly buổi chiều hôm ấy
Nó chỉ biết lặng im ầm ừ
Và không còn gì ngoài
Những lời nhạc nó viết về
Người từng đêm tối
Cũng đâu vì thế mà dễ quên đi
Càng viết lòng ngực càng thêm nhói
Anh nói như vậy có phải không
Nhung trả lời thay vì chọn cuối mặt
Ngày em rời anh chẳng thể giữ
Không dối lòng mình tiếc nuối thật
Bước bên họ có được ấm êm
Như lúc bên anh vào
Những ngày trước
Hay họ chỉ làm em rơi lệ ánh mắt
Đượm buồn lòng thêm trầy xước
Ngoài em ra đâu còn ai khác
Khiến anh hạ mình thành
Kẻ thấp kém
Có sao anh vẫn mặc kệ niềm vui
Chính tay anh tự khắc ném
Thì đổ lỗi tại ai khi chính
Bản thân đã quá yếu mềm
Căn phòng này còn tràn đầy
Nỗi buồn chắc bởi cũng tại
Vì thiếu em
[Rap 2]
Hãy chỉ anh cách nào tốt nhất
Quên đi chẳng nhớ lần nào
Nữa không
Để ký ức từng thuộc về em
Không còn hiện diện
Dần vào giữa đông
Em thấy đấy vết thương anh
Mang đâu dễ diễn tả
Nếu một lần em thử cảm nhận
Nỗi buồn so ngang bằng biển cả
Và kể từ giờ nó chấp nhận buông đi
Chính bàn tay nó từng cố nắm
Dù là đau nó vẫn phải chịu
Vì người mình thương nó
Phải cố gắng
Đau nó đau vì ai em biết đấy
À mà sai rồi
Người đó cũng đâu cần thiết thấy
Cho đến sau cùng nó vẫn
Một mình lê đôi chân bước
Giữa ngày đông
Nó chỉ muốn hỏi người bên đó
Có còn nhớ nó nơi này không?
Nó vẫn là nó vẫn như ngày đầu
Giữ mãi một lòng ở chốn cũ
Chờ đợi thuyền về thời gian
Đến giờ kéo dài có lẽ đã vốn đủ
Và kể từ giờ nó
Chấp nhận buông đi
Chính bàn tay nó từng cố nắm
Dù là đau nó vẫn phải chịu
Vì người mình thương
Nó phải cố gắng
Đau nó đau vì ai em biết đấy
À mà sai rồi
Người đó cũng đâu cần thiết thấy
Cho đến sau cùng nó vẫn
Một mình lê đôi chân bước
Giữa ngày đông
Nó chỉ muốn hỏi người bên đó
Có còn nhớ nó nơi này không?
Nó vẫn là nó vẫn như ngày đầu
Giữ mãi một lòng ở chốn cũ
Chờ đợi thuyền về thời gian
Đến giờ kéo dài có lẽ đã vốn đủ
Ngoài em ra đâu còn ai khác
Khiến anh hạ mình
Thành kẻ thấp kém
Có sao anh vẫn mặc kệ niềm vui
Chính tay anh tự khắc ném
Hãy chỉ anh cách nào tốt nhất
Quên đi chẳng nhớ
Lần nào nữa không
Để ký ức từng thuộc về em
Không còn hiện diện
Dần vào giữa đông
Em thấy đấy
Vết thương anh mang
Đâu dễ diễn tả
Nếu một lần em thử cảm nhận
Nỗi buồn so ngang bằng biển cả
Em đừng bận tâm anh lần nào
Nữa cứ để anh đóng vai kẻ khờ
Nếu chốn cũ đã không phải
Anh thì hỏi là ai sẽ chờ?
Anh ơi, lúc này em cần anh bên cạnh
Bởi em ngại một mình đối diện
Thời tiết thay đổi càng thêm lạnh
Em không muốn bản thân phải
Chờ đợi thêm một
Phút giây nào nữa
Càng sợ hơn nỗi buồn tìm đến
Cơ hội nhân đôi lần vào cửa
Cuộc sống đã quá rối ren
Mọi thứ bộn bề cần được ngăn nấp
Phải đối diện nỗi nhớ hằng đêm
Cơn đau dày vò
Vì anh em chấp nhận
Trong mắt em ngay tại lúc này
Chẳng còn gì ngoài một màu tối đen
Chỉ tìm lại được chính bản thân
Khi men say thấm cùng
Làn khói xen
Anh đừng bận tâm em lần nào
Nữa cứ để em đóng vai kẻ khờ
Nếu chốn cũ đã không phải
Em thì hỏi là ai sẽ chờ?
Chắc là nơi em quá sức
Chân thành nên anh
Chẳng cần nên vứt bỏ
Vết thương này cũng bởi từ đó
Chia ra hình thành từng mức nhỏ
Em làm như vậy có sai không
Người về chốn cũ có ai trông?
Kẻ cố chờ cố tìm nhặt lại
Yêu đó chẳng thay lòng
Em làm như vậy có sai không
Người về chốn cũ có ai trông?
Kẻ cố chờ cố tìm nhặt lại
Yêu đó chẳng thay lòng
Và kể từ giờ nó
Chấp nhận buông đi
Chính bàn tay nó từng cố nắm
Dù là đau nó vẫn phải chịu
Vì người mình thương
Nó phải cố gắng
Đau nó đau vì ai anh biết đấy
À mà sai rồi
Người đó cũng đâu cần thiết thấy
Cho đến sau cùng nó vẫn
Một mình lê đôi chân bước
Giữa ngày đông
Nó chỉ muốn hỏi người bên đó
Có còn nhớ nó nơi này không?
Nó vẫn là nó vẫn như ngày đầu
Giữ mãi một lòng ở chốn cũ
Chờ đợi thuyền về thời gian
Đến giờ kéo dài có lẽ đã vốn đủ
Và kể từ giờ nó
Chấp nhận buông đi
Chính bàn tay nó từng cố nắm
Dù là đau nó vẫn phải chịu
Vì người mình thương
Nó phải cố gắng
Đau nó đau vì ai anh biết đấy
À mà sai rồi
Người đó cũng đâu cần thiết thấy
Cho đến sau cùng nó vẫn
Một mình lê đôi chân bước
Giữa ngày đông
Nó chỉ muốn hỏi người bên đó
Có còn nhớ nó nơi này không?
Nó vẫn là nó vẫn như ngày đầu
Giữ mãi một lòng ở chốn cũ
Chờ đợi thuyền về thời gian
Đến giờ kéo dài có lẽ đã vốn đủ
Mùa hạ năm đó người bước ra đi
Cô đơn để lại chẳng chần chừ
Phút chia ly buổi chiều hôm ấy
Nó chỉ biết lặng im ầm ừ
Và không còn gì ngoài
Những lời nhạc nó viết về
Người từng đêm tối
Cũng đâu vì thế mà dễ quên đi
Càng viết lòng ngực càng thêm nhói
Em nói như vậy có phải không
Nhung trả lời thay vì chọn cuối mặt
Ngày anh rời em chẳng thể giữ
Không dối lòng mình tiếc nuối thật
Bước bên họ có được ấm êm
Như lúc bên em vào
Những ngày trước
Hay họ chỉ làm anh rơi lệ ánh mắt
Đượm buồn lòng thêm trầy xước
Ngoài anh ra đâu còn ai khác
Khiến em hạ mình thành
Kẻ thấp kém
Có sao em vẫn mặc kệ niềm vui
Chính tay em tự khắc ném
Thì đổ lỗi tại ai khi chính
Bản thân đã quá yếu mềm
Căn phòng này còn tràn đầy
Nỗi buồn chắc bởi cũng tại
Vì thiếu anh
[Rap 2]
Hãy chỉ em cách nào tốt nhất
Quên đi chẳng nhớ lần nào
Nữa không
Để ký ức từng thuộc về anh
Không còn hiện diện
Dần vào giữa đông
Anh thấy đấy vết thương em
Mang đâu dễ diễn tả
Nếu một lần anh thử cảm nhận
Nỗi buồn so ngang bằng biển cả
Và kể từ giờ nó chấp nhận buông đi
Chính bàn tay nó từng cố nắm
Dù là đau nó vẫn phải chịu
Vì người mình thương nó
Phải cố gắng
Đau nó đau vì ai anh biết đấy
À mà sai rồi
Người đó cũng đâu cần thiết thấy
Cho đến sau cùng nó vẫn
Một mình lê đôi chân bước
Giữa ngày đông
Nó chỉ muốn hỏi người bên đó
Có còn nhớ nó nơi này không?
Nó vẫn là nó vẫn như ngày đầu
Giữ mãi một lòng ở chốn cũ
Chờ đợi thuyền về thời gian
Đến giờ kéo dài có lẽ đã vốn đủ
Và kể từ giờ nó
Chấp nhận buông đi
Chính bàn tay nó từng cố nắm
Dù là đau nó vẫn phải chịu
Vì người mình thương
Nó phải cố gắng
Đau nó đau vì ai anh biết đấy
À mà sai rồi
Người đó cũng đâu cần thiết thấy
Cho đến sau cùng nó vẫn
Một mình lê đôi chân bước
Giữa ngày đông
Nó chỉ muốn hỏi người bên đó
Có còn nhớ nó nơi này không?
Nó vẫn là nó vẫn như ngày đầu
Giữ mãi một lòng ở chốn cũ
Chờ đợi thuyền về thời gian
Đến giờ kéo dài có lẽ đã vốn đủ
Ngoài anh ra đâu còn ai khác
Khiến em hạ mình
Thành kẻ thấp kém
Có sao em vẫn mặc kệ niềm vui
Chính tay em tự khắc ném
Hãy chỉ em cách nào tốt nhất
Quên đi chẳng nhớ
Lần nào nữa không
Để ký ức từng thuộc về anh
Không còn hiện diện
Dần vào giữa đông
Anh thấy đấy
Vết thương em mang
Đâu dễ diễn tả
Nếu một lần anh thử cảm nhận
Nỗi buồn so ngang bằng biển cả
Anh đừng bận tâm em lần nào
Nữa cứ để em đóng vai kẻ khờ
Nếu chốn cũ đã không phải
Em thì hỏi là ai sẽ chờ?
Em ơi, lúc này anh cần em bên cạnh
Bởi anh ngại một mình đối diện
Thời tiết thay đổi càng thêm lạnh
Anh không muốn bản thân phải
Chờ đợi thêm một
Phút giây nào nữa
Càng sợ hơn nỗi buồn tìm đến
Cơ hội nhân đôi lần vào cửa
Cuộc sống đã quá rối ren
Mọi thứ bộn bề cần được ngăn nấp
Phải đối diện nỗi nhớ hằng đêm
Cơn đau dày vò
Vì em anh chấp nhận
Trong mắt anh ngay tại lúc này
Chẳng còn gì ngoài một màu tối đen
Chỉ tìm lại được chính bản thân
Khi men say thấm cùng
Làn khói xen
Em đừng bận tâm anh lần nào
Nữa cứ để anh đóng vai kẻ khờ
Nếu chốn cũ đã không phải
Anh thì hỏi là ai sẽ chờ?
Chắc là nơi anh quá sức
Chân thành nên em
Chẳng cần nên vứt bỏ
Vết thương này cũng bởi từ đó
Chia ra hình thành từng mức nhỏ
Anh làm như vậy có sai không
Người về chốn cũ có ai trông?
Kẻ cố chờ cố tìm nhặt lại
Yêu đó chẳng thay lòng
Anh làm như vậy có sai không
Người về chốn cũ có ai trông?
Kẻ cố chờ cố tìm nhặt lại
Yêu đó chẳng thay lòng
Và kể từ giờ nó
Chấp nhận buông đi
Chính bàn tay nó từng cố nắm
Dù là đau nó vẫn phải chịu
Vì người mình thương
Nó phải cố gắng
Đau nó đau vì ai em biết đấy
À mà sai rồi
Người đó cũng đâu cần thiết thấy
Cho đến sau cùng nó vẫn
Một mình lê đôi chân bước
Giữa ngày đông
Nó chỉ muốn hỏi người bên đó
Có còn nhớ nó nơi này không?
Nó vẫn là nó vẫn như ngày đầu
Giữ mãi một lòng ở chốn cũ
Chờ đợi thuyền về thời gian
Đến giờ kéo dài có lẽ đã vốn đủ
Và kể từ giờ nó
Chấp nhận buông đi
Chính bàn tay nó từng cố nắm
Dù là đau nó vẫn phải chịu
Vì người mình thương
Nó phải cố gắng
Đau nó đau vì ai em biết đấy
À mà sai rồi
Người đó cũng đâu cần thiết thấy
Cho đến sau cùng nó vẫn
Một mình lê đôi chân bước
Giữa ngày đông
Nó chỉ muốn hỏi người bên đó
Có còn nhớ nó nơi này không?
Nó vẫn là nó vẫn như ngày đầu
Giữ mãi một lòng ở chốn cũ
Chờ đợi thuyền về thời gian
Đến giờ kéo dài có lẽ đã vốn đủ
Mùa hạ năm đó người bước ra đi
Cô đơn để lại chẳng chần chừ
Phút chia ly buổi chiều hôm ấy
Nó chỉ biết lặng im ầm ừ
Và không còn gì ngoài
Những lời nhạc nó viết về
Người từng đêm tối
Cũng đâu vì thế mà dễ quên đi
Càng viết lòng ngực càng thêm nhói
Anh nói như vậy có phải không
Nhung trả lời thay vì chọn cuối mặt
Ngày em rời anh chẳng thể giữ
Không dối lòng mình tiếc nuối thật
Bước bên họ có được ấm êm
Như lúc bên anh vào
Những ngày trước
Hay họ chỉ làm em rơi lệ ánh mắt
Đượm buồn lòng thêm trầy xước
Ngoài em ra đâu còn ai khác
Khiến anh hạ mình thành
Kẻ thấp kém
Có sao anh vẫn mặc kệ niềm vui
Chính tay anh tự khắc ném
Thì đổ lỗi tại ai khi chính
Bản thân đã quá yếu mềm
Căn phòng này còn tràn đầy
Nỗi buồn chắc bởi cũng tại
Vì thiếu em
[Rap 2]
Hãy chỉ anh cách nào tốt nhất
Quên đi chẳng nhớ lần nào
Nữa không
Để ký ức từng thuộc về em
Không còn hiện diện
Dần vào giữa đông
Em thấy đấy vết thương anh
Mang đâu dễ diễn tả
Nếu một lần em thử cảm nhận
Nỗi buồn so ngang bằng biển cả
Và kể từ giờ nó chấp nhận buông đi
Chính bàn tay nó từng cố nắm
Dù là đau nó vẫn phải chịu
Vì người mình thương nó
Phải cố gắng
Đau nó đau vì ai em biết đấy
À mà sai rồi
Người đó cũng đâu cần thiết thấy
Cho đến sau cùng nó vẫn
Một mình lê đôi chân bước
Giữa ngày đông
Nó chỉ muốn hỏi người bên đó
Có còn nhớ nó nơi này không?
Nó vẫn là nó vẫn như ngày đầu
Giữ mãi một lòng ở chốn cũ
Chờ đợi thuyền về thời gian
Đến giờ kéo dài có lẽ đã vốn đủ
Và kể từ giờ nó
Chấp nhận buông đi
Chính bàn tay nó từng cố nắm
Dù là đau nó vẫn phải chịu
Vì người mình thương
Nó phải cố gắng
Đau nó đau vì ai em biết đấy
À mà sai rồi
Người đó cũng đâu cần thiết thấy
Cho đến sau cùng nó vẫn
Một mình lê đôi chân bước
Giữa ngày đông
Nó chỉ muốn hỏi người bên đó
Có còn nhớ nó nơi này không?
Nó vẫn là nó vẫn như ngày đầu
Giữ mãi một lòng ở chốn cũ
Chờ đợi thuyền về thời gian
Đến giờ kéo dài có lẽ đã vốn đủ
Ngoài em ra đâu còn ai khác
Khiến anh hạ mình
Thành kẻ thấp kém
Có sao anh vẫn mặc kệ niềm vui
Chính tay anh tự khắc ném
Hãy chỉ anh cách nào tốt nhất
Quên đi chẳng nhớ
Lần nào nữa không
Để ký ức từng thuộc về em
Không còn hiện diện
Dần vào giữa đông
Em thấy đấy
Vết thương anh mang
Đâu dễ diễn tả
Nếu một lần em thử cảm nhận
Nỗi buồn so ngang bằng biển cả
Em đừng bận tâm anh lần nào
Nữa cứ để anh đóng vai kẻ khờ
Nếu chốn cũ đã không phải
Anh thì hỏi là ai sẽ chờ?
Ảnh lời bài hát Chưa bắt đầu sao kết thúc
Lời bài hát Chưa bắt đầu sao kết thúc (đổi xưng hô "Anh" - "Em")
[Rap]Anh ơi, lúc này em cần anh bên cạnh
Bởi em ngại một mình đối diện
Thời tiết thay đổi càng thêm lạnh
Em không muốn bản thân phải
Chờ đợi thêm một
Phút giây nào nữa
Càng sợ hơn nỗi buồn tìm đến
Cơ hội nhân đôi lần vào cửa
Cuộc sống đã quá rối ren
Mọi thứ bộn bề cần được ngăn nấp
Phải đối diện nỗi nhớ hằng đêm
Cơn đau dày vò
Vì anh em chấp nhận
Trong mắt em ngay tại lúc này
Chẳng còn gì ngoài một màu tối đen
Chỉ tìm lại được chính bản thân
Khi men say thấm cùng
Làn khói xen
Anh đừng bận tâm em lần nào
Nữa cứ để em đóng vai kẻ khờ
Nếu chốn cũ đã không phải
Em thì hỏi là ai sẽ chờ?
Chắc là nơi em quá sức
Chân thành nên anh
Chẳng cần nên vứt bỏ
Vết thương này cũng bởi từ đó
Chia ra hình thành từng mức nhỏ
Em làm như vậy có sai không
Người về chốn cũ có ai trông?
Kẻ cố chờ cố tìm nhặt lại
Yêu đó chẳng thay lòng
Em làm như vậy có sai không
Người về chốn cũ có ai trông?
Kẻ cố chờ cố tìm nhặt lại
Yêu đó chẳng thay lòng
Và kể từ giờ nó
Chấp nhận buông đi
Chính bàn tay nó từng cố nắm
Dù là đau nó vẫn phải chịu
Vì người mình thương
Nó phải cố gắng
Đau nó đau vì ai anh biết đấy
À mà sai rồi
Người đó cũng đâu cần thiết thấy
Cho đến sau cùng nó vẫn
Một mình lê đôi chân bước
Giữa ngày đông
Nó chỉ muốn hỏi người bên đó
Có còn nhớ nó nơi này không?
Nó vẫn là nó vẫn như ngày đầu
Giữ mãi một lòng ở chốn cũ
Chờ đợi thuyền về thời gian
Đến giờ kéo dài có lẽ đã vốn đủ
Và kể từ giờ nó
Chấp nhận buông đi
Chính bàn tay nó từng cố nắm
Dù là đau nó vẫn phải chịu
Vì người mình thương
Nó phải cố gắng
Đau nó đau vì ai anh biết đấy
À mà sai rồi
Người đó cũng đâu cần thiết thấy
Cho đến sau cùng nó vẫn
Một mình lê đôi chân bước
Giữa ngày đông
Nó chỉ muốn hỏi người bên đó
Có còn nhớ nó nơi này không?
Nó vẫn là nó vẫn như ngày đầu
Giữ mãi một lòng ở chốn cũ
Chờ đợi thuyền về thời gian
Đến giờ kéo dài có lẽ đã vốn đủ
Mùa hạ năm đó người bước ra đi
Cô đơn để lại chẳng chần chừ
Phút chia ly buổi chiều hôm ấy
Nó chỉ biết lặng im ầm ừ
Và không còn gì ngoài
Những lời nhạc nó viết về
Người từng đêm tối
Cũng đâu vì thế mà dễ quên đi
Càng viết lòng ngực càng thêm nhói
Em nói như vậy có phải không
Nhung trả lời thay vì chọn cuối mặt
Ngày anh rời em chẳng thể giữ
Không dối lòng mình tiếc nuối thật
Bước bên họ có được ấm êm
Như lúc bên em vào
Những ngày trước
Hay họ chỉ làm anh rơi lệ ánh mắt
Đượm buồn lòng thêm trầy xước
Ngoài anh ra đâu còn ai khác
Khiến em hạ mình thành
Kẻ thấp kém
Có sao em vẫn mặc kệ niềm vui
Chính tay em tự khắc ném
Thì đổ lỗi tại ai khi chính
Bản thân đã quá yếu mềm
Căn phòng này còn tràn đầy
Nỗi buồn chắc bởi cũng tại
Vì thiếu anh
[Rap 2]
Hãy chỉ em cách nào tốt nhất
Quên đi chẳng nhớ lần nào
Nữa không
Để ký ức từng thuộc về anh
Không còn hiện diện
Dần vào giữa đông
Anh thấy đấy vết thương em
Mang đâu dễ diễn tả
Nếu một lần anh thử cảm nhận
Nỗi buồn so ngang bằng biển cả
Và kể từ giờ nó chấp nhận buông đi
Chính bàn tay nó từng cố nắm
Dù là đau nó vẫn phải chịu
Vì người mình thương nó
Phải cố gắng
Đau nó đau vì ai anh biết đấy
À mà sai rồi
Người đó cũng đâu cần thiết thấy
Cho đến sau cùng nó vẫn
Một mình lê đôi chân bước
Giữa ngày đông
Nó chỉ muốn hỏi người bên đó
Có còn nhớ nó nơi này không?
Nó vẫn là nó vẫn như ngày đầu
Giữ mãi một lòng ở chốn cũ
Chờ đợi thuyền về thời gian
Đến giờ kéo dài có lẽ đã vốn đủ
Và kể từ giờ nó
Chấp nhận buông đi
Chính bàn tay nó từng cố nắm
Dù là đau nó vẫn phải chịu
Vì người mình thương
Nó phải cố gắng
Đau nó đau vì ai anh biết đấy
À mà sai rồi
Người đó cũng đâu cần thiết thấy
Cho đến sau cùng nó vẫn
Một mình lê đôi chân bước
Giữa ngày đông
Nó chỉ muốn hỏi người bên đó
Có còn nhớ nó nơi này không?
Nó vẫn là nó vẫn như ngày đầu
Giữ mãi một lòng ở chốn cũ
Chờ đợi thuyền về thời gian
Đến giờ kéo dài có lẽ đã vốn đủ
Ngoài anh ra đâu còn ai khác
Khiến em hạ mình
Thành kẻ thấp kém
Có sao em vẫn mặc kệ niềm vui
Chính tay em tự khắc ném
Hãy chỉ em cách nào tốt nhất
Quên đi chẳng nhớ
Lần nào nữa không
Để ký ức từng thuộc về anh
Không còn hiện diện
Dần vào giữa đông
Anh thấy đấy
Vết thương em mang
Đâu dễ diễn tả
Nếu một lần anh thử cảm nhận
Nỗi buồn so ngang bằng biển cả
Anh đừng bận tâm em lần nào
Nữa cứ để em đóng vai kẻ khờ
Nếu chốn cũ đã không phải
Em thì hỏi là ai sẽ chờ?
Cùng nhạc sĩ Minh Tài
- Chưa bắt đầu sao kết thúc - Minh Tài
[Rap] Em ơi, lúc này anh cần em bên cạnh Bởi anh ngại một mình đối diện Thời tiết thay đổi càng...
Về Lời bài hát Chưa bắt đầu sao kết thúc
Lời bài hát Chưa bắt đầu sao kết thúc được update liên tục trên website loibaihat.me. Nếu danh sách bài hát thiếu hoặc chưa chính xác, vui lòng liên hệ với chúng tôi!
Nhận xét
Bài hát 'Chưa Bắt Đầu Sao Kết Thúc' của nhạc sĩ Minh Tài là ca khúc mang đến một tâm trạng nhẹ nhàng và du dương.Lời bài hát có thể thể hiện tình cảm và suy nghĩ về sự bắt đầu và kết thúc trong mối quan hệ,