Lời bài hát Má hồng đoan trang
|
[Verse 1]
Đời người con gái, tô điểm môi son má hồng
Hóa ra là bấy lâu nay mình tôi đợi mong
Người rời xa quê, đến chốn khuê phòng
Ngồi bên cầu tre chỉ tôi lệ tuôn nước mắt lưng tròng
Đường mòn không lối, chẳng còn ai đón ai đưa
Người về bên ai, mà đau tận đáy c về lõi lòng
Khóc giữa trời mưa, đẫm bùn sông xưa
Thương cô đến mấy nhưng tôi phận hèn long đong
[Chorus 1]
Ngày biệt ly cô lên thành đô, chẳng còn nhung nhớ
Phải chăng đây chỉ là mơ, có ai đâu ngờ
Giờ đây đường ai nấy đi, mà sao hoài vấn vương chi
Là ai sai, đâu còn chung quãng đường dài
Mặc cho tôi lệ ướt hoen mi, ngày người cất bước ra đi
Tiếc thương cho tuổi xuân thì, đau đớn đến mức bi lụy
Thời gian dần trôi, giọt sầu ngậm đắng trên môi
Không còn chung lối, tựa như lục bình lênh đênh thôi
[Rap]
Là vì hai ta do duyên trời ban
Mãi về sau luyên thuyên rồi tan
Thứ cô cần là viên thỏi vàng
Nhìn cô đắm say tâm trí tôi đảo điên ngồi than
Buông bao câu dối trá như kẻ đần đang ngoa
Xót thương kẻ si tình ngân theo tiếng đàn vang xa
Vì điều ước tôi đã không cố giữ
Cuốn trôi tất cả bởi những cơn gió thu
Phận tôi hèn tôi vẫn mãi lang thang
Chợt tỉnh giấc trong cơn ác mộng hoang mang
Mãi đuổi theo một người phương xa đã bước về nơi sang trang
 ầ
Âm thanh kêu cứu trong đầu tôi làm sao được ngân vang
Và giờ đây đường ta đi đâu ai dẫn lối
Bước về nơi vực sâu hoang vu tâm tối
Cô chọn nơi nhung gấm, tôi chọn nơi yên bình
Lạc vào mê cung cấm, quên luôn mối duyên tình
[Verse 2]
Đường mòn không lối, chẳng còn ai đón ai đưa
Người về bên ai, mà đau tận đáy cõi lòng
Khóc giữa trời mưa, đẫm bùn sông xưa
Thương cô đến mấy nhưng tôi phận hèn long đong
[Chorus 2]
Ngày biệt ly cô lên thành đô, chẳng còn nhung nhớ
Phải chăng đây chỉ là mơ, có ai đâu ngờ
Giờ đây đường ai nấy đi, mà sao hoài vấn vương chi
Là ai sai, đâu còn chung quãng đường dài
Mặc cho tôi lệ ướt hoen mi, ngày người cất bước ra đi
Tiếc thương cho tuổi xuân thì, đau đớn đến mức bi lụy
Thời gian dần trôi, giọt sầu ngậm đắng trên môi
Không còn chung lối, tựa như lục bình lênh đênh thôi
[Bridge]
Khuất mắc tận sâu đáy lòng
Còn vương hàng mi tôi vẫn hoài đợi mong
Lòng quặn đau mình từng chung bước
Vậy tại sao xé tan trời xanh
[Chorus 3]
Ngày biệt ly cô lên thành đô, chẳng còn nhung nhớ
Phải chăng đây chỉ là mơ, có ai đâu ngờ
Giờ đây đường ai nấy đi, mà sao hoài vấn vương chi
Là ai sai, đâu còn chung quãng đường dài
Mặc cho tôi lệ ướt hoen mi, ngày người cất bước ra đi
Tiếc thương cho tuổi xuân thì, đau đớn đến mức bi lụy
ầ ầ ắ
Thời gian dần trôi, giọt sầu ngậm đắng trên môi
Không còn chung lối, tựa như lục bình lênh đênh thôi
Đời người con gái, tô điểm môi son má hồng
Hóa ra là bấy lâu nay mình tôi đợi mong
Người rời xa quê, đến chốn khuê phòng
Ngồi bên cầu tre chỉ tôi lệ tuôn nước mắt lưng tròng
Đường mòn không lối, chẳng còn ai đón ai đưa
Người về bên ai, mà đau tận đáy c về lõi lòng
Khóc giữa trời mưa, đẫm bùn sông xưa
Thương cô đến mấy nhưng tôi phận hèn long đong
[Chorus 1]
Ngày biệt ly cô lên thành đô, chẳng còn nhung nhớ
Phải chăng đây chỉ là mơ, có ai đâu ngờ
Giờ đây đường ai nấy đi, mà sao hoài vấn vương chi
Là ai sai, đâu còn chung quãng đường dài
Mặc cho tôi lệ ướt hoen mi, ngày người cất bước ra đi
Tiếc thương cho tuổi xuân thì, đau đớn đến mức bi lụy
Thời gian dần trôi, giọt sầu ngậm đắng trên môi
Không còn chung lối, tựa như lục bình lênh đênh thôi
[Rap]
Là vì hai ta do duyên trời ban
Mãi về sau luyên thuyên rồi tan
Thứ cô cần là viên thỏi vàng
Nhìn cô đắm say tâm trí tôi đảo điên ngồi than
Buông bao câu dối trá như kẻ đần đang ngoa
Xót thương kẻ si tình ngân theo tiếng đàn vang xa
Vì điều ước tôi đã không cố giữ
Cuốn trôi tất cả bởi những cơn gió thu
Phận tôi hèn tôi vẫn mãi lang thang
Chợt tỉnh giấc trong cơn ác mộng hoang mang
Mãi đuổi theo một người phương xa đã bước về nơi sang trang
 ầ
Âm thanh kêu cứu trong đầu tôi làm sao được ngân vang
Và giờ đây đường ta đi đâu ai dẫn lối
Bước về nơi vực sâu hoang vu tâm tối
Cô chọn nơi nhung gấm, tôi chọn nơi yên bình
Lạc vào mê cung cấm, quên luôn mối duyên tình
[Verse 2]
Đường mòn không lối, chẳng còn ai đón ai đưa
Người về bên ai, mà đau tận đáy cõi lòng
Khóc giữa trời mưa, đẫm bùn sông xưa
Thương cô đến mấy nhưng tôi phận hèn long đong
[Chorus 2]
Ngày biệt ly cô lên thành đô, chẳng còn nhung nhớ
Phải chăng đây chỉ là mơ, có ai đâu ngờ
Giờ đây đường ai nấy đi, mà sao hoài vấn vương chi
Là ai sai, đâu còn chung quãng đường dài
Mặc cho tôi lệ ướt hoen mi, ngày người cất bước ra đi
Tiếc thương cho tuổi xuân thì, đau đớn đến mức bi lụy
Thời gian dần trôi, giọt sầu ngậm đắng trên môi
Không còn chung lối, tựa như lục bình lênh đênh thôi
[Bridge]
Khuất mắc tận sâu đáy lòng
Còn vương hàng mi tôi vẫn hoài đợi mong
Lòng quặn đau mình từng chung bước
Vậy tại sao xé tan trời xanh
[Chorus 3]
Ngày biệt ly cô lên thành đô, chẳng còn nhung nhớ
Phải chăng đây chỉ là mơ, có ai đâu ngờ
Giờ đây đường ai nấy đi, mà sao hoài vấn vương chi
Là ai sai, đâu còn chung quãng đường dài
Mặc cho tôi lệ ướt hoen mi, ngày người cất bước ra đi
Tiếc thương cho tuổi xuân thì, đau đớn đến mức bi lụy
ầ ầ ắ
Thời gian dần trôi, giọt sầu ngậm đắng trên môi
Không còn chung lối, tựa như lục bình lênh đênh thôi
Ảnh lời bài hát Má hồng đoan trang
Cùng nhạc sĩ LOKI
Về Lời bài hát Má hồng đoan trang
Lời bài hát Má hồng đoan trang được update liên tục trên website loibaihat.me. Nếu danh sách bài hát thiếu hoặc chưa chính xác, vui lòng liên hệ với chúng tôi!
Nhận xét
Bài hát "Má hồng đoan trang" của nhạc sĩ LOKI là một tác phẩm âm nhạc đầy cảm xúc và sâu lắng. Lời bài hát thường thể hiện những tâm trạng phức tạp trong tình yêu và cuộc sống, từ niềm vui đến nỗi buồn, từ hạnh phúc đến đau khổ.