Lời bài hát Tháp rơi tự do
Mục lục:
![]() |
|
[Lời 1]
Đường đang vắng vài cơn gió ngang qua, nơi đây đầy lá
Người rời xa, riêng tôi nơi đây khóe mắt đẫm lệ
Ngày dài mệt nhoài cơn ngủ mê
Liệu còn gặp lại trong giấc mơ, bên nhau giống ngày xưa???
Tựa vì sao hiu hắt lẻ loi
Lưu lạc nơi khoảng cách đâu bằng tháng ngày
thấy ánh mắt hững hờ từ em
Chạnh lòng phải lấp đầy hết nỗi cô đơn...
Ừ hóa ra
Tự mình dằn vặt rồi tự mình gạt bỏ hết ký ức
Liệu người ấy thấy không, những khoảnh khắc ta đã từng trao từng bên nhau?
Cứ mãi ôm buồn đau, ôm suy tư ngày rồi đêm trắng
Dù rằng vẫn biết em chẳng quan tâm
Đến trái tim đang đau nhói nơi anh...
Chính lúc anh bắt đầu yêu
Thì em lại muốn tự do đúng không?
Quay lưng đi đành lòng đánh đổi hết vì anh ta
Thế mới thấy anh quá sai
Yêu em bỏ qua lý trí
Cứ bất chấp yêu đâm đầu như kẻ mất trí
Còn kỳ vọng dù là mong manh
Tiếp tục dày xéo con tim đầy những vết sẹo
Mòn mỏi đợi chờ em tới...
[Điệp khúc]
Cảm giác yêu đương rã rời như trò chơi tháp tự do
Bất giác bay lên thật cao, rớt xuống đáy tự lúc nào?
Em trao anh tình yêu thật điên cuồng
Gieo tương tư ngập lòng rồi buông tay?
Hôm ấy trời đâu mấy khi có nắng đẹp
Nhưng sao lời nói em nhốt anh trong ngày mưa mãi...
Chẳng phải là tình nhạt nhòa mới rời xa
Mà chỉ là, chẳng chịu hàn gắn vết thương
Sao em luôn im lặng không nói?
Có phải anh đã đoán được nơi thâm tâm của em
Thừa nhận rằng vẫn yêu được không?
Dù (là) nói dối thôi cũng chẳng sao...
[Lời 2]
Thật xót xa
Là định mệnh thì dù buồn phiền có đổi thay được đâu?
Vậy mà lòng vẫn chấp nhận níu lấy
Thế mới thấy anh quá sai
Yêu em bỏ qua lý trí
Cứ bất chấp yêu đâm đầu như kẻ mất trí
Còn kỳ vọng dù là mong manh
Tiếp tục dày xéo con tim đầy những xước sẹo
Mòn mỏi đợi chờ em tới...
[Điệp khúc]
Cảm giác yêu đương rã rời như trò chơi tháp tự do
Bất giác bay lên thật cao, rớt xuống đáy tự lúc nào
Em trao anh tình yêu thật điên cuồng
Reo tương tư ngập lòng rồi buông tay
Hôm ấy trời đâu mấy khi có nắng đẹp,
Nhưng sao lời nói em nhốt anh trong ngày mưa mãi
Chẳng phải là tình nhạt nhòa mới rời xa
Mà chỉ là chẳng chịu hàn gắn vết thương
Sao em luôn im lặng không nói?
Có phải anh đã đoán được nơi thâm tâm của em
Thừa nhận rằng vẫn yêu được không
Dù rằng nói dối thôi cũng chẳng sao... há há ha...
Đường đang vắng vài cơn gió ngang qua, nơi đây đầy lá
Người rời xa, riêng tôi nơi đây khóe mắt đẫm lệ
Ngày dài mệt nhoài cơn ngủ mê
Liệu còn gặp lại trong giấc mơ, bên nhau giống ngày xưa???
Tựa vì sao hiu hắt lẻ loi
Lưu lạc nơi khoảng cách đâu bằng tháng ngày
thấy ánh mắt hững hờ từ anh
Chạnh lòng phải lấp đầy hết nỗi cô đơn...
Ừ hóa ra
Tự mình dằn vặt rồi tự mình gạt bỏ hết ký ức
Liệu người ấy thấy không, những khoảnh khắc ta đã từng trao từng bên nhau?
Cứ mãi ôm buồn đau, ôm suy tư ngày rồi đêm trắng
Dù rằng vẫn biết anh chẳng quan tâm
Đến trái tim đang đau nhói nơi em...
Chính lúc em bắt đầu yêu
Thì anh lại muốn tự do đúng không?
Quay lưng đi đành lòng đánh đổi hết vì em ta
Thế mới thấy em quá sai
Yêu anh bỏ qua lý trí
Cứ bất chấp yêu đâm đầu như kẻ mất trí
Còn kỳ vọng dù là mong manh
Tiếp tục dày xéo con tim đầy những vết sẹo
Mòn mỏi đợi chờ anh tới...
[Điệp khúc]
Cảm giác yêu đương rã rời như trò chơi tháp tự do
Bất giác bay lên thật cao, rớt xuống đáy tự lúc nào?
Anh trao em tình yêu thật điên cuồng
Gieo tương tư ngập lòng rồi buông tay?
Hôm ấy trời đâu mấy khi có nắng đẹp
Nhưng sao lời nói anh nhốt em trong ngày mưa mãi...
Chẳng phải là tình nhạt nhòa mới rời xa
Mà chỉ là, chẳng chịu hàn gắn vết thương
Sao anh luôn im lặng không nói?
Có phải em đã đoán được nơi thâm tâm của anh
Thừa nhận rằng vẫn yêu được không?
Dù (là) nói dối thôi cũng chẳng sao...
[Lời 2]
Thật xót xa
Là định mệnh thì dù buồn phiền có đổi thay được đâu?
Vậy mà lòng vẫn chấp nhận níu lấy
Thế mới thấy em quá sai
Yêu anh bỏ qua lý trí
Cứ bất chấp yêu đâm đầu như kẻ mất trí
Còn kỳ vọng dù là mong manh
Tiếp tục dày xéo con tim đầy những xước sẹo
Mòn mỏi đợi chờ anh tới...
[Điệp khúc]
Cảm giác yêu đương rã rời như trò chơi tháp tự do
Bất giác bay lên thật cao, rớt xuống đáy tự lúc nào
Anh trao em tình yêu thật điên cuồng
Reo tương tư ngập lòng rồi buông tay
Hôm ấy trời đâu mấy khi có nắng đẹp,
Nhưng sao lời nói anh nhốt em trong ngày mưa mãi
Chẳng phải là tình nhạt nhòa mới rời xa
Mà chỉ là chẳng chịu hàn gắn vết thương
Sao anh luôn im lặng không nói?
Có phải em đã đoán được nơi thâm tâm của anh
Thừa nhận rằng vẫn yêu được không
Dù rằng nói dối thôi cũng chẳng sao... há há ha...
Đường đang vắng vài cơn gió ngang qua, nơi đây đầy lá
Người rời xa, riêng tôi nơi đây khóe mắt đẫm lệ
Ngày dài mệt nhoài cơn ngủ mê
Liệu còn gặp lại trong giấc mơ, bên nhau giống ngày xưa???
Tựa vì sao hiu hắt lẻ loi
Lưu lạc nơi khoảng cách đâu bằng tháng ngày
thấy ánh mắt hững hờ từ em
Chạnh lòng phải lấp đầy hết nỗi cô đơn...
Ừ hóa ra
Tự mình dằn vặt rồi tự mình gạt bỏ hết ký ức
Liệu người ấy thấy không, những khoảnh khắc ta đã từng trao từng bên nhau?
Cứ mãi ôm buồn đau, ôm suy tư ngày rồi đêm trắng
Dù rằng vẫn biết em chẳng quan tâm
Đến trái tim đang đau nhói nơi anh...
Chính lúc anh bắt đầu yêu
Thì em lại muốn tự do đúng không?
Quay lưng đi đành lòng đánh đổi hết vì anh ta
Thế mới thấy anh quá sai
Yêu em bỏ qua lý trí
Cứ bất chấp yêu đâm đầu như kẻ mất trí
Còn kỳ vọng dù là mong manh
Tiếp tục dày xéo con tim đầy những vết sẹo
Mòn mỏi đợi chờ em tới...
[Điệp khúc]
Cảm giác yêu đương rã rời như trò chơi tháp tự do
Bất giác bay lên thật cao, rớt xuống đáy tự lúc nào?
Em trao anh tình yêu thật điên cuồng
Gieo tương tư ngập lòng rồi buông tay?
Hôm ấy trời đâu mấy khi có nắng đẹp
Nhưng sao lời nói em nhốt anh trong ngày mưa mãi...
Chẳng phải là tình nhạt nhòa mới rời xa
Mà chỉ là, chẳng chịu hàn gắn vết thương
Sao em luôn im lặng không nói?
Có phải anh đã đoán được nơi thâm tâm của em
Thừa nhận rằng vẫn yêu được không?
Dù (là) nói dối thôi cũng chẳng sao...
[Lời 2]
Thật xót xa
Là định mệnh thì dù buồn phiền có đổi thay được đâu?
Vậy mà lòng vẫn chấp nhận níu lấy
Thế mới thấy anh quá sai
Yêu em bỏ qua lý trí
Cứ bất chấp yêu đâm đầu như kẻ mất trí
Còn kỳ vọng dù là mong manh
Tiếp tục dày xéo con tim đầy những xước sẹo
Mòn mỏi đợi chờ em tới...
[Điệp khúc]
Cảm giác yêu đương rã rời như trò chơi tháp tự do
Bất giác bay lên thật cao, rớt xuống đáy tự lúc nào
Em trao anh tình yêu thật điên cuồng
Reo tương tư ngập lòng rồi buông tay
Hôm ấy trời đâu mấy khi có nắng đẹp,
Nhưng sao lời nói em nhốt anh trong ngày mưa mãi
Chẳng phải là tình nhạt nhòa mới rời xa
Mà chỉ là chẳng chịu hàn gắn vết thương
Sao em luôn im lặng không nói?
Có phải anh đã đoán được nơi thâm tâm của em
Thừa nhận rằng vẫn yêu được không
Dù rằng nói dối thôi cũng chẳng sao... há há ha...
Ảnh lời bài hát Tháp rơi tự do

Lời bài hát Tháp rơi tự do (đổi xưng hô "Anh" - "Em")
[Lời 1]Đường đang vắng vài cơn gió ngang qua, nơi đây đầy lá
Người rời xa, riêng tôi nơi đây khóe mắt đẫm lệ
Ngày dài mệt nhoài cơn ngủ mê
Liệu còn gặp lại trong giấc mơ, bên nhau giống ngày xưa???
Tựa vì sao hiu hắt lẻ loi
Lưu lạc nơi khoảng cách đâu bằng tháng ngày
thấy ánh mắt hững hờ từ anh
Chạnh lòng phải lấp đầy hết nỗi cô đơn...
Ừ hóa ra
Tự mình dằn vặt rồi tự mình gạt bỏ hết ký ức
Liệu người ấy thấy không, những khoảnh khắc ta đã từng trao từng bên nhau?
Cứ mãi ôm buồn đau, ôm suy tư ngày rồi đêm trắng
Dù rằng vẫn biết anh chẳng quan tâm
Đến trái tim đang đau nhói nơi em...
Chính lúc em bắt đầu yêu
Thì anh lại muốn tự do đúng không?
Quay lưng đi đành lòng đánh đổi hết vì em ta
Thế mới thấy em quá sai
Yêu anh bỏ qua lý trí
Cứ bất chấp yêu đâm đầu như kẻ mất trí
Còn kỳ vọng dù là mong manh
Tiếp tục dày xéo con tim đầy những vết sẹo
Mòn mỏi đợi chờ anh tới...
[Điệp khúc]
Cảm giác yêu đương rã rời như trò chơi tháp tự do
Bất giác bay lên thật cao, rớt xuống đáy tự lúc nào?
Anh trao em tình yêu thật điên cuồng
Gieo tương tư ngập lòng rồi buông tay?
Hôm ấy trời đâu mấy khi có nắng đẹp
Nhưng sao lời nói anh nhốt em trong ngày mưa mãi...
Chẳng phải là tình nhạt nhòa mới rời xa
Mà chỉ là, chẳng chịu hàn gắn vết thương
Sao anh luôn im lặng không nói?
Có phải em đã đoán được nơi thâm tâm của anh
Thừa nhận rằng vẫn yêu được không?
Dù (là) nói dối thôi cũng chẳng sao...
[Lời 2]
Thật xót xa
Là định mệnh thì dù buồn phiền có đổi thay được đâu?
Vậy mà lòng vẫn chấp nhận níu lấy
Thế mới thấy em quá sai
Yêu anh bỏ qua lý trí
Cứ bất chấp yêu đâm đầu như kẻ mất trí
Còn kỳ vọng dù là mong manh
Tiếp tục dày xéo con tim đầy những xước sẹo
Mòn mỏi đợi chờ anh tới...
[Điệp khúc]
Cảm giác yêu đương rã rời như trò chơi tháp tự do
Bất giác bay lên thật cao, rớt xuống đáy tự lúc nào
Anh trao em tình yêu thật điên cuồng
Reo tương tư ngập lòng rồi buông tay
Hôm ấy trời đâu mấy khi có nắng đẹp,
Nhưng sao lời nói anh nhốt em trong ngày mưa mãi
Chẳng phải là tình nhạt nhòa mới rời xa
Mà chỉ là chẳng chịu hàn gắn vết thương
Sao anh luôn im lặng không nói?
Có phải em đã đoán được nơi thâm tâm của anh
Thừa nhận rằng vẫn yêu được không
Dù rằng nói dối thôi cũng chẳng sao... há há ha...
Cùng nhạc sĩ Nhạc Hoa Lời Việt, Tiến Nguyễn
- Gió đêm qua đường - Nhạc sĩ Nhạc Hoa Lời Việt, Tiến Nguyễn[Lời 1] Đôi lúc Thế Gian như thật nhỏ bé biết bao Chẳng biết ở chốn nao có ai cho ta những chân...
- Anh ấy nói - Nhạc sĩ Nhạc Hoa Lời Việt, Tiến Nguyễn[Verse 1] Dễ đến, mau đi như vậy sao Cứ thế mang theo bao hẹn ước Chuyện tình mình nào đâu biết...
- Tháp rơi tự do - Nhạc sĩ Nhạc Hoa Lời Việt, Tiến Nguyễn[Lời 1] Đường đang vắng vài cơn gió ngang qua, nơi đây đầy lá Người rời xa, riêng tôi nơi đây...
- Lúc trước sợ - Nhạc sĩ Nhạc Hoa Lời Việt, Tiến Nguyễn[Verse 1] Ngày trước sợ Lúc trước đó em rất lo sợ một ngày sẽ mất nhau Đến lúc mất nhau em còn lo...
- Tình ơi xin buông tha - Nhạc sĩ Nhạc Hoa Lời Việt, Tiến Nguyễn[Verse 1] Đời có những lúc buồn Đời có những nỗi sầu Màn đêm tối giăng lắng nghe hiu quạnh Nào có...
Về Lời bài hát Tháp rơi tự do
Lời bài hát Tháp rơi tự do được update liên tục trên website loibaihat.me. Nếu danh sách bài hát thiếu hoặc chưa chính xác, vui lòng liên hệ với chúng tôi!
Nhận xét
Bài hát "Tháp rơi tự do" nhạc Hoa lời Việt: Tiến Nguyễn thể hiện sự đau khổ của chàng trai si tình. Vẫn biết rằng buồn phiền cũng không thay đổi gì nhưng lòng anh vẫn cố níu, không thể buông.