Lời bài hát Mở đầu
|
[Verse 1]
Nhìn những nhà du hành
Bay qua đại dương xanh
Nhìn hạt đậu nhỏ bé
Một ngày hóa rừng xanh
Nhìn những người đã nằm
Đôi khi họ ăn năn
Và người trong bảo tàng
Chê hành lang lạnh lẽo
Thế giới của bao người
Không phải của riêng tôi
Của riêng tôi một người
Mãi mãi là thế giới
Có con đường âm nhạc
Nếu như thật sự có
Con đường ngay trước mắt
Chưa chắc người đã tin.
[Verse 2]
Tặng cho người màu tím
Dành cho người phát điên
Là một con chuồn chuồn
Biết dự báo trời mưa
Ngày đẹp trời như này
Đừng để nó vụt qua
Vào ngày tôi vút qua
Xin đừng nhớ đến tôi
Nhớ đến ngay lúc này
Nhớ đến ngày hôm nay
Ngày mà em trở thành
Điều mà em mong muốn
Nhìn những nhà du hành
Bay qua đại dương xanh
Nhìn hạt đậu nhỏ bé
Một ngày hóa rừng xanh
Nhìn những người đã nằm
Đôi khi họ ăn năn
Và người trong bảo tàng
Chê hành lang lạnh lẽo
Thế giới của bao người
Không phải của riêng tôi
Của riêng tôi một người
Mãi mãi là thế giới
Có con đường âm nhạc
Nếu như thật sự có
Con đường ngay trước mắt
Chưa chắc người đã tin.
[Verse 2]
Tặng cho người màu tím
Dành cho người phát điên
Là một con chuồn chuồn
Biết dự báo trời mưa
Ngày đẹp trời như này
Đừng để nó vụt qua
Vào ngày tôi vút qua
Xin đừng nhớ đến tôi
Nhớ đến ngay lúc này
Nhớ đến ngày hôm nay
Ngày mà em trở thành
Điều mà em mong muốn
Cùng nhạc sĩ Nguyễn Hải Hà
- Chuồn chuồn - Nguyễn Hải Hà
Hey, Hare Krsna Chuồn chuồn bay thấp thì mưa Chuồn chuồn bay thấp thì mưa Bay cao thì nắng Này...
- Bài này cũng giống như những bài khác - Nguyễn Hải Hà
[Verse 1] Bạch Dương, ai đó gọi em và nói “Không có gì” Ai đó gọi em và nói “Không sao đâu” Ý tôi...
- Đại hội mùa xuân - Nguyễn Hải Hà
[Verse 1] Những tờ giấy màu trong ví Những công việc nào đó mười mấy tiếng một ngày Những chuyến ...
Về Lời bài hát Mở đầu
Lời bài hát Mở đầu được update liên tục trên website loibaihat.me. Nếu danh sách bài hát thiếu hoặc chưa chính xác, vui lòng liên hệ với chúng tôi!
Nhận xét
Bài hát "Mở đầu" của Nguyễn Hải Hà là ca khúc nói về cuộc hành trình tinh thần qua những hình ảnh tượng trưng và sâu sắc về cuộc sống. Bài hát còn nói về sự phê phán và đối diện với bản thân, khi người trong bảo tàng chê trách hành lang lạnh lẽo.