Lời bài hát Bói trăng
Mục lục:
|
[Lời 1]
Trời gom nhiều mây, ta ngồi đây cầm đàn,
Treo vầng trăng ngổn ngang, lắm lối chưa quen gió mưa bộn bề đôi chân
Mùa xuân cạn khô, trăng hoà tan những lời, đau lòng đến oằn vai, mà có lẽ...
Mà mình đã trót vô cùng thương người, mà bói trăng ngoài kia
Vì cách xa, đời tôi là những chuỗi ngày bôn ba
Mình trộm nhớ, mà thở than cùng trăng, những lời...
[Điệp khúc]
Đời tôi dùng trăng làm dây trói, lời ca buồn kề môi
Lời thơ đời khen hay, là khi người đi rất vội vàng
Đem hàng trăm nghìn nhung nhớ, gieo thêm vầng trăng tơ
Mình vô tình se duyên, biết bao con người nhưng ta...
Làm sao mà đôi bàn tay với, vầng trăng màu xa xôi?
Người tươi cười như hoa, còn tôi là lá khô la đà
Trăng khi mùa mưa tới, là trăng của riêng tôi
Mình bói trăng hết cả một đời, bói trăng hết cả một đời...
Hờ hớ hờ hơ hờ
Bói trăng hết cả một đời, bói trăng hết cả một đời
Hờ hớ hờ hơ hờ
Bói trăng hết cả một đời, bói trăng hết cả một đời...
[Lời 1]
Trời gom nhiều mây, ta ngồi đây cầm đàn,
Treo vầng trăng ngổn ngang, lắm lối chưa quen gió mưa bộn bề đôi chân
Mùa xuân cạn khô, trăng hoà tan những lời, đau lòng đến oằn vai, mà có lẽ...
Mà mình đã trót vô cùng thương người, mà bói trăng ngoài kia
Vì cách xa, đời tôi là những chuỗi ngày bôn ba
Mình trộm nhớ, mà thở than cùng trăng, những lời...
[Điệp khúc]
Đời tôi dùng trăng làm dây trói, lời ca buồn kề môi
Lời thơ đời khen hay, là khi người đi rất vội vàng
Đem hàng trăm nghìn nhung nhớ, gieo thêm vầng trăng tơ
Mình vô tình se duyên, biết bao con người nhưng ta...
Làm sao mà đôi bàn tay với, vầng trăng màu xa xôi?
Người tươi cười như hoa, còn tôi là lá khô la đà
Trăng khi mùa mưa tới, là trăng của riêng tôi
Mình bói trăng hết cả một đời, bói trăng hết cả một đời...
[Kết thúc]
Trăng chờ tôi vớt lên gieo vào con phố quen có tôi chờ
Trăng chờ tôi vớt mây dăm lần trăng đắm say nỗi đau này
Trăng nhìn tôi ái ân những lần quen dấu chân lối em về
Sao đời tôi ngã nghiêng mang vầng trăng hoài đem bói...
[Điệp khúc]
Đời tôi dùng trăng làm dây trói, lời ca buồn kề môi
Lời thơ đời khen hay, là khi người đi rất vội vàng
Đem hàng trăm nghìn nhung nhớ, gieo thêm vầng trăng tơ
Mình vô tình se duyên, biết bao con người nhưng ta...
Làm sao mà đôi bàn tay với, vầng trăng màu xa xôi?
Người tươi cười như hoa, còn tôi là lá khô la đà
Trăng khi mùa mưa tới, là trăng của riêng tôi
Mình bói trăng hết cả một đời, bói trăng hết cả một đời...
[Kết thúc]
Hờ hớ hờ hơ hờ
Bói trăng hết cả một đời, bói trăng hết cả một đời
Hờ hớ hờ hơ hờ
Bói trăng hết cả một đời, bói trăng hết cả một đời...
Trời gom nhiều mây, ta ngồi đây cầm đàn,
Treo vầng trăng ngổn ngang, lắm lối chưa quen gió mưa bộn bề đôi chân
Mùa xuân cạn khô, trăng hoà tan những lời, đau lòng đến oằn vai, mà có lẽ...
Mà mình đã trót vô cùng thương người, mà bói trăng ngoài kia
Vì cách xa, đời tôi là những chuỗi ngày bôn ba
Mình trộm nhớ, mà thở than cùng trăng, những lời...
[Điệp khúc]
Đời tôi dùng trăng làm dây trói, lời ca buồn kề môi
Lời thơ đời khen hay, là khi người đi rất vội vàng
Đem hàng trăm nghìn nhung nhớ, gieo thêm vầng trăng tơ
Mình vô tình se duyên, biết bao con người nhưng ta...
Làm sao mà đôi bàn tay với, vầng trăng màu xa xôi?
Người tươi cười như hoa, còn tôi là lá khô la đà
Trăng khi mùa mưa tới, là trăng của riêng tôi
Mình bói trăng hết cả một đời, bói trăng hết cả một đời...
Hờ hớ hờ hơ hờ
Bói trăng hết cả một đời, bói trăng hết cả một đời
Hờ hớ hờ hơ hờ
Bói trăng hết cả một đời, bói trăng hết cả một đời...
[Lời 1]
Trời gom nhiều mây, ta ngồi đây cầm đàn,
Treo vầng trăng ngổn ngang, lắm lối chưa quen gió mưa bộn bề đôi chân
Mùa xuân cạn khô, trăng hoà tan những lời, đau lòng đến oằn vai, mà có lẽ...
Mà mình đã trót vô cùng thương người, mà bói trăng ngoài kia
Vì cách xa, đời tôi là những chuỗi ngày bôn ba
Mình trộm nhớ, mà thở than cùng trăng, những lời...
[Điệp khúc]
Đời tôi dùng trăng làm dây trói, lời ca buồn kề môi
Lời thơ đời khen hay, là khi người đi rất vội vàng
Đem hàng trăm nghìn nhung nhớ, gieo thêm vầng trăng tơ
Mình vô tình se duyên, biết bao con người nhưng ta...
Làm sao mà đôi bàn tay với, vầng trăng màu xa xôi?
Người tươi cười như hoa, còn tôi là lá khô la đà
Trăng khi mùa mưa tới, là trăng của riêng tôi
Mình bói trăng hết cả một đời, bói trăng hết cả một đời...
[Kết thúc]
Trăng chờ tôi vớt lên gieo vào con phố quen có tôi chờ
Trăng chờ tôi vớt mây dăm lần trăng đắm say nỗi đau này
Trăng nhìn tôi ái ân những lần quen dấu chân lối em về
Sao đời tôi ngã nghiêng mang vầng trăng hoài đem bói...
[Điệp khúc]
Đời tôi dùng trăng làm dây trói, lời ca buồn kề môi
Lời thơ đời khen hay, là khi người đi rất vội vàng
Đem hàng trăm nghìn nhung nhớ, gieo thêm vầng trăng tơ
Mình vô tình se duyên, biết bao con người nhưng ta...
Làm sao mà đôi bàn tay với, vầng trăng màu xa xôi?
Người tươi cười như hoa, còn tôi là lá khô la đà
Trăng khi mùa mưa tới, là trăng của riêng tôi
Mình bói trăng hết cả một đời, bói trăng hết cả một đời...
[Kết thúc]
Hờ hớ hờ hơ hờ
Bói trăng hết cả một đời, bói trăng hết cả một đời
Hờ hớ hờ hơ hờ
Bói trăng hết cả một đời, bói trăng hết cả một đời...
Ảnh lời bài hát Bói trăng
Cùng nhạc sĩ Kaze Phan
- Bói trăng - Kaze Phan
[Lời 1] Trời gom nhiều mây, ta ngồi đây cầm đàn, Treo vầng trăng ngổn ngang, lắm lối chưa quen...
Về Lời bài hát Bói trăng
Lời bài hát Bói trăng được update liên tục trên website loibaihat.me. Nếu danh sách bài hát thiếu hoặc chưa chính xác, vui lòng liên hệ với chúng tôi!
Nhận xét
Bài hát "Bói trăng" của nhạc sĩ Kaze Phan thể hiện tình cảm của chàng trai si tình. Dù bàn tay không với tới trăng, người tươi cười như hoa, còn anh là lá khô la đà thì anh vẫn yêu.