Lời bài hát Anh buông bàn tay

 
 
Em nói hai ta đã quá vội vã
Chắc đã đến lúc hai ta phải xa
Ngày dài tháng nhớ có nhau
Giờ này cũng đã úa màu
Phai đi tình yêu trong em ngày ta mới ban đầu...

Chiều hôm ấy mây đen trên đường giăng kín lối
Ướt cay mờ khóe mi
Tim lặng đi
Môi chợt khô
Dù ngoài kia mưa ướt khuôn mặt tự bao giờ
Vì sao em buông đôi bàn tay khi ta tưởng chừng như chẳng thể xa...

Anh chẳng hiêu lí do là từ đâu
Chỉ là con tim anh thấy đau
Như dao găm rất sâu
Lạnh nhạt bao lâu nay hóa ra là như vậy...

Trời mưa rơi thì ra để khóc cho cuộc tình ấy
Người đến đây
Như cái cách người đi cũng rất nhanh
Anh không thể níu kéo
Theo đam mê em lao người như xe mất phanh...

Áng mây đen lấp che bầu trời bao ngày trong xanh
Mình mất nhau
khi mình ngỡ như đang cần nhau nhất...

[Điệp khúc]

Anh buông bàn tay, buông bàn tay khi trời mưa màn đêm xuống
Anh buông bàn tay, buông bàn tay, đây có phải điều em muốn?
Anh buông bàn tay, buông bàn tay, do anh đến muộn?
Hay do anh bên cạnh em khi mà người ta làm lệ em tuôn...

Anh buông bàn tay, buông bàn tay, nơi đây chẳng còn tia nắng
Anh buông bàn tay, buông bàn tay, anh chìm vào đêm khuya vắng
Anh buông bàn tay, buông bàn tay, ngày em đi mất
Là ngày mà mặt trời trong anh trở thành mặt trăng...

[Lời 2]

Anh buông bàn tay
Buông bỏ ở đây là chấp nhận sự thật đắng cay
Anh đã trưởng thành hơn sau chuyện tối nay
Và có sự thật đến giờ anh mới hay...

Thứ đau nhất không phải chia tay
Mà là từng hi vọng sẽ có nhau sau này
Buông bàn tay để tro tàn bay
như chiếc lá cuối cùng dần phải lìa cây...

Em đau không?
Không đâu!
Đau sao khi tay buông?
Chỉ thêm kỉ niệm buồn
Dù nước mắt đâu ai muốn?
Buông không phải để hết nhớ, mà để học cách yêu chính mình
Có những chuyến xe ta bỏ lỡ là cái cớ nắm bắt lại tình hình...

Chẳng điều gì níu giữ được hai chúng ta
Quá đủ rồi
Anh cố dặn lòng mình phải vượt qua...

Anh cứ nghĩ bàn cờ có Hậu, nhưng vốn dĩ cũng chỉ là Tốt tự phong
Gạt sự thật đớn đau khỏi đầu, em coi anh như lốp dự phòng...

Nước mắt em vừa rơi, khiến trái tim của anh vỡ nát nhiều phần
Mỗi đứa đi một nơi, có lẽ chuyện đôi ta đến lúc nhạt dần
Nỗi nhớ không thể vơi, nhức nhối sâu trong tâm trí anh ngàn lần
Giống như một trò chơi, anh chỉ là lựa chọn khi em cần...

[Điệp khúc]

Anh buông bàn tay, buông bàn tay khi trời mưa màn đêm xuống
Anh buông bàn tay, buông bàn tay, đây có phải điều em muốn?
Anh buông bàn tay, buông bàn tay, do anh đến muộn?
Hay do anh bên cạnh em khi mà người ta làm lệ em tuôn...

Anh buông bàn tay, buông bàn tay, nơi đây chẳng còn tia nắng
Anh buông bàn tay, buông bàn tay, anh chìm vào đêm khuya vắng
Anh buông bàn tay, buông bàn tay, ngày em đi mất
Là ngày mà mặt trời trong anh trở thành mặt trăng...

[Chuyển tiếp cuối bài]

Anh không hiểu nổi chính mình nữa
Khi nước mắt bây giờ đã cạn khô
Vết xước chẳng còn cách nào chữa
Khi kỉ niệm là thứ em đạp đổ...

Ly cà phê đắng, chẳng còn ai khuấy
Nỗi buồn sâu lắng, chỉ mình anh thấy
Kỉ niệm chắp nối, vỡ tan thành khói
Khiến anh lạc lối, cùng với tiếc nuối...

[Điệp khúc]

Anh buông bàn tay, buông bàn tay khi trời mưa màn đêm xuống
Anh buông bàn tay, buông bàn tay, đây có phải điều em muốn?
Anh buông bàn tay, buông bàn tay, do anh đến muộn?
Hay do anh bên cạnh em khi mà người ta làm lệ em tuôn...

Anh buông bàn tay, buông bàn tay, nơi đây chẳng còn tia nắng
Anh buông bàn tay, buông bàn tay, anh chìm vào đêm khuya vắng
Anh buông bàn tay, buông bàn tay, ngày em đi mất
Là ngày mà mặt trời trong anh trở thành mặt trăng...

Ảnh lời bài hát Anh buông bàn tay

Anh buông bàn tay

Lời bài hát Anh buông bàn tay (đổi xưng hô "Anh" - "Em")

Anh nói hai ta đã quá vội vã
Chắc đã đến lúc hai ta phải xa
Ngày dài tháng nhớ có nhau
Giờ này cũng đã úa màu
Phai đi tình yêu trong anh ngày ta mới ban đầu...

Chiều hôm ấy mây đen trên đường giăng kín lối
Ướt cay mờ khóe mi
Tim lặng đi
Môi chợt khô
Dù ngoài kia mưa ướt khuôn mặt tự bao giờ
Vì sao anh buông đôi bàn tay khi ta tưởng chừng như chẳng thể xa...

Em chẳng hiêu lí do là từ đâu
Chỉ là con tim em thấy đau
Như dao găm rất sâu
Lạnh nhạt bao lâu nay hóa ra là như vậy...

Trời mưa rơi thì ra để khóc cho cuộc tình ấy
Người đến đây
Như cái cách người đi cũng rất nhanh
Em không thể níu kéo
Theo đam mê anh lao người như xe mất phanh...

Áng mây đen lấp che bầu trời bao ngày trong xanh
Mình mất nhau
khi mình ngỡ như đang cần nhau nhất...

[Điệp khúc]

Em buông bàn tay, buông bàn tay khi trời mưa màn đêm xuống
Em buông bàn tay, buông bàn tay, đây có phải điều anh muốn?
Em buông bàn tay, buông bàn tay, do em đến muộn?
Hay do em bên cạnh anh khi mà người ta làm lệ anh tuôn...

Em buông bàn tay, buông bàn tay, nơi đây chẳng còn tia nắng
Em buông bàn tay, buông bàn tay, em chìm vào đêm khuya vắng
Em buông bàn tay, buông bàn tay, ngày anh đi mất
Là ngày mà mặt trời trong em trở thành mặt trăng...

[Lời 2]

Em buông bàn tay
Buông bỏ ở đây là chấp nhận sự thật đắng cay
Em đã trưởng thành hơn sau chuyện tối nay
Và có sự thật đến giờ em mới hay...

Thứ đau nhất không phải chia tay
Mà là từng hi vọng sẽ có nhau sau này
Buông bàn tay để tro tàn bay
như chiếc lá cuối cùng dần phải lìa cây...

Anh đau không?
Không đâu!
Đau sao khi tay buông?
Chỉ thêm kỉ niệm buồn
Dù nước mắt đâu ai muốn?
Buông không phải để hết nhớ, mà để học cách yêu chính mình
Có những chuyến xe ta bỏ lỡ là cái cớ nắm bắt lại tình hình...

Chẳng điều gì níu giữ được hai chúng ta
Quá đủ rồi
Em cố dặn lòng mình phải vượt qua...

Em cứ nghĩ bàn cờ có Hậu, nhưng vốn dĩ cũng chỉ là Tốt tự phong
Gạt sự thật đớn đau khỏi đầu, anh coi em như lốp dự phòng...

Nước mắt anh vừa rơi, khiến trái tim của em vỡ nát nhiều phần
Mỗi đứa đi một nơi, có lẽ chuyện đôi ta đến lúc nhạt dần
Nỗi nhớ không thể vơi, nhức nhối sâu trong tâm trí em ngàn lần
Giống như một trò chơi, em chỉ là lựa chọn khi anh cần...

[Điệp khúc]

Em buông bàn tay, buông bàn tay khi trời mưa màn đêm xuống
Em buông bàn tay, buông bàn tay, đây có phải điều anh muốn?
Em buông bàn tay, buông bàn tay, do em đến muộn?
Hay do em bên cạnh anh khi mà người ta làm lệ anh tuôn...

Em buông bàn tay, buông bàn tay, nơi đây chẳng còn tia nắng
Em buông bàn tay, buông bàn tay, em chìm vào đêm khuya vắng
Em buông bàn tay, buông bàn tay, ngày anh đi mất
Là ngày mà mặt trời trong em trở thành mặt trăng...

[Chuyển tiếp cuối bài]

Em không hiểu nổi chính mình nữa
Khi nước mắt bây giờ đã cạn khô
Vết xước chẳng còn cách nào chữa
Khi kỉ niệm là thứ anh đạp đổ...

Ly cà phê đắng, chẳng còn ai khuấy
Nỗi buồn sâu lắng, chỉ mình em thấy
Kỉ niệm chắp nối, vỡ tan thành khói
Khiến em lạc lối, cùng với tiếc nuối...

[Điệp khúc]

Em buông bàn tay, buông bàn tay khi trời mưa màn đêm xuống
Em buông bàn tay, buông bàn tay, đây có phải điều anh muốn?
Em buông bàn tay, buông bàn tay, do em đến muộn?
Hay do em bên cạnh anh khi mà người ta làm lệ anh tuôn...

Em buông bàn tay, buông bàn tay, nơi đây chẳng còn tia nắng
Em buông bàn tay, buông bàn tay, em chìm vào đêm khuya vắng
Em buông bàn tay, buông bàn tay, ngày anh đi mất
Là ngày mà mặt trời trong em trở thành mặt trăng...
Bình luận
 
 

Nhận xét
Bài hát "Anh buông bàn tay" của nhạc sĩ FreshlyRC, Masta Trippy thể hiện sự đau khổ, bất lực của chàng trai. Không thể giữ được người mình yêu, anh chấp nhận buông tay.

 

Bình luận:
(Đề nghị sử dụng tiếng Việt có dấu)

Tên bạn:
Nội dung:

Cùng nhạc sĩ FreshlyRC, Masta Trippy

Về Lời bài hát Anh buông bàn tay

Lời bài hát Anh buông bàn tay được update liên tục trên website loibaihat.me. Nếu danh sách bài hát thiếu hoặc chưa chính xác, vui lòng liên hệ với chúng tôi!