Lời bài hát Đơn lập
|
Người bạn, thường trò chuyện
Đã lâu, không nhìn thấy nhau
Rất nhiều lần nhắn tin và gọi điện, nhưng
Chẳng hồi âm, được lấy một câu
Nhâm nhi, câu hỏi bỏ ngỏ, co ro trong xó, như thuở tuổi còn nhỏ
Mỗi lần đưa mắt ngó, những món đồ chơi to
Thay cho cây thước đo của đám con giàu có
Nhờ đó mà tự biết, gạc đi sự tự ti
Cự tuyệt sự tự bi, con đường riêng kiên định
Như chưa cần có ai, nói đôi lời chân tình
Rồi nhìn nhau vô hình, giữa cuộc sống mưu sinh
Đến khi người cùng ta, ngân nga bài ca, trên góc phố xa lạ
Đầy sỏi đá ổ gà là thế mà, đôi chân này vẫn thong thả bước đi qua
Ta giống như chiếc thuyền, cuối cùng đã cập bến
Bao lênh đênh, tia nắng lại bừng lên
Sau tất cả, chỉ có một kết quả
Tỉnh giấc, giật mình, chẳng còn ai bên ta
Làn khói trắng lả lơi, giọt nước mắt muộn màng
Làn khói trắng lả lơi, giọt nước mắt muộn màng
Điệp khúc:
Người đến, rồi người đi
Sánh vai một lúc thôi, biết khi nào rẽ lối?
Đời là thế, mỗi phận một số riêng
Kiếp này ta đến đây, lớn lên rồi chết đi, một mình
*****
Đời sống mong manh, chết là điều chắc chắn
Nhân sinh là thế, như mây nổi, như gió thổi, như chiêm bao
Ta nay trọ chốn trần gian, mai kia ta về chốn xa nơi cuối nguồn
Khi mà ta chỉ còn là nắm tro
Tiền bạc có, danh vọng có, cũng chỉ mang vứt xó
Vậy sao tranh, cứ đua ganh, rồi quên mất người bên cạnh đi!
Đi trên con đường dài, gặp nhau là duyên
Ở lại là phận, cưỡng cầu không hạnh phúc
Chia tay, chúc phúc, vui vẻ đón nhận vì
Chết và ngủ đông là họ hàng thân thích
Chết là ngủ đông, thêm ba mùa không thức
Nên buồn đau mà chi? Sống đúng nghĩa là khi
Nhắm mắt, tắt hơi, hai tay, buông xuôi, thả hồn về chín suối
Giống như chiếc thuyền, cuối cùng cập bến, tia nắng bừng lên
Điệp khúc:
Người đến, rồi người đi
Sánh vai một lúc thôi, biết khi nào rẽ lối?
Đời là thế, mỗi phận một số riêng
Kiếp này ta đến đây, lớn lên rồi chết đi
Người đến, rồi người đi
Sánh vai một lúc thôi, biết khi nào rẽ lối?
Đời là thế, mỗi phận một số riêng
Kiếp này ta đến đây, lớn lên rồi chết đi, một mình
Thả hồn về chín suối
Giống như chiếc thuyền
Cuối cùng cập bến
Tia nắng bừng lên
Ai cũng muốn trở thành thiên thần, nhưng không ai muốn chết
Đã lâu, không nhìn thấy nhau
Rất nhiều lần nhắn tin và gọi điện, nhưng
Chẳng hồi âm, được lấy một câu
Nhâm nhi, câu hỏi bỏ ngỏ, co ro trong xó, như thuở tuổi còn nhỏ
Mỗi lần đưa mắt ngó, những món đồ chơi to
Thay cho cây thước đo của đám con giàu có
Nhờ đó mà tự biết, gạc đi sự tự ti
Cự tuyệt sự tự bi, con đường riêng kiên định
Như chưa cần có ai, nói đôi lời chân tình
Rồi nhìn nhau vô hình, giữa cuộc sống mưu sinh
Đến khi người cùng ta, ngân nga bài ca, trên góc phố xa lạ
Đầy sỏi đá ổ gà là thế mà, đôi chân này vẫn thong thả bước đi qua
Ta giống như chiếc thuyền, cuối cùng đã cập bến
Bao lênh đênh, tia nắng lại bừng lên
Sau tất cả, chỉ có một kết quả
Tỉnh giấc, giật mình, chẳng còn ai bên ta
Làn khói trắng lả lơi, giọt nước mắt muộn màng
Làn khói trắng lả lơi, giọt nước mắt muộn màng
Điệp khúc:
Người đến, rồi người đi
Sánh vai một lúc thôi, biết khi nào rẽ lối?
Đời là thế, mỗi phận một số riêng
Kiếp này ta đến đây, lớn lên rồi chết đi, một mình
*****
Đời sống mong manh, chết là điều chắc chắn
Nhân sinh là thế, như mây nổi, như gió thổi, như chiêm bao
Ta nay trọ chốn trần gian, mai kia ta về chốn xa nơi cuối nguồn
Khi mà ta chỉ còn là nắm tro
Tiền bạc có, danh vọng có, cũng chỉ mang vứt xó
Vậy sao tranh, cứ đua ganh, rồi quên mất người bên cạnh đi!
Đi trên con đường dài, gặp nhau là duyên
Ở lại là phận, cưỡng cầu không hạnh phúc
Chia tay, chúc phúc, vui vẻ đón nhận vì
Chết và ngủ đông là họ hàng thân thích
Chết là ngủ đông, thêm ba mùa không thức
Nên buồn đau mà chi? Sống đúng nghĩa là khi
Nhắm mắt, tắt hơi, hai tay, buông xuôi, thả hồn về chín suối
Giống như chiếc thuyền, cuối cùng cập bến, tia nắng bừng lên
Điệp khúc:
Người đến, rồi người đi
Sánh vai một lúc thôi, biết khi nào rẽ lối?
Đời là thế, mỗi phận một số riêng
Kiếp này ta đến đây, lớn lên rồi chết đi
Người đến, rồi người đi
Sánh vai một lúc thôi, biết khi nào rẽ lối?
Đời là thế, mỗi phận một số riêng
Kiếp này ta đến đây, lớn lên rồi chết đi, một mình
Thả hồn về chín suối
Giống như chiếc thuyền
Cuối cùng cập bến
Tia nắng bừng lên
Ai cũng muốn trở thành thiên thần, nhưng không ai muốn chết
Ảnh lời bài hát Đơn lập
Cùng nhạc sĩ B:OKEH
- Đôi bàn tay - B:OKEH
[VERSE 1]: B:OKEH Chưa bao giờ có 1 lần luyến tiếc Về từng lời nhạc trong bài hát mà ta đã từng...
- Máu đỏ da vàng - B:OKEH
Bạch Đằng giang Kinh quán sơn hà thảo mộc xuân, Hải triều húng húng thạch lân tuân. Thuỳ tri vạn ...
Về Lời bài hát Đơn lập
Lời bài hát Đơn lập được update liên tục trên website loibaihat.me. Nếu danh sách bài hát thiếu hoặc chưa chính xác, vui lòng liên hệ với chúng tôi!
Nhận xét
Bài hát này có lời ca khắc sâu sắc về những khó khăn mà con người phải đối mặt và hành động để tránh thua đau. Những lời ca đem đến tinh thần trách nhiệm và tự tin, làm cho ta bứng giận và sẵn sàng để chiến đấu.