Lời bài hát Đời mưa gió
Mục lục:
|
Mưa rơi hoa lá tiêu điều
Đàn ai vọng đến một chiều gió mưa (Nữ)
(Nam)
Tiếng đàn tranh chiều nay buồn thê thảm vang lên
giữa tiếng mưa gió lộng bốn phương (ư+++)... trời.
Tôi ôm chiếc đàn tranh lang thang trên muôn nẽo bụi đời.
Mười sáu sợi dây đồng không còn buông ra
những lời réo rắt bởi tháng ngày dầy dặn nắng mưa.
Hỡi ơi, đời nhạc sĩ như tôi
đến buổi về chiều đôi tay run rẩy,
không sao nắn nót những tiếng tơ lòng lả lướt du dương
để than khóc một đời tài hoa bạc số (ơ++).
Tôi đà mượn tiếng đàn tranh để đưa hồn ai vào cõi mộng
nhưng hồn tôi thì trống lạnh đã lâu rồi.
Tôi nếm những đau thương tự buổi xuân thời
đến gối mỏi chân rung mắt mờ tay yếu,
tôi lang thang đầu sông cuối chợ,
nghe tiếng đàn cua tôi có ai thấy lòng mình bồi hồi rung cảm,
xin hãy thí cho vài chén cơm thừa
hầu có đỡ dạ một kẻ già nua (ơ++).
(Nữ)
Tiếng đàn tranh nghe sao buồn bã quá !
Nhạc u hoài tầm tã giọt mưa rơi.
Bước đến mái hiên tôi mới rõ ra
người dạo đàn là một lão lưng còm tóc bạc,
mặc chiếc áo tồi tàn đã phai màu mà còn rách cổ sờn vai.
Ôm đàn rung rẩy đôi tay, ngồi đàn mà lệ chảy dài trên mi.
Ông ơi đàn nữa mà chi, đàn ai nức nở hồn đây nghẹn ngào.
(Nữ)
Dây là manh áo cũ ông mặc vào cho đỡ lạnh,
đây chén cơm dư mời ông hãy tạm dùng.
(Nam)
Bưng chén cơm lên mà giòng lệ chảy rưng rưng,
đời nhạc sĩ buổi tàn niên buồn thảm quá.
(Nữ)
Ông ơi, tiếng đàn của ông
sao vang lên một âm điệu mơ buồn khôn tả,
như gối kín những niềm đau của một kẻ giang (ư++)..hồ.
Có lẽ đời ông cũng như thuyền hoa lạc bến xa bờ.
Người ta mượn tiếng đàn để giải khuây trong chốc lát,
còn ông thì mượn tiếng đàn để đổi từng manh áo bát cơm.
Bữa nay ông ăn cơm của tôi rồi ngày mai
ông nhờ đâu để no lòng đỡ dạ,
đêm nay ông ngủ ở mái đình góc chợ
hay phải lang thang trong mưa gió tơi bời (ơ++).
Mớ tóc hoa râm đã nhuộm màu sương gió,
có lẽ mãi bôn ba mấy dặm quan hà.
Ông sống đau thuơng nên già trước tuổi già.
Hoàng hôn đã lê mình trên ngàn cây ngọn cỏ
và khắp bầu trời còn điểm giọt mưa thưa.
Ông định đi về đâu mà tay cầm chiếc gậy tre
dò dẵm trên bước đường trơn trợt.
Còn chiếc đàn tranh sao ông bỏ đó
bên mái hiên mưa gió lạnh lùng (ơ++).
(Nam)
Rung rung mười sáu dây đồng,
đàn đâu giải được nỗi lòng khổ đaụ
Mưa vẫn rơi mờ mịt cả không gian,
gió vẫn rít từng hồi trong kẽ lá.
Vát cơm đã no dạ, lão xin chào người có dạ từ tâm,
chiếc đàn tranh lão xin tặng cô em
vì mai đây lão không còn sống trên cõi đời này nữa
bỏi lão đây đã tàn hơi kiệt sức
sau những cơn lao khổ dập dồn.
Ngày sau có ai nhìn chiếc đàn
và hỏi qua thân thể của lão già nhạc sĩ.
Cô em bảo với họ rằng,
Lão là một kẻ dạo đàn không tên.
Đàn ai vọng đến một chiều gió mưa (Nữ)
(Nam)
Tiếng đàn tranh chiều nay buồn thê thảm vang lên
giữa tiếng mưa gió lộng bốn phương (ư+++)... trời.
Tôi ôm chiếc đàn tranh lang thang trên muôn nẽo bụi đời.
Mười sáu sợi dây đồng không còn buông ra
những lời réo rắt bởi tháng ngày dầy dặn nắng mưa.
Hỡi ơi, đời nhạc sĩ như tôi
đến buổi về chiều đôi tay run rẩy,
không sao nắn nót những tiếng tơ lòng lả lướt du dương
để than khóc một đời tài hoa bạc số (ơ++).
Tôi đà mượn tiếng đàn tranh để đưa hồn ai vào cõi mộng
nhưng hồn tôi thì trống lạnh đã lâu rồi.
Tôi nếm những đau thương tự buổi xuân thời
đến gối mỏi chân rung mắt mờ tay yếu,
tôi lang thang đầu sông cuối chợ,
nghe tiếng đàn cua tôi có ai thấy lòng mình bồi hồi rung cảm,
xin hãy thí cho vài chén cơm thừa
hầu có đỡ dạ một kẻ già nua (ơ++).
(Nữ)
Tiếng đàn tranh nghe sao buồn bã quá !
Nhạc u hoài tầm tã giọt mưa rơi.
Bước đến mái hiên tôi mới rõ ra
người dạo đàn là một lão lưng còm tóc bạc,
mặc chiếc áo tồi tàn đã phai màu mà còn rách cổ sờn vai.
Ôm đàn rung rẩy đôi tay, ngồi đàn mà lệ chảy dài trên mi.
Ông ơi đàn nữa mà chi, đàn ai nức nở hồn đây nghẹn ngào.
(Nữ)
Dây là manh áo cũ ông mặc vào cho đỡ lạnh,
đây chén cơm dư mời ông hãy tạm dùng.
(Nam)
Bưng chén cơm lên mà giòng lệ chảy rưng rưng,
đời nhạc sĩ buổi tàn niên buồn thảm quá.
(Nữ)
Ông ơi, tiếng đàn của ông
sao vang lên một âm điệu mơ buồn khôn tả,
như gối kín những niềm đau của một kẻ giang (ư++)..hồ.
Có lẽ đời ông cũng như thuyền hoa lạc bến xa bờ.
Người ta mượn tiếng đàn để giải khuây trong chốc lát,
còn ông thì mượn tiếng đàn để đổi từng manh áo bát cơm.
Bữa nay ông ăn cơm của tôi rồi ngày mai
ông nhờ đâu để no lòng đỡ dạ,
đêm nay ông ngủ ở mái đình góc chợ
hay phải lang thang trong mưa gió tơi bời (ơ++).
Mớ tóc hoa râm đã nhuộm màu sương gió,
có lẽ mãi bôn ba mấy dặm quan hà.
Ông sống đau thuơng nên già trước tuổi già.
Hoàng hôn đã lê mình trên ngàn cây ngọn cỏ
và khắp bầu trời còn điểm giọt mưa thưa.
Ông định đi về đâu mà tay cầm chiếc gậy tre
dò dẵm trên bước đường trơn trợt.
Còn chiếc đàn tranh sao ông bỏ đó
bên mái hiên mưa gió lạnh lùng (ơ++).
(Nam)
Rung rung mười sáu dây đồng,
đàn đâu giải được nỗi lòng khổ đaụ
Mưa vẫn rơi mờ mịt cả không gian,
gió vẫn rít từng hồi trong kẽ lá.
Vát cơm đã no dạ, lão xin chào người có dạ từ tâm,
chiếc đàn tranh lão xin tặng cô em
vì mai đây lão không còn sống trên cõi đời này nữa
bỏi lão đây đã tàn hơi kiệt sức
sau những cơn lao khổ dập dồn.
Ngày sau có ai nhìn chiếc đàn
và hỏi qua thân thể của lão già nhạc sĩ.
Cô em bảo với họ rằng,
Lão là một kẻ dạo đàn không tên.
Ảnh lời bài hát Đời mưa gió
Cùng nhạc sĩ Viễn Châu
- Đời mưa gió - Viễn Châu
Mưa rơi hoa lá tiêu điều Đàn ai vọng đến một chiều gió mưa (Nữ) (Nam) Tiếng đàn tranh chiều nay...
- Chuyện hai con cua - Viễn Châu
- Nói Lối: Vua nước Sở một hôm lòng thanh thản Cởi long bào giả dạng một thường dân Vác cần câu...
- Lan và Điệp - Viễn Châu
Lan xơ xác sầu ai lan rũ cánh. Bướm lỡ làng duyên phận bướm cô đơn. Mộng lòng tan theo năm tháng ...
- Em bé đánh giày - Viễn Châu
Bư : Đánh giày đây! Đánh giày… Ba đồng một đôi, đánh bóng láng như gương Cho quý khách thêm duyên...
- Người mẹ miền Nam - Viễn Châu
Khi con đi, khói lửa ngập tràn quê hương Mẹ gói từng nắm cơm, đưa các con qua mấy chặn đường, ra ...
- Mẹ vẫn đợi con về - Viễn Châu
Mẹ tôi tóc xanh nhuộm bạc tháng ngày Mẹ tôi đau buồn nặng trĩu đôi vai Công ơn sinh thành ngày...
- Tâm sự mộng cầm - Viễn Châu
Ai mua trăng tôi bán trăng cho Trăng nằm yên trên cành liễu đợi chờ Ai mua trăng tôi bán trăng...
- Tâm sự anh hề - Viễn Châu
Xin trao ai đây liều thuốc an thần là trao những tiếng cười vui Tui xin gởi về ai, qua những câu ...
- Tần Quỳnh khóc bạn - Viễn Châu
Nghe hung tín Nhị Ca đà thọ khổn Hồng Đào San em quay ngựa trở về đây. Kìa! Giữa pháp trường cát ...
- Tân cổ Dương Quý Phi - Viễn Châu
Hỡi An Lộc Sơn người ngoài muôn dặm sao không về đây cứu mạng Thái Chân giữa tên reo đạn thét hãi...
- Võ Đông Sơ - Viễn Châu
Biên cương lá rơi Thu Hà em ơi đường dài mịt mù em không đến nơi mây nước buồn cơn lửa binh hết...
Về Lời bài hát Đời mưa gió
Lời bài hát Đời mưa gió được update liên tục trên website loibaihat.me. Nếu danh sách bài hát thiếu hoặc chưa chính xác, vui lòng liên hệ với chúng tôi!
Nhận xét
Lời bài hát "Đời mưa gió" rất hay, một ngôn từ siêu cảm động và kể lại những cảm xúc sâu sắc của con người. Mình yêu và thích lời bài hát này!