Lời bài hát Trầm bổng một cuộc đời
Mục lục:
|
L1:
Giã từ Sóc Trăng, nơi quê mẹ dưỡng nuôi đời tôi.
Suốt mười sáu năm, ân cần từ giấc ngủ đầu nôi...
Bạn bè thân thương (Bạn bè thân thương), từ giã mái trường.
Bao kỷ niệm đượm thắm tình học sinh.
Ơ ớ ơ,(Ơ ớ ơ hò ơi) tiễn tôi chỉ có hạ buồn.
Một nỗi tương tư, trông chờ dáng hình ai...(trông dáng hình ai)
Phượng ơi, chạnh lòng số phận chia xa.
Tôi với phượng buồn, chỉ còn lưu bút ngày xanh.
Cũng vì ước mơ ớ ơi hò ơi, kiếp con tằm nhả tơ người ơi.
Xứ lạ người đông, nơi Sài gòn.. vất vả buồn lo.
Ngày vì mưu sinh,(ngày vì mưu sinh) đêm đến một mình.
Trải tâm tình cùng tiếng nhạc lời thơ.
Ơ ớ ơ, ước mơ nay đã vẹn thành.
Mười chín xuân xanh, tôi đâu ngờ đã thành danh.
Đời xướng ca,ớ ơi ơ hò ai hoài một đời riêng ta,
Nhả tơ lòng, dệt thành muôn khúc tình ca ớ ơi hò ơi
Cũng tại nơi đây, gặp em khi mùa hoa anh đào sang.
Nét đẹp phù tang (nét đẹp phù tang), tim anh ngỡ ngàng.
Tóc xõa ngang vai (tóc xõa ngang vai), trong gió bay bay.
Thơm nồng hương tóc mạ non.
Ơ ớ ơ, anh nguyện cùng em sẻ chia.
Khổ đau, hạnh phúc trong đời.
Lời thề đôi mươi..., nhớ mãi trong lòng,
Cho đến ngày tóc bạc màu sương.
L2:
Dòng thời gian, đưa đẩy đưa thuyền đời ngược xuôi.
Tưởng hoài vàng son, đâu ngờ trải qua bể dâu.
Cuộc đời nghiệt ngã – biết nông sâu?
Tình người bạc đen – nỡ sao đành?
Xót xa trong lòng, bao vết hằn vầng trán suy tư.
Ơ ớ ơ, Sóc Sờ Bai Sóc Trăng quê mình.
Nhớ cố hương, đêm ngày khắc khoải chờ trông.
Hồn quê thiết tha, gợi mở tâm tình.
Tôi hành trình trên đất phù sa.
Nỗi niềm xa quê, ai trải qua mới hiểu được người ơi.
Đêm nằm nghe mưa rơi, giọt mưa gợi buồn, gợi nhớ quê hương.
Nhớ bài ca dao đầu đời, mẹ ru hời cho con.
Quê hương ba miền, không đâu bằng quê mình, Bòn ơi!
Ơ ớ ơ, nhớ quê sao khỏi chạnh lòng.
Dù có đi đâu, quê mình xuân đẹp làm sao.
Hình bóng quê nhà, đậm đà trong tim.
Non nước hữu tình, mãi thương về Sóc Trăng.
Có về Sóc Trăng, bao nhớ thương vỡ òa lòng tôi.
Nỗi buồn chia ly, gợi thương gợi sầu, hoa tím người xưa.
Thuở còn đi học, kỷ niệm nào chưa phai.
Ai thương ai rồi, xin trả lại thời gian.
Ơ ớ ơ, tiếc thương hai cánh phượng buồn.
Một thuở đam mê, u buồn như phượng chiều mưa.
Ba tháng tạ từ, một lời hẹn xưa.
Mười năm tái ngộ, nhớ cánh hoa màu máu con tim.
"Mỗi năm đến hè lòng man mác buồn.
Xin nhớ đến tôi – nỗi buồn hoa phượng.
Màu hoa định mệnh theo suốt đời tôi.
Tôi đến rồi lại đi – trong mùa hoa phượng nở.
Bảy mươi hai mùa, phượng ơi!
Xót xa xác phượng rụng rơi.
Nhật ký đời tôi nay khép lại rồi.
Bình Dương ngập nắng, dừng gót phiêu du.
Hoàn thiện một cuộc đời, như thoáng một giấc mơ.
Từ đây xin gởi lại cho đời.
Ngàn câu ca – tâm sự đời tôi.
Giã từ Sóc Trăng, nơi quê mẹ dưỡng nuôi đời tôi.
Suốt mười sáu năm, ân cần từ giấc ngủ đầu nôi...
Bạn bè thân thương (Bạn bè thân thương), từ giã mái trường.
Bao kỷ niệm đượm thắm tình học sinh.
Ơ ớ ơ,(Ơ ớ ơ hò ơi) tiễn tôi chỉ có hạ buồn.
Một nỗi tương tư, trông chờ dáng hình ai...(trông dáng hình ai)
Phượng ơi, chạnh lòng số phận chia xa.
Tôi với phượng buồn, chỉ còn lưu bút ngày xanh.
Cũng vì ước mơ ớ ơi hò ơi, kiếp con tằm nhả tơ người ơi.
Xứ lạ người đông, nơi Sài gòn.. vất vả buồn lo.
Ngày vì mưu sinh,(ngày vì mưu sinh) đêm đến một mình.
Trải tâm tình cùng tiếng nhạc lời thơ.
Ơ ớ ơ, ước mơ nay đã vẹn thành.
Mười chín xuân xanh, tôi đâu ngờ đã thành danh.
Đời xướng ca,ớ ơi ơ hò ai hoài một đời riêng ta,
Nhả tơ lòng, dệt thành muôn khúc tình ca ớ ơi hò ơi
Cũng tại nơi đây, gặp anh khi mùa hoa em đào sang.
Nét đẹp phù tang (nét đẹp phù tang), tim em ngỡ ngàng.
Tóc xõa ngang vai (tóc xõa ngang vai), trong gió bay bay.
Thơm nồng hương tóc mạ non.
Ơ ớ ơ, em nguyện cùng anh sẻ chia.
Khổ đau, hạnh phúc trong đời.
Lời thề đôi mươi..., nhớ mãi trong lòng,
Cho đến ngày tóc bạc màu sương.
L2:
Dòng thời gian, đưa đẩy đưa thuyền đời ngược xuôi.
Tưởng hoài vàng son, đâu ngờ trải qua bể dâu.
Cuộc đời nghiệt ngã – biết nông sâu?
Tình người bạc đen – nỡ sao đành?
Xót xa trong lòng, bao vết hằn vầng trán suy tư.
Ơ ớ ơ, Sóc Sờ Bai Sóc Trăng quê mình.
Nhớ cố hương, đêm ngày khắc khoải chờ trông.
Hồn quê thiết tha, gợi mở tâm tình.
Tôi hành trình trên đất phù sa.
Nỗi niềm xa quê, ai trải qua mới hiểu được người ơi.
Đêm nằm nghe mưa rơi, giọt mưa gợi buồn, gợi nhớ quê hương.
Nhớ bài ca dao đầu đời, mẹ ru hời cho con.
Quê hương ba miền, không đâu bằng quê mình, Bòn ơi!
Ơ ớ ơ, nhớ quê sao khỏi chạnh lòng.
Dù có đi đâu, quê mình xuân đẹp làm sao.
Hình bóng quê nhà, đậm đà trong tim.
Non nước hữu tình, mãi thương về Sóc Trăng.
Có về Sóc Trăng, bao nhớ thương vỡ òa lòng tôi.
Nỗi buồn chia ly, gợi thương gợi sầu, hoa tím người xưa.
Thuở còn đi học, kỷ niệm nào chưa phai.
Ai thương ai rồi, xin trả lại thời gian.
Ơ ớ ơ, tiếc thương hai cánh phượng buồn.
Một thuở đam mê, u buồn như phượng chiều mưa.
Ba tháng tạ từ, một lời hẹn xưa.
Mười năm tái ngộ, nhớ cánh hoa màu máu con tim.
"Mỗi năm đến hè lòng man mác buồn.
Xin nhớ đến tôi – nỗi buồn hoa phượng.
Màu hoa định mệnh theo suốt đời tôi.
Tôi đến rồi lại đi – trong mùa hoa phượng nở.
Bảy mươi hai mùa, phượng ơi!
Xót xa xác phượng rụng rơi.
Nhật ký đời tôi nay khép lại rồi.
Bình Dương ngập nắng, dừng gót phiêu du.
Hoàn thiện một cuộc đời, như thoáng một giấc mơ.
Từ đây xin gởi lại cho đời.
Ngàn câu ca – tâm sự đời tôi.
Giã từ Sóc Trăng, nơi quê mẹ dưỡng nuôi đời tôi.
Suốt mười sáu năm, ân cần từ giấc ngủ đầu nôi...
Bạn bè thân thương (Bạn bè thân thương), từ giã mái trường.
Bao kỷ niệm đượm thắm tình học sinh.
Ơ ớ ơ,(Ơ ớ ơ hò ơi) tiễn tôi chỉ có hạ buồn.
Một nỗi tương tư, trông chờ dáng hình ai...(trông dáng hình ai)
Phượng ơi, chạnh lòng số phận chia xa.
Tôi với phượng buồn, chỉ còn lưu bút ngày xanh.
Cũng vì ước mơ ớ ơi hò ơi, kiếp con tằm nhả tơ người ơi.
Xứ lạ người đông, nơi Sài gòn.. vất vả buồn lo.
Ngày vì mưu sinh,(ngày vì mưu sinh) đêm đến một mình.
Trải tâm tình cùng tiếng nhạc lời thơ.
Ơ ớ ơ, ước mơ nay đã vẹn thành.
Mười chín xuân xanh, tôi đâu ngờ đã thành danh.
Đời xướng ca,ớ ơi ơ hò ai hoài một đời riêng ta,
Nhả tơ lòng, dệt thành muôn khúc tình ca ớ ơi hò ơi
Cũng tại nơi đây, gặp em khi mùa hoa anh đào sang.
Nét đẹp phù tang (nét đẹp phù tang), tim anh ngỡ ngàng.
Tóc xõa ngang vai (tóc xõa ngang vai), trong gió bay bay.
Thơm nồng hương tóc mạ non.
Ơ ớ ơ, anh nguyện cùng em sẻ chia.
Khổ đau, hạnh phúc trong đời.
Lời thề đôi mươi..., nhớ mãi trong lòng,
Cho đến ngày tóc bạc màu sương.
L2:
Dòng thời gian, đưa đẩy đưa thuyền đời ngược xuôi.
Tưởng hoài vàng son, đâu ngờ trải qua bể dâu.
Cuộc đời nghiệt ngã – biết nông sâu?
Tình người bạc đen – nỡ sao đành?
Xót xa trong lòng, bao vết hằn vầng trán suy tư.
Ơ ớ ơ, Sóc Sờ Bai Sóc Trăng quê mình.
Nhớ cố hương, đêm ngày khắc khoải chờ trông.
Hồn quê thiết tha, gợi mở tâm tình.
Tôi hành trình trên đất phù sa.
Nỗi niềm xa quê, ai trải qua mới hiểu được người ơi.
Đêm nằm nghe mưa rơi, giọt mưa gợi buồn, gợi nhớ quê hương.
Nhớ bài ca dao đầu đời, mẹ ru hời cho con.
Quê hương ba miền, không đâu bằng quê mình, Bòn ơi!
Ơ ớ ơ, nhớ quê sao khỏi chạnh lòng.
Dù có đi đâu, quê mình xuân đẹp làm sao.
Hình bóng quê nhà, đậm đà trong tim.
Non nước hữu tình, mãi thương về Sóc Trăng.
Có về Sóc Trăng, bao nhớ thương vỡ òa lòng tôi.
Nỗi buồn chia ly, gợi thương gợi sầu, hoa tím người xưa.
Thuở còn đi học, kỷ niệm nào chưa phai.
Ai thương ai rồi, xin trả lại thời gian.
Ơ ớ ơ, tiếc thương hai cánh phượng buồn.
Một thuở đam mê, u buồn như phượng chiều mưa.
Ba tháng tạ từ, một lời hẹn xưa.
Mười năm tái ngộ, nhớ cánh hoa màu máu con tim.
"Mỗi năm đến hè lòng man mác buồn.
Xin nhớ đến tôi – nỗi buồn hoa phượng.
Màu hoa định mệnh theo suốt đời tôi.
Tôi đến rồi lại đi – trong mùa hoa phượng nở.
Bảy mươi hai mùa, phượng ơi!
Xót xa xác phượng rụng rơi.
Nhật ký đời tôi nay khép lại rồi.
Bình Dương ngập nắng, dừng gót phiêu du.
Hoàn thiện một cuộc đời, như thoáng một giấc mơ.
Từ đây xin gởi lại cho đời.
Ngàn câu ca – tâm sự đời tôi.
Lời bài hát Trầm bổng một cuộc đời (đổi xưng hô "Anh" - "Em")
L1:Giã từ Sóc Trăng, nơi quê mẹ dưỡng nuôi đời tôi.
Suốt mười sáu năm, ân cần từ giấc ngủ đầu nôi...
Bạn bè thân thương (Bạn bè thân thương), từ giã mái trường.
Bao kỷ niệm đượm thắm tình học sinh.
Ơ ớ ơ,(Ơ ớ ơ hò ơi) tiễn tôi chỉ có hạ buồn.
Một nỗi tương tư, trông chờ dáng hình ai...(trông dáng hình ai)
Phượng ơi, chạnh lòng số phận chia xa.
Tôi với phượng buồn, chỉ còn lưu bút ngày xanh.
Cũng vì ước mơ ớ ơi hò ơi, kiếp con tằm nhả tơ người ơi.
Xứ lạ người đông, nơi Sài gòn.. vất vả buồn lo.
Ngày vì mưu sinh,(ngày vì mưu sinh) đêm đến một mình.
Trải tâm tình cùng tiếng nhạc lời thơ.
Ơ ớ ơ, ước mơ nay đã vẹn thành.
Mười chín xuân xanh, tôi đâu ngờ đã thành danh.
Đời xướng ca,ớ ơi ơ hò ai hoài một đời riêng ta,
Nhả tơ lòng, dệt thành muôn khúc tình ca ớ ơi hò ơi
Cũng tại nơi đây, gặp anh khi mùa hoa em đào sang.
Nét đẹp phù tang (nét đẹp phù tang), tim em ngỡ ngàng.
Tóc xõa ngang vai (tóc xõa ngang vai), trong gió bay bay.
Thơm nồng hương tóc mạ non.
Ơ ớ ơ, em nguyện cùng anh sẻ chia.
Khổ đau, hạnh phúc trong đời.
Lời thề đôi mươi..., nhớ mãi trong lòng,
Cho đến ngày tóc bạc màu sương.
L2:
Dòng thời gian, đưa đẩy đưa thuyền đời ngược xuôi.
Tưởng hoài vàng son, đâu ngờ trải qua bể dâu.
Cuộc đời nghiệt ngã – biết nông sâu?
Tình người bạc đen – nỡ sao đành?
Xót xa trong lòng, bao vết hằn vầng trán suy tư.
Ơ ớ ơ, Sóc Sờ Bai Sóc Trăng quê mình.
Nhớ cố hương, đêm ngày khắc khoải chờ trông.
Hồn quê thiết tha, gợi mở tâm tình.
Tôi hành trình trên đất phù sa.
Nỗi niềm xa quê, ai trải qua mới hiểu được người ơi.
Đêm nằm nghe mưa rơi, giọt mưa gợi buồn, gợi nhớ quê hương.
Nhớ bài ca dao đầu đời, mẹ ru hời cho con.
Quê hương ba miền, không đâu bằng quê mình, Bòn ơi!
Ơ ớ ơ, nhớ quê sao khỏi chạnh lòng.
Dù có đi đâu, quê mình xuân đẹp làm sao.
Hình bóng quê nhà, đậm đà trong tim.
Non nước hữu tình, mãi thương về Sóc Trăng.
Có về Sóc Trăng, bao nhớ thương vỡ òa lòng tôi.
Nỗi buồn chia ly, gợi thương gợi sầu, hoa tím người xưa.
Thuở còn đi học, kỷ niệm nào chưa phai.
Ai thương ai rồi, xin trả lại thời gian.
Ơ ớ ơ, tiếc thương hai cánh phượng buồn.
Một thuở đam mê, u buồn như phượng chiều mưa.
Ba tháng tạ từ, một lời hẹn xưa.
Mười năm tái ngộ, nhớ cánh hoa màu máu con tim.
"Mỗi năm đến hè lòng man mác buồn.
Xin nhớ đến tôi – nỗi buồn hoa phượng.
Màu hoa định mệnh theo suốt đời tôi.
Tôi đến rồi lại đi – trong mùa hoa phượng nở.
Bảy mươi hai mùa, phượng ơi!
Xót xa xác phượng rụng rơi.
Nhật ký đời tôi nay khép lại rồi.
Bình Dương ngập nắng, dừng gót phiêu du.
Hoàn thiện một cuộc đời, như thoáng một giấc mơ.
Từ đây xin gởi lại cho đời.
Ngàn câu ca – tâm sự đời tôi.
Cùng nhạc sĩ Trương Cát Nghi
- Khoắc khoải một tình yêu - Trương Cát Nghi
Khoắc khoải một tình yêu Sáng tác: Trương Cát Nghi Khi ta tỉnh, ta muốn nói ngàn lời yêu. Để em...
- Khắc khoải một tình yêu - Trương Cát Nghi
Khi ta tỉnh, ta muốn nói ngàn lời yêu... Để em biết, ta yêu em thật nhiều. Khi ta say, ta muốn có...
- Trầm bổng một cuộc đời - Trương Cát Nghi
L1: Giã từ Sóc Trăng, nơi quê mẹ dưỡng nuôi đời tôi. Suốt mười sáu năm, ân cần từ giấc ngủ đầu...
Về Lời bài hát Trầm bổng một cuộc đời
Lời bài hát Trầm bổng một cuộc đời được update liên tục trên website loibaihat.me. Nếu danh sách bài hát thiếu hoặc chưa chính xác, vui lòng liên hệ với chúng tôi!
Nhận xét
Lời bài hát "Trầm bổng một cuộc đời" gồm những tình cảm và niềm hy vọng về một tương lai tích cực, đầy sự ấm áp, vui vẻ và đầy tình yêu thương. Đây là ca khúc tuyệt vời để thích nghe và cảm nhận.