Lời bài hát Gió đổi chiều diều bay cao không
Mục lục:
- Lời bài hát Gió đổi chiều diều bay cao không
- Gió đổi chiều diều bay cao không (đổi xưng hô "Anh" - "Em")
- Video bài hát Gió đổi chiều diều bay cao không
- Ảnh bài hát Gió đổi chiều diều bay cao không
- Bình luận về bài hát này
- Lời bài hát liên quan
- Ghi chú cho lời bài hát Gió đổi chiều diều bay cao không
|
Gió vẫn chờ mãi như bao khúc ca êm đềm
Còn lại đây những ký ức dần xa anh rồi
Người đã rời xa mãi những giấc mơ ngày xưa
Còn đâu tiếng yêu chiều mưa
Nụ hôn đó như giọt sương bên anh dường như câm lặng
Giọt sương kia đã vỡ khi mưa vội rơi nơi này
Bỏ lại đây một mình anh khóc...
Khóc trong màn đêm ôm lạnh căm
Mình anh với bao nhiêu niềm nhớ mong
Khi con tim anh đã trao cho em
Và khi con tim anh khát khao từng đêm
Và rồi từng đêm nhớ không bao nhiêu lời yêu đã trao
Còn lại đây bao nhiêu tháng năm, bao nhiêu phút giây yêu thương thuở nào
Giờ đây đã biết em không còn là em
Anh lặn lội về tận nơi góc phố lại nghe tiếng nói cô Tư hàng nước
“Đâu rồi con bé hay đi cùng mày ở những lần đón đưa trước?”
Anh mỉm cười nhìn trông thật tươi vì biết nơi đó em đang vui
Góc phố kỷ niệm đang chưa bóng anh còn in hằn bao buồn tủi
Gió vẫn còn đó nhưng cánh diều trôi dạt ở tận nơi đâu đây?
Dáng diều sau đậm trong gió mà sao nhìn hoài chờ hoài vẫn lâu thấy
Đây đâu... ngọn gió tươi mát trong lồng ngực diều
Bao nhiêu... tình yêu đã mất khi gió đổi chiều
Dù đã nhiều lần chống lại, để tình yêu đó được sống mãi
Thế sao đã làm mọi cách mà anh chỉ biết con người mình bất tài
Nói đi em công thức nào tính được gia tốc gió ngừng lay
Và định luật nào chứng minh nếu không còn dây cánh diều kia đừng bay
Tình yêu với em là trò chơi ai yêu nhiều hơn sẽ thua cuộc
Nhưng em nên biết bất cứ trò nào cũng có kẻ sẽ mua chuộc
Chỉ tiếc cho anh chưa đủ dũng khí chấp nhận rằng diều đã bay xa
Hay do anh ngốc không kịp nhận ra tình yeu từ lâu em đã nhoà
Những kỷ niệm đó anh sẽ giữ mãi trong lòng
Để một đêm ân ái thay bao lời yêu vô vọng
Tình yêu giờ đã hết những kỷ niệm mỏng manh
Người ơi... cớ sao bỏ đi...
Ngày hôm ấy anh đã trao cho em nụ hôn bất ngờ
Bàn tay em ôm lấy đôi vai của anh nhẹ nhàng
Một tình yêu người đã mang đến khiến cho lòng anh thêm hạnh phúc
Tình yêu mãi trong anh thật đắm say
Bây giờ chẳng cần nói gì đâu... cứ trả lời anh một câu
Diều kia đã bay vì gió hay vì em chẳng muốn giữ đâu
Rồi người anh biết và yêu dù trời lạnh xiết bao nhiêu
Tình cảm này vẫn vẹn nguyên chỉ là lặng im, cứ ngỡ đã tiêu hao nhiều
Và... anh không thể nhớ câu chuyện mình có từ đâu
Từ con gió vô tình đó hay cánh diều nằm đó từ lâu?
Anh viết chữ buồn lên làn mây và bủa vây bằng nỗi nhớ
Để con gió luồng qua kẽ tay mang cánh diều kia xa bờ
Đừng trách anh không muốn giữ vì chính em đã cắt rời đoạn dây
Mà cũng vì anh khờ... cố tìm con gió cho diều bay cao...
Bay xa khỏi nơi này...
Vậy trách ai bây giờ... trách anh khờ hay trách em dễ đổi thay?
Lại là câu hỏi khi mọi thứ đã rồi... biết ai trả lời nổi đây
Thôi thì buông tay em nhé.
Cho kỉ niệm nơi đồng xanh đến bờ cát khẽ rời khoé mi
Chỉ là câu chuyện cánh diều, người cầm dây và cơn gió
Diều muốn gió thôi đi xa thì người cầm dây cũng đành từ bỏ
Khi con tim anh đã trao cho em
Và khi con tim anh khát khao từng đêm
Và rồi từng đêm nhớ không bao nhiêu lời yêu đã trao
Còn lại đây bao nhiêu tháng năm, bao nhiêu phút giây yêu thương thuở nào
Giờ đây đã biết em không còn là em
Còn lại đây những ký ức dần xa em rồi
Người đã rời xa mãi những giấc mơ ngày xưa
Còn đâu tiếng yêu chiều mưa
Nụ hôn đó như giọt sương bên em dường như câm lặng
Giọt sương kia đã vỡ khi mưa vội rơi nơi này
Bỏ lại đây một mình em khóc...
Khóc trong màn đêm ôm lạnh căm
Mình em với bao nhiêu niềm nhớ mong
Khi con tim em đã trao cho anh
Và khi con tim em khát khao từng đêm
Và rồi từng đêm nhớ không bao nhiêu lời yêu đã trao
Còn lại đây bao nhiêu tháng năm, bao nhiêu phút giây yêu thương thuở nào
Giờ đây đã biết anh không còn là anh
Em lặn lội về tận nơi góc phố lại nghe tiếng nói cô Tư hàng nước
“Đâu rồi con bé hay đi cùng mày ở những lần đón đưa trước?”
Em mỉm cười nhìn trông thật tươi vì biết nơi đó anh đang vui
Góc phố kỷ niệm đang chưa bóng em còn in hằn bao buồn tủi
Gió vẫn còn đó nhưng cánh diều trôi dạt ở tận nơi đâu đây?
Dáng diều sau đậm trong gió mà sao nhìn hoài chờ hoài vẫn lâu thấy
Đây đâu... ngọn gió tươi mát trong lồng ngực diều
Bao nhiêu... tình yêu đã mất khi gió đổi chiều
Dù đã nhiều lần chống lại, để tình yêu đó được sống mãi
Thế sao đã làm mọi cách mà em chỉ biết con người mình bất tài
Nói đi anh công thức nào tính được gia tốc gió ngừng lay
Và định luật nào chứng minh nếu không còn dây cánh diều kia đừng bay
Tình yêu với anh là trò chơi ai yêu nhiều hơn sẽ thua cuộc
Nhưng anh nên biết bất cứ trò nào cũng có kẻ sẽ mua chuộc
Chỉ tiếc cho em chưa đủ dũng khí chấp nhận rằng diều đã bay xa
Hay do em ngốc không kịp nhận ra tình yeu từ lâu anh đã nhoà
Những kỷ niệm đó em sẽ giữ mãi trong lòng
Để một đêm ân ái thay bao lời yêu vô vọng
Tình yêu giờ đã hết những kỷ niệm mỏng manh
Người ơi... cớ sao bỏ đi...
Ngày hôm ấy em đã trao cho anh nụ hôn bất ngờ
Bàn tay anh ôm lấy đôi vai của em nhẹ nhàng
Một tình yêu người đã mang đến khiến cho lòng em thêm hạnh phúc
Tình yêu mãi trong em thật đắm say
Bây giờ chẳng cần nói gì đâu... cứ trả lời em một câu
Diều kia đã bay vì gió hay vì anh chẳng muốn giữ đâu
Rồi người em biết và yêu dù trời lạnh xiết bao nhiêu
Tình cảm này vẫn vẹn nguyên chỉ là lặng im, cứ ngỡ đã tiêu hao nhiều
Và... em không thể nhớ câu chuyện mình có từ đâu
Từ con gió vô tình đó hay cánh diều nằm đó từ lâu?
Em viết chữ buồn lên làn mây và bủa vây bằng nỗi nhớ
Để con gió luồng qua kẽ tay mang cánh diều kia xa bờ
Đừng trách em không muốn giữ vì chính anh đã cắt rời đoạn dây
Mà cũng vì em khờ... cố tìm con gió cho diều bay cao...
Bay xa khỏi nơi này...
Vậy trách ai bây giờ... trách em khờ hay trách anh dễ đổi thay?
Lại là câu hỏi khi mọi thứ đã rồi... biết ai trả lời nổi đây
Thôi thì buông tay anh nhé.
Cho kỉ niệm nơi đồng xanh đến bờ cát khẽ rời khoé mi
Chỉ là câu chuyện cánh diều, người cầm dây và cơn gió
Diều muốn gió thôi đi xa thì người cầm dây cũng đành từ bỏ
Khi con tim em đã trao cho anh
Và khi con tim em khát khao từng đêm
Và rồi từng đêm nhớ không bao nhiêu lời yêu đã trao
Còn lại đây bao nhiêu tháng năm, bao nhiêu phút giây yêu thương thuở nào
Giờ đây đã biết anh không còn là anh
Còn lại đây những ký ức dần xa anh rồi
Người đã rời xa mãi những giấc mơ ngày xưa
Còn đâu tiếng yêu chiều mưa
Nụ hôn đó như giọt sương bên anh dường như câm lặng
Giọt sương kia đã vỡ khi mưa vội rơi nơi này
Bỏ lại đây một mình anh khóc...
Khóc trong màn đêm ôm lạnh căm
Mình anh với bao nhiêu niềm nhớ mong
Khi con tim anh đã trao cho em
Và khi con tim anh khát khao từng đêm
Và rồi từng đêm nhớ không bao nhiêu lời yêu đã trao
Còn lại đây bao nhiêu tháng năm, bao nhiêu phút giây yêu thương thuở nào
Giờ đây đã biết em không còn là em
Anh lặn lội về tận nơi góc phố lại nghe tiếng nói cô Tư hàng nước
“Đâu rồi con bé hay đi cùng mày ở những lần đón đưa trước?”
Anh mỉm cười nhìn trông thật tươi vì biết nơi đó em đang vui
Góc phố kỷ niệm đang chưa bóng anh còn in hằn bao buồn tủi
Gió vẫn còn đó nhưng cánh diều trôi dạt ở tận nơi đâu đây?
Dáng diều sau đậm trong gió mà sao nhìn hoài chờ hoài vẫn lâu thấy
Đây đâu... ngọn gió tươi mát trong lồng ngực diều
Bao nhiêu... tình yêu đã mất khi gió đổi chiều
Dù đã nhiều lần chống lại, để tình yêu đó được sống mãi
Thế sao đã làm mọi cách mà anh chỉ biết con người mình bất tài
Nói đi em công thức nào tính được gia tốc gió ngừng lay
Và định luật nào chứng minh nếu không còn dây cánh diều kia đừng bay
Tình yêu với em là trò chơi ai yêu nhiều hơn sẽ thua cuộc
Nhưng em nên biết bất cứ trò nào cũng có kẻ sẽ mua chuộc
Chỉ tiếc cho anh chưa đủ dũng khí chấp nhận rằng diều đã bay xa
Hay do anh ngốc không kịp nhận ra tình yeu từ lâu em đã nhoà
Những kỷ niệm đó anh sẽ giữ mãi trong lòng
Để một đêm ân ái thay bao lời yêu vô vọng
Tình yêu giờ đã hết những kỷ niệm mỏng manh
Người ơi... cớ sao bỏ đi...
Ngày hôm ấy anh đã trao cho em nụ hôn bất ngờ
Bàn tay em ôm lấy đôi vai của anh nhẹ nhàng
Một tình yêu người đã mang đến khiến cho lòng anh thêm hạnh phúc
Tình yêu mãi trong anh thật đắm say
Bây giờ chẳng cần nói gì đâu... cứ trả lời anh một câu
Diều kia đã bay vì gió hay vì em chẳng muốn giữ đâu
Rồi người anh biết và yêu dù trời lạnh xiết bao nhiêu
Tình cảm này vẫn vẹn nguyên chỉ là lặng im, cứ ngỡ đã tiêu hao nhiều
Và... anh không thể nhớ câu chuyện mình có từ đâu
Từ con gió vô tình đó hay cánh diều nằm đó từ lâu?
Anh viết chữ buồn lên làn mây và bủa vây bằng nỗi nhớ
Để con gió luồng qua kẽ tay mang cánh diều kia xa bờ
Đừng trách anh không muốn giữ vì chính em đã cắt rời đoạn dây
Mà cũng vì anh khờ... cố tìm con gió cho diều bay cao...
Bay xa khỏi nơi này...
Vậy trách ai bây giờ... trách anh khờ hay trách em dễ đổi thay?
Lại là câu hỏi khi mọi thứ đã rồi... biết ai trả lời nổi đây
Thôi thì buông tay em nhé.
Cho kỉ niệm nơi đồng xanh đến bờ cát khẽ rời khoé mi
Chỉ là câu chuyện cánh diều, người cầm dây và cơn gió
Diều muốn gió thôi đi xa thì người cầm dây cũng đành từ bỏ
Khi con tim anh đã trao cho em
Và khi con tim anh khát khao từng đêm
Và rồi từng đêm nhớ không bao nhiêu lời yêu đã trao
Còn lại đây bao nhiêu tháng năm, bao nhiêu phút giây yêu thương thuở nào
Giờ đây đã biết em không còn là em
Ảnh lời bài hát Gió đổi chiều diều bay cao không
Lời bài hát Gió đổi chiều diều bay cao không (đổi xưng hô "Anh" - "Em")
Gió vẫn chờ mãi như bao khúc ca êm đềmCòn lại đây những ký ức dần xa em rồi
Người đã rời xa mãi những giấc mơ ngày xưa
Còn đâu tiếng yêu chiều mưa
Nụ hôn đó như giọt sương bên em dường như câm lặng
Giọt sương kia đã vỡ khi mưa vội rơi nơi này
Bỏ lại đây một mình em khóc...
Khóc trong màn đêm ôm lạnh căm
Mình em với bao nhiêu niềm nhớ mong
Khi con tim em đã trao cho anh
Và khi con tim em khát khao từng đêm
Và rồi từng đêm nhớ không bao nhiêu lời yêu đã trao
Còn lại đây bao nhiêu tháng năm, bao nhiêu phút giây yêu thương thuở nào
Giờ đây đã biết anh không còn là anh
Em lặn lội về tận nơi góc phố lại nghe tiếng nói cô Tư hàng nước
“Đâu rồi con bé hay đi cùng mày ở những lần đón đưa trước?”
Em mỉm cười nhìn trông thật tươi vì biết nơi đó anh đang vui
Góc phố kỷ niệm đang chưa bóng em còn in hằn bao buồn tủi
Gió vẫn còn đó nhưng cánh diều trôi dạt ở tận nơi đâu đây?
Dáng diều sau đậm trong gió mà sao nhìn hoài chờ hoài vẫn lâu thấy
Đây đâu... ngọn gió tươi mát trong lồng ngực diều
Bao nhiêu... tình yêu đã mất khi gió đổi chiều
Dù đã nhiều lần chống lại, để tình yêu đó được sống mãi
Thế sao đã làm mọi cách mà em chỉ biết con người mình bất tài
Nói đi anh công thức nào tính được gia tốc gió ngừng lay
Và định luật nào chứng minh nếu không còn dây cánh diều kia đừng bay
Tình yêu với anh là trò chơi ai yêu nhiều hơn sẽ thua cuộc
Nhưng anh nên biết bất cứ trò nào cũng có kẻ sẽ mua chuộc
Chỉ tiếc cho em chưa đủ dũng khí chấp nhận rằng diều đã bay xa
Hay do em ngốc không kịp nhận ra tình yeu từ lâu anh đã nhoà
Những kỷ niệm đó em sẽ giữ mãi trong lòng
Để một đêm ân ái thay bao lời yêu vô vọng
Tình yêu giờ đã hết những kỷ niệm mỏng manh
Người ơi... cớ sao bỏ đi...
Ngày hôm ấy em đã trao cho anh nụ hôn bất ngờ
Bàn tay anh ôm lấy đôi vai của em nhẹ nhàng
Một tình yêu người đã mang đến khiến cho lòng em thêm hạnh phúc
Tình yêu mãi trong em thật đắm say
Bây giờ chẳng cần nói gì đâu... cứ trả lời em một câu
Diều kia đã bay vì gió hay vì anh chẳng muốn giữ đâu
Rồi người em biết và yêu dù trời lạnh xiết bao nhiêu
Tình cảm này vẫn vẹn nguyên chỉ là lặng im, cứ ngỡ đã tiêu hao nhiều
Và... em không thể nhớ câu chuyện mình có từ đâu
Từ con gió vô tình đó hay cánh diều nằm đó từ lâu?
Em viết chữ buồn lên làn mây và bủa vây bằng nỗi nhớ
Để con gió luồng qua kẽ tay mang cánh diều kia xa bờ
Đừng trách em không muốn giữ vì chính anh đã cắt rời đoạn dây
Mà cũng vì em khờ... cố tìm con gió cho diều bay cao...
Bay xa khỏi nơi này...
Vậy trách ai bây giờ... trách em khờ hay trách anh dễ đổi thay?
Lại là câu hỏi khi mọi thứ đã rồi... biết ai trả lời nổi đây
Thôi thì buông tay anh nhé.
Cho kỉ niệm nơi đồng xanh đến bờ cát khẽ rời khoé mi
Chỉ là câu chuyện cánh diều, người cầm dây và cơn gió
Diều muốn gió thôi đi xa thì người cầm dây cũng đành từ bỏ
Khi con tim em đã trao cho anh
Và khi con tim em khát khao từng đêm
Và rồi từng đêm nhớ không bao nhiêu lời yêu đã trao
Còn lại đây bao nhiêu tháng năm, bao nhiêu phút giây yêu thương thuở nào
Giờ đây đã biết anh không còn là anh
Cùng nhạc sĩ Seven Ken, KaTa, Kaisoul
- Gió đổi chiều diều bay cao không - Seven Ken, KaTa, Kaisoul
Gió vẫn chờ mãi như bao khúc ca êm đềm Còn lại đây những ký ức dần xa anh rồi Người đã rời xa mãi...
Về Lời bài hát Gió đổi chiều diều bay cao không
Lời bài hát Gió đổi chiều diều bay cao không được update liên tục trên website loibaihat.me. Nếu danh sách bài hát thiếu hoặc chưa chính xác, vui lòng liên hệ với chúng tôi!
Nhận xét
Bài hát "Gió đổi chiều diều bay cao không" thể hiện một tâm trạng buồn về mối tình đã kết thúc. Lời bài hát thể hiện sự tiếc nuối, hối tiếc và tự trách bản thân về việc không giữ được tình yêu.