Lời bài hát Ngày em bỏ quên anh
|
Ver 1:
Cũng khá lâu anh vẫn chưa kể... những nỗi buồn đến từ trong tâm
Khi nỗi đau... là sự gánh vác... anh đã chịu đựng bao năm
Em đi rồi bỏ lại những thứ mà anh đã cho là kỷ niệm
Anh từng chờ... đã từng phải lụy... tất cả mọi thứ là vì em
Đã cố gắng... chịu nhiều sóng gió... để đi tìm em giữa Sài Gòn
Chiều hoàng hôn... trên con đường cũ... không biết em về ai đưa đón
Nỗi lo sợ ... của anh quá lớn... dù có cách mấy chỉ là người dưng
Đã từng có... với nhau buồn vui... nhưng cuối cùng anh là người dừng
Quá nhiều đau khổ... để anh chịu đựng... ngày rồi tới tháng không trôi qua
Hình ảnh em... thì vẫn còn đó... trong trí thức anh chưa phôi pha
Nghĩ về cuộc tình đầu... lối xưa về ai đón ai đưa
Hứa với anh... đi cuối con đường... để tính tiếp chuyện ngày mai nữa
À mà đã xa nhau rồi... sao dối lòng để càng đau thêm
Quá nhiều tật xấu... trong anh dần có... kể từ ngày mà anh xa em
Đã có bao giờ mà em biết được... anh khơi ký ức cùng sương đêm
Anh làm mọi thứ tất cả là vì... anh thương em.
Hook:
Ngày em đi... em không biết được... đã bỏ quên anh trong chiều mưa
Ngày em đi... mang theo hạnh phúc... và đến bây giờ chẳng về nữa
Ngày em đi... là những sóng gió... mà bên cạnh anh chẳng còn ai
Ngày em đi... vẫn có kẻ khờ... nhặt từng mảnh ghép... vẫn còn lại. (x2)
Ver 2:
Tìm đâu ra... một tình yêu đẹp... mà anh đã từng có trước đây
Mặc kệ đau khổ... anh chẳng quan tâm... dù bao lần em làm xước tay
Đợi chờ em... trong từng mỏi mòn... nhưng chút hồi âm sao không thấy
Em mang đi... tất cả niềm vui... còn phần nỗi đau... .sao không lấy
Chỉ vì duyên số... đã đành bắt buộc... anh và em chẳng thành đôi
Nở nụ cười... trong sự đau đớn... nhưng có vị mặn ở vành môi
Đến bao giờ... em mới biết được... đến giờ anh vẫn còn chờ em
Giọt lệ càng ngày... làm anh kiệt sức... và rồi đôi mắt càng mờ thêm
Gió ơi có thể... nói với em rằng... có người chờ... ở phía bên kia
Có thể nhắc... em đi ngủ sớm... khi ở bên ngoài thì trời đã khuya
Có bao giờ... em đã xem anh... là người em thương
Có bao giờ... mà em đã nghĩ... anh vẫn chờ em nơi cuối con đường
Quá mệt mỏi... anh muốn kiệt sức... mà thiếp đi
Sao em có thể... mà bỏ mặc anh... để cùng người ấy mà tiếp đi
Hứa với nhau... đi cuối chân trời... sao còn mình anh... với gió lạnh
Hứa với anh... em luôn ở đây... cuối cùng thì sao... em bỏ anh.
Cũng khá lâu em vẫn chưa kể... những nỗi buồn đến từ trong tâm
Khi nỗi đau... là sự gánh vác... em đã chịu đựng bao năm
Anh đi rồi bỏ lại những thứ mà em đã cho là kỷ niệm
Em từng chờ... đã từng phải lụy... tất cả mọi thứ là vì anh
Đã cố gắng... chịu nhiều sóng gió... để đi tìm anh giữa Sài Gòn
Chiều hoàng hôn... trên con đường cũ... không biết anh về ai đưa đón
Nỗi lo sợ ... của em quá lớn... dù có cách mấy chỉ là người dưng
Đã từng có... với nhau buồn vui... nhưng cuối cùng em là người dừng
Quá nhiều đau khổ... để em chịu đựng... ngày rồi tới tháng không trôi qua
Hình ảnh anh... thì vẫn còn đó... trong trí thức em chưa phôi pha
Nghĩ về cuộc tình đầu... lối xưa về ai đón ai đưa
Hứa với em... đi cuối con đường... để tính tiếp chuyện ngày mai nữa
À mà đã xa nhau rồi... sao dối lòng để càng đau thêm
Quá nhiều tật xấu... trong em dần có... kể từ ngày mà em xa anh
Đã có bao giờ mà anh biết được... em khơi ký ức cùng sương đêm
Em làm mọi thứ tất cả là vì... em thương anh.
Hook:
Ngày anh đi... anh không biết được... đã bỏ quên em trong chiều mưa
Ngày anh đi... mang theo hạnh phúc... và đến bây giờ chẳng về nữa
Ngày anh đi... là những sóng gió... mà bên cạnh em chẳng còn ai
Ngày anh đi... vẫn có kẻ khờ... nhặt từng mảnh ghép... vẫn còn lại. (x2)
Ver 2:
Tìm đâu ra... một tình yêu đẹp... mà em đã từng có trước đây
Mặc kệ đau khổ... em chẳng quan tâm... dù bao lần anh làm xước tay
Đợi chờ anh... trong từng mỏi mòn... nhưng chút hồi âm sao không thấy
Anh mang đi... tất cả niềm vui... còn phần nỗi đau... .sao không lấy
Chỉ vì duyên số... đã đành bắt buộc... em và anh chẳng thành đôi
Nở nụ cười... trong sự đau đớn... nhưng có vị mặn ở vành môi
Đến bao giờ... anh mới biết được... đến giờ em vẫn còn chờ anh
Giọt lệ càng ngày... làm em kiệt sức... và rồi đôi mắt càng mờ thêm
Gió ơi có thể... nói với anh rằng... có người chờ... ở phía bên kia
Có thể nhắc... anh đi ngủ sớm... khi ở bên ngoài thì trời đã khuya
Có bao giờ... anh đã xem em... là người anh thương
Có bao giờ... mà anh đã nghĩ... em vẫn chờ anh nơi cuối con đường
Quá mệt mỏi... em muốn kiệt sức... mà thiếp đi
Sao anh có thể... mà bỏ mặc em... để cùng người ấy mà tiếp đi
Hứa với nhau... đi cuối chân trời... sao còn mình em... với gió lạnh
Hứa với em... anh luôn ở đây... cuối cùng thì sao... anh bỏ em.
Cũng khá lâu anh vẫn chưa kể... những nỗi buồn đến từ trong tâm
Khi nỗi đau... là sự gánh vác... anh đã chịu đựng bao năm
Em đi rồi bỏ lại những thứ mà anh đã cho là kỷ niệm
Anh từng chờ... đã từng phải lụy... tất cả mọi thứ là vì em
Đã cố gắng... chịu nhiều sóng gió... để đi tìm em giữa Sài Gòn
Chiều hoàng hôn... trên con đường cũ... không biết em về ai đưa đón
Nỗi lo sợ ... của anh quá lớn... dù có cách mấy chỉ là người dưng
Đã từng có... với nhau buồn vui... nhưng cuối cùng anh là người dừng
Quá nhiều đau khổ... để anh chịu đựng... ngày rồi tới tháng không trôi qua
Hình ảnh em... thì vẫn còn đó... trong trí thức anh chưa phôi pha
Nghĩ về cuộc tình đầu... lối xưa về ai đón ai đưa
Hứa với anh... đi cuối con đường... để tính tiếp chuyện ngày mai nữa
À mà đã xa nhau rồi... sao dối lòng để càng đau thêm
Quá nhiều tật xấu... trong anh dần có... kể từ ngày mà anh xa em
Đã có bao giờ mà em biết được... anh khơi ký ức cùng sương đêm
Anh làm mọi thứ tất cả là vì... anh thương em.
Hook:
Ngày em đi... em không biết được... đã bỏ quên anh trong chiều mưa
Ngày em đi... mang theo hạnh phúc... và đến bây giờ chẳng về nữa
Ngày em đi... là những sóng gió... mà bên cạnh anh chẳng còn ai
Ngày em đi... vẫn có kẻ khờ... nhặt từng mảnh ghép... vẫn còn lại. (x2)
Ver 2:
Tìm đâu ra... một tình yêu đẹp... mà anh đã từng có trước đây
Mặc kệ đau khổ... anh chẳng quan tâm... dù bao lần em làm xước tay
Đợi chờ em... trong từng mỏi mòn... nhưng chút hồi âm sao không thấy
Em mang đi... tất cả niềm vui... còn phần nỗi đau... .sao không lấy
Chỉ vì duyên số... đã đành bắt buộc... anh và em chẳng thành đôi
Nở nụ cười... trong sự đau đớn... nhưng có vị mặn ở vành môi
Đến bao giờ... em mới biết được... đến giờ anh vẫn còn chờ em
Giọt lệ càng ngày... làm anh kiệt sức... và rồi đôi mắt càng mờ thêm
Gió ơi có thể... nói với em rằng... có người chờ... ở phía bên kia
Có thể nhắc... em đi ngủ sớm... khi ở bên ngoài thì trời đã khuya
Có bao giờ... em đã xem anh... là người em thương
Có bao giờ... mà em đã nghĩ... anh vẫn chờ em nơi cuối con đường
Quá mệt mỏi... anh muốn kiệt sức... mà thiếp đi
Sao em có thể... mà bỏ mặc anh... để cùng người ấy mà tiếp đi
Hứa với nhau... đi cuối chân trời... sao còn mình anh... với gió lạnh
Hứa với anh... em luôn ở đây... cuối cùng thì sao... em bỏ anh.
Ảnh lời bài hát Ngày em bỏ quên anh
Lời bài hát Ngày em bỏ quên anh (đổi xưng hô "Anh" - "Em")
Ver 1:Cũng khá lâu em vẫn chưa kể... những nỗi buồn đến từ trong tâm
Khi nỗi đau... là sự gánh vác... em đã chịu đựng bao năm
Anh đi rồi bỏ lại những thứ mà em đã cho là kỷ niệm
Em từng chờ... đã từng phải lụy... tất cả mọi thứ là vì anh
Đã cố gắng... chịu nhiều sóng gió... để đi tìm anh giữa Sài Gòn
Chiều hoàng hôn... trên con đường cũ... không biết anh về ai đưa đón
Nỗi lo sợ ... của em quá lớn... dù có cách mấy chỉ là người dưng
Đã từng có... với nhau buồn vui... nhưng cuối cùng em là người dừng
Quá nhiều đau khổ... để em chịu đựng... ngày rồi tới tháng không trôi qua
Hình ảnh anh... thì vẫn còn đó... trong trí thức em chưa phôi pha
Nghĩ về cuộc tình đầu... lối xưa về ai đón ai đưa
Hứa với em... đi cuối con đường... để tính tiếp chuyện ngày mai nữa
À mà đã xa nhau rồi... sao dối lòng để càng đau thêm
Quá nhiều tật xấu... trong em dần có... kể từ ngày mà em xa anh
Đã có bao giờ mà anh biết được... em khơi ký ức cùng sương đêm
Em làm mọi thứ tất cả là vì... em thương anh.
Hook:
Ngày anh đi... anh không biết được... đã bỏ quên em trong chiều mưa
Ngày anh đi... mang theo hạnh phúc... và đến bây giờ chẳng về nữa
Ngày anh đi... là những sóng gió... mà bên cạnh em chẳng còn ai
Ngày anh đi... vẫn có kẻ khờ... nhặt từng mảnh ghép... vẫn còn lại. (x2)
Ver 2:
Tìm đâu ra... một tình yêu đẹp... mà em đã từng có trước đây
Mặc kệ đau khổ... em chẳng quan tâm... dù bao lần anh làm xước tay
Đợi chờ anh... trong từng mỏi mòn... nhưng chút hồi âm sao không thấy
Anh mang đi... tất cả niềm vui... còn phần nỗi đau... .sao không lấy
Chỉ vì duyên số... đã đành bắt buộc... em và anh chẳng thành đôi
Nở nụ cười... trong sự đau đớn... nhưng có vị mặn ở vành môi
Đến bao giờ... anh mới biết được... đến giờ em vẫn còn chờ anh
Giọt lệ càng ngày... làm em kiệt sức... và rồi đôi mắt càng mờ thêm
Gió ơi có thể... nói với anh rằng... có người chờ... ở phía bên kia
Có thể nhắc... anh đi ngủ sớm... khi ở bên ngoài thì trời đã khuya
Có bao giờ... anh đã xem em... là người anh thương
Có bao giờ... mà anh đã nghĩ... em vẫn chờ anh nơi cuối con đường
Quá mệt mỏi... em muốn kiệt sức... mà thiếp đi
Sao anh có thể... mà bỏ mặc em... để cùng người ấy mà tiếp đi
Hứa với nhau... đi cuối chân trời... sao còn mình em... với gió lạnh
Hứa với em... anh luôn ở đây... cuối cùng thì sao... anh bỏ em.
Cùng nhạc sĩ MVN
- Lỗi tại anh nghèo 2 - MVN
Ver 1: Anh tự giam mình vào căn gác nhỏ... trốn tránh những thứ đang diễn ra Đôi khi niềm nhớ lại...
- Khó quên nhau - MVN
Ver 1: Nhớ một người chỉ là đã từng cách đây hai năm về trước Nhớ cả khi những lúc bên em đôi môi...
- Nhìn ngắm ánh sao sáng rọi - MVN
Ngước lên ngắm bầu trời Ánh sao dịu dàng cảm động Anh đứng phía sau em Để để thiết kế mảng sáng...
- Sẽ tốt hơn khi bên anh - MVN
Ver 1: Anh tin rằng con đường mình chọn đi cùng với em không rẽ đường Anh không biết người trước ...
Về Lời bài hát Ngày em bỏ quên anh
Lời bài hát Ngày em bỏ quên anh được update liên tục trên website loibaihat.me. Nếu danh sách bài hát thiếu hoặc chưa chính xác, vui lòng liên hệ với chúng tôi!
Nhận xét
Các lời bài hát Ngày Em Bẻ Quan Anh đã sáng tác với những câu hát thật sâu sắc, truyền tải đầy ý nghĩa và lời thề vĩnh cửu.