Lời bài hát Thành phố buồn
Mục lục:
|
Thành phố nào, nhớ không em?
Nơi chúng mình tìm phút êm đềm
Thành phố nào vừa đi đã mỏi
Đường quanh co quyện gốc thông già
Chiều đan tay nghe nắng chan hòa
Nắng hôn nhẹ làm hồng môi em
Mắt em buồn trong sương chiều ..
Anh thấy đẹp hơn ...
Một sáng nào, nhớ không anh
Ngày Chúa Nhật ngày của riêng mình..
Thành phố buồn, nằm nghe khói tỏa
Người lưa thưa chìm dưới sương mù
Quỳ bên nhau trong góc giáo đường
Tiếng kinh cầu đẹp mộng yêu đương.
Chúa thương tình sẽ cho mình .. mãi mãi gần ... nhau.
(Vọng Cổ):
Còn nhớ không em buổi đầu tiên gặp gỡ mình bước bên nhau qua làn sương phủ chiều xuống mênh mông giáo đường lặng lẽ người lưa thưa chìm đắm dưới sương... mờ. Ánh mắt bờ môi em làm tim anh chết lặng tự bao giờ; Để rồi nhớ thương suốt đêm dài thao thức chờ mong một ngày anh ngõ tiếng làm quen.
Chiều Chúa Nhật nào em trước anh sau, bước vội cùng nhau mình vào cho kịp lễ.
Tiếng kinh cầu dệt mộng yêu đương nghe vấn vương nhiều tâm hồn như mở ngõ.... ơ .. ơ .. .. .. .
Rồi anh trao lời nói yêu ban đầu dù cho đến ngàn sau nhưng lòng anh vẫn thương hoài.
Cầu xin trời cao thương xót cho tình lứa đôi.
Phố nhỏ từ đây ấm êm đôi tình nhân.
Có em bên đời tim anh trào dâng mơ ước, dẫu đêm sương lạnh nhưng tình thắm nồng người ơi.
Lời nói anh trao xuyến xao lòng con gái, tình đầu em yêu anh chớ nên hai lời. Ước mộng ngày xanh hòa nhịp tim yêu cho đến trọn đời. Phố nhỏ từ đây sẽ không còn quạnh quẽ, giáo đường nào rộn rã tiếng cầu kinh.
Ngày Chúa Nhật về là ngày của riêng ta, nghi dấu tình yêu buổi đầu gặp gỡ
Mình sẽ yêu nhau, nguyện cầu duyên thắm, Chúa sẽ cho mình mãi mãi gần nhau... ơ .. .. ơ .. .. ..
(Tân nhạc:)
Rồi từ đó vì cách xa, duyên tình thêm nhạt nhòa
Rồi từ đó chốn phong ba, em làm dâu nhà người
Âm thầm, anh tiếc thương đời
Đau buồn, em khóc chia phôi
Anh về gom góp kỷ niệm tìm quên
Thành phố buồn lắm tơ vương, cơn gió chiều lạnh buốt tâm hồn
Và con đường ngày xưa lá đổ, giờ không em sỏi đá u buồn
Giờ không em hoang vắng phố phường
iếng chuông chiều chầm chậm thê lương
Tiễn đưa người, quên núi đồi, quên cả tình yêu...
(Vọng Cổ:)
Hỡi cố nhân ơi, xin đừng thương đừng tiếc nữa. Mỗi bước chân sao nghe sầu vời vợi đêm nỗi chờ mong bóng người xa khuất biền biệt chân mây sao chẳng thấy quay về... Phố nhỏ mù sương sao vắng lặng tư bề. Anh ra đi không một lời đưa tiễn. Em ngậm ngùi ngỡ người đã phụ vong. Rồi một chiều nào em khoác áo sang ngang bỏ lại sau lưng tháng năm nhiều kỷ niệm.
Tôi trở về đây khi thân trai tròn nợ nước tìm lại người yêu xưa, nhưng khuất dạng xa hình.
(Tân Nhạc:)
Thành phố buồn lắm tơ vương, cơn gió khiều lạnh buốt tâm hồn
Và con đường ngày xưa lá đổ, giờ không em sỏi đá u buồn
Giờ không em, hoang vắng phố phường.
Tiếng chuông chiều chầm chậm thê lương
Tiễn đưa người quên núi đồi, quên cả tình yêu.
(Vọng Cổ:)
Rặng thông già xưa con đường mòn quen cũ giờ không em sao vắng lặng tiêu điều.
Sương khuya vắng kín trời phương đó, anh có nghe lòng lạnh giá không anh?
Phố buồn đếm bước chân hoang. Trong góc giáo đường nay chỉ có mình tôi.
Nơi chúng mình tìm phút êm đềm
Thành phố nào vừa đi đã mỏi
Đường quanh co quyện gốc thông già
Chiều đan tay nghe nắng chan hòa
Nắng hôn nhẹ làm hồng môi anh
Mắt anh buồn trong sương chiều ..
Em thấy đẹp hơn ...
Một sáng nào, nhớ không em
Ngày Chúa Nhật ngày của riêng mình..
Thành phố buồn, nằm nghe khói tỏa
Người lưa thưa chìm dưới sương mù
Quỳ bên nhau trong góc giáo đường
Tiếng kinh cầu đẹp mộng yêu đương.
Chúa thương tình sẽ cho mình .. mãi mãi gần ... nhau.
(Vọng Cổ):
Còn nhớ không anh buổi đầu tiên gặp gỡ mình bước bên nhau qua làn sương phủ chiều xuống mênh mông giáo đường lặng lẽ người lưa thưa chìm đắm dưới sương... mờ. Ánh mắt bờ môi anh làm tim em chết lặng tự bao giờ; Để rồi nhớ thương suốt đêm dài thao thức chờ mong một ngày em ngõ tiếng làm quen.
Chiều Chúa Nhật nào anh trước em sau, bước vội cùng nhau mình vào cho kịp lễ.
Tiếng kinh cầu dệt mộng yêu đương nghe vấn vương nhiều tâm hồn như mở ngõ.... ơ .. ơ .. .. .. .
Rồi em trao lời nói yêu ban đầu dù cho đến ngàn sau nhưng lòng em vẫn thương hoài.
Cầu xin trời cao thương xót cho tình lứa đôi.
Phố nhỏ từ đây ấm êm đôi tình nhân.
Có anh bên đời tim em trào dâng mơ ước, dẫu đêm sương lạnh nhưng tình thắm nồng người ơi.
Lời nói em trao xuyến xao lòng con gái, tình đầu anh yêu em chớ nên hai lời. Ước mộng ngày xanh hòa nhịp tim yêu cho đến trọn đời. Phố nhỏ từ đây sẽ không còn quạnh quẽ, giáo đường nào rộn rã tiếng cầu kinh.
Ngày Chúa Nhật về là ngày của riêng ta, nghi dấu tình yêu buổi đầu gặp gỡ
Mình sẽ yêu nhau, nguyện cầu duyên thắm, Chúa sẽ cho mình mãi mãi gần nhau... ơ .. .. ơ .. .. ..
(Tân nhạc:)
Rồi từ đó vì cách xa, duyên tình thêm nhạt nhòa
Rồi từ đó chốn phong ba, anh làm dâu nhà người
Âm thầm, em tiếc thương đời
Đau buồn, anh khóc chia phôi
Em về gom góp kỷ niệm tìm quên
Thành phố buồn lắm tơ vương, cơn gió chiều lạnh buốt tâm hồn
Và con đường ngày xưa lá đổ, giờ không anh sỏi đá u buồn
Giờ không anh hoang vắng phố phường
iếng chuông chiều chầm chậm thê lương
Tiễn đưa người, quên núi đồi, quên cả tình yêu...
(Vọng Cổ:)
Hỡi cố nhân ơi, xin đừng thương đừng tiếc nữa. Mỗi bước chân sao nghe sầu vời vợi đêm nỗi chờ mong bóng người xa khuất biền biệt chân mây sao chẳng thấy quay về... Phố nhỏ mù sương sao vắng lặng tư bề. Em ra đi không một lời đưa tiễn. Anh ngậm ngùi ngỡ người đã phụ vong. Rồi một chiều nào anh khoác áo sang ngang bỏ lại sau lưng tháng năm nhiều kỷ niệm.
Tôi trở về đây khi thân trai tròn nợ nước tìm lại người yêu xưa, nhưng khuất dạng xa hình.
(Tân Nhạc:)
Thành phố buồn lắm tơ vương, cơn gió khiều lạnh buốt tâm hồn
Và con đường ngày xưa lá đổ, giờ không anh sỏi đá u buồn
Giờ không anh, hoang vắng phố phường.
Tiếng chuông chiều chầm chậm thê lương
Tiễn đưa người quên núi đồi, quên cả tình yêu.
(Vọng Cổ:)
Rặng thông già xưa con đường mòn quen cũ giờ không anh sao vắng lặng tiêu điều.
Sương khuya vắng kín trời phương đó, em có nghe lòng lạnh giá không em?
Phố buồn đếm bước chân hoang. Trong góc giáo đường nay chỉ có mình tôi.
Nơi chúng mình tìm phút êm đềm
Thành phố nào vừa đi đã mỏi
Đường quanh co quyện gốc thông già
Chiều đan tay nghe nắng chan hòa
Nắng hôn nhẹ làm hồng môi em
Mắt em buồn trong sương chiều ..
Anh thấy đẹp hơn ...
Một sáng nào, nhớ không anh
Ngày Chúa Nhật ngày của riêng mình..
Thành phố buồn, nằm nghe khói tỏa
Người lưa thưa chìm dưới sương mù
Quỳ bên nhau trong góc giáo đường
Tiếng kinh cầu đẹp mộng yêu đương.
Chúa thương tình sẽ cho mình .. mãi mãi gần ... nhau.
(Vọng Cổ):
Còn nhớ không em buổi đầu tiên gặp gỡ mình bước bên nhau qua làn sương phủ chiều xuống mênh mông giáo đường lặng lẽ người lưa thưa chìm đắm dưới sương... mờ. Ánh mắt bờ môi em làm tim anh chết lặng tự bao giờ; Để rồi nhớ thương suốt đêm dài thao thức chờ mong một ngày anh ngõ tiếng làm quen.
Chiều Chúa Nhật nào em trước anh sau, bước vội cùng nhau mình vào cho kịp lễ.
Tiếng kinh cầu dệt mộng yêu đương nghe vấn vương nhiều tâm hồn như mở ngõ.... ơ .. ơ .. .. .. .
Rồi anh trao lời nói yêu ban đầu dù cho đến ngàn sau nhưng lòng anh vẫn thương hoài.
Cầu xin trời cao thương xót cho tình lứa đôi.
Phố nhỏ từ đây ấm êm đôi tình nhân.
Có em bên đời tim anh trào dâng mơ ước, dẫu đêm sương lạnh nhưng tình thắm nồng người ơi.
Lời nói anh trao xuyến xao lòng con gái, tình đầu em yêu anh chớ nên hai lời. Ước mộng ngày xanh hòa nhịp tim yêu cho đến trọn đời. Phố nhỏ từ đây sẽ không còn quạnh quẽ, giáo đường nào rộn rã tiếng cầu kinh.
Ngày Chúa Nhật về là ngày của riêng ta, nghi dấu tình yêu buổi đầu gặp gỡ
Mình sẽ yêu nhau, nguyện cầu duyên thắm, Chúa sẽ cho mình mãi mãi gần nhau... ơ .. .. ơ .. .. ..
(Tân nhạc:)
Rồi từ đó vì cách xa, duyên tình thêm nhạt nhòa
Rồi từ đó chốn phong ba, em làm dâu nhà người
Âm thầm, anh tiếc thương đời
Đau buồn, em khóc chia phôi
Anh về gom góp kỷ niệm tìm quên
Thành phố buồn lắm tơ vương, cơn gió chiều lạnh buốt tâm hồn
Và con đường ngày xưa lá đổ, giờ không em sỏi đá u buồn
Giờ không em hoang vắng phố phường
iếng chuông chiều chầm chậm thê lương
Tiễn đưa người, quên núi đồi, quên cả tình yêu...
(Vọng Cổ:)
Hỡi cố nhân ơi, xin đừng thương đừng tiếc nữa. Mỗi bước chân sao nghe sầu vời vợi đêm nỗi chờ mong bóng người xa khuất biền biệt chân mây sao chẳng thấy quay về... Phố nhỏ mù sương sao vắng lặng tư bề. Anh ra đi không một lời đưa tiễn. Em ngậm ngùi ngỡ người đã phụ vong. Rồi một chiều nào em khoác áo sang ngang bỏ lại sau lưng tháng năm nhiều kỷ niệm.
Tôi trở về đây khi thân trai tròn nợ nước tìm lại người yêu xưa, nhưng khuất dạng xa hình.
(Tân Nhạc:)
Thành phố buồn lắm tơ vương, cơn gió khiều lạnh buốt tâm hồn
Và con đường ngày xưa lá đổ, giờ không em sỏi đá u buồn
Giờ không em, hoang vắng phố phường.
Tiếng chuông chiều chầm chậm thê lương
Tiễn đưa người quên núi đồi, quên cả tình yêu.
(Vọng Cổ:)
Rặng thông già xưa con đường mòn quen cũ giờ không em sao vắng lặng tiêu điều.
Sương khuya vắng kín trời phương đó, anh có nghe lòng lạnh giá không anh?
Phố buồn đếm bước chân hoang. Trong góc giáo đường nay chỉ có mình tôi.
Ảnh lời bài hát Thành phố buồn
Lời bài hát Thành phố buồn (đổi xưng hô "Anh" - "Em")
Thành phố nào, nhớ không anh?Nơi chúng mình tìm phút êm đềm
Thành phố nào vừa đi đã mỏi
Đường quanh co quyện gốc thông già
Chiều đan tay nghe nắng chan hòa
Nắng hôn nhẹ làm hồng môi anh
Mắt anh buồn trong sương chiều ..
Em thấy đẹp hơn ...
Một sáng nào, nhớ không em
Ngày Chúa Nhật ngày của riêng mình..
Thành phố buồn, nằm nghe khói tỏa
Người lưa thưa chìm dưới sương mù
Quỳ bên nhau trong góc giáo đường
Tiếng kinh cầu đẹp mộng yêu đương.
Chúa thương tình sẽ cho mình .. mãi mãi gần ... nhau.
(Vọng Cổ):
Còn nhớ không anh buổi đầu tiên gặp gỡ mình bước bên nhau qua làn sương phủ chiều xuống mênh mông giáo đường lặng lẽ người lưa thưa chìm đắm dưới sương... mờ. Ánh mắt bờ môi anh làm tim em chết lặng tự bao giờ; Để rồi nhớ thương suốt đêm dài thao thức chờ mong một ngày em ngõ tiếng làm quen.
Chiều Chúa Nhật nào anh trước em sau, bước vội cùng nhau mình vào cho kịp lễ.
Tiếng kinh cầu dệt mộng yêu đương nghe vấn vương nhiều tâm hồn như mở ngõ.... ơ .. ơ .. .. .. .
Rồi em trao lời nói yêu ban đầu dù cho đến ngàn sau nhưng lòng em vẫn thương hoài.
Cầu xin trời cao thương xót cho tình lứa đôi.
Phố nhỏ từ đây ấm êm đôi tình nhân.
Có anh bên đời tim em trào dâng mơ ước, dẫu đêm sương lạnh nhưng tình thắm nồng người ơi.
Lời nói em trao xuyến xao lòng con gái, tình đầu anh yêu em chớ nên hai lời. Ước mộng ngày xanh hòa nhịp tim yêu cho đến trọn đời. Phố nhỏ từ đây sẽ không còn quạnh quẽ, giáo đường nào rộn rã tiếng cầu kinh.
Ngày Chúa Nhật về là ngày của riêng ta, nghi dấu tình yêu buổi đầu gặp gỡ
Mình sẽ yêu nhau, nguyện cầu duyên thắm, Chúa sẽ cho mình mãi mãi gần nhau... ơ .. .. ơ .. .. ..
(Tân nhạc:)
Rồi từ đó vì cách xa, duyên tình thêm nhạt nhòa
Rồi từ đó chốn phong ba, anh làm dâu nhà người
Âm thầm, em tiếc thương đời
Đau buồn, anh khóc chia phôi
Em về gom góp kỷ niệm tìm quên
Thành phố buồn lắm tơ vương, cơn gió chiều lạnh buốt tâm hồn
Và con đường ngày xưa lá đổ, giờ không anh sỏi đá u buồn
Giờ không anh hoang vắng phố phường
iếng chuông chiều chầm chậm thê lương
Tiễn đưa người, quên núi đồi, quên cả tình yêu...
(Vọng Cổ:)
Hỡi cố nhân ơi, xin đừng thương đừng tiếc nữa. Mỗi bước chân sao nghe sầu vời vợi đêm nỗi chờ mong bóng người xa khuất biền biệt chân mây sao chẳng thấy quay về... Phố nhỏ mù sương sao vắng lặng tư bề. Em ra đi không một lời đưa tiễn. Anh ngậm ngùi ngỡ người đã phụ vong. Rồi một chiều nào anh khoác áo sang ngang bỏ lại sau lưng tháng năm nhiều kỷ niệm.
Tôi trở về đây khi thân trai tròn nợ nước tìm lại người yêu xưa, nhưng khuất dạng xa hình.
(Tân Nhạc:)
Thành phố buồn lắm tơ vương, cơn gió khiều lạnh buốt tâm hồn
Và con đường ngày xưa lá đổ, giờ không anh sỏi đá u buồn
Giờ không anh, hoang vắng phố phường.
Tiếng chuông chiều chầm chậm thê lương
Tiễn đưa người quên núi đồi, quên cả tình yêu.
(Vọng Cổ:)
Rặng thông già xưa con đường mòn quen cũ giờ không anh sao vắng lặng tiêu điều.
Sương khuya vắng kín trời phương đó, em có nghe lòng lạnh giá không em?
Phố buồn đếm bước chân hoang. Trong góc giáo đường nay chỉ có mình tôi.
Cùng nhạc sĩ Mạnh Quỳnh
- Bài tình ca tân hôn - Mạnh Quỳnh
Lời 1: Anh ơi có nghe lời em ngọt mềm! Tay trong tay đường phố rợp hoa đèn! Anh nhẹ nhàng hôn lên...
- Bạc trắng lửa hồng - Mạnh Quỳnh
Đừng khóc nữa em những giọt nước mắt em rơi càng làm cho lòng em tan nát dù có khổ đau, dù có...
- Cánh thư quê nhà - Mạnh Quỳnh
Lời 1: Chiều hôm qua, anh nhận được thư em... Lòng ray rứt suốt đêm không ngủ được Từng lời em...
- Bến sông chờ - Mạnh Quỳnh
Tôi về đây thăm lại người yêu cũ Giòng sông xưa sao vắng lặng chuyến đò đưa Em đâu rồi cô lái đò ...
- Cho tình yêu mai sau - Mạnh Quỳnh
Lời 1: Này người yêu! Anh hỡi có nghe gì không? Lời em trao, tha thiết yêu anh nồng nàn Thuyền...
- Cho nhau nụ cười xuân - Mạnh Quỳnh
[Verse] Đời tôi thân bôn ba nhiều năm sống nơi quê người Nhìn đông qua xuân sang trời tuyết trắng...
- Cũng bởi một chữ tình - Mạnh Quỳnh
[Verse 1] Có một cuộc tình Không gọi là tình yêu Chẳng phải tình nhân Hay ước hẹn duyên lứa đôi...
- Chôn sâu tình cũ - Mạnh Quỳnh
Lời 1: Bạn tình tôi ơi sau bao năm cách biệt nghìn trùng Giờ gặp lại nhau sao em đành quay bước...
- Đêm nay bố không về - Mạnh Quỳnh
Lời 1: Hãy ngủ đi con đêm nay bố chắc không về Bệnh viện thật đông, không đủ người chăm lo trước ...
- Cũng một chữ tình - Mạnh Quỳnh
Đoạn 1: Có một cuộc tình, không gọi là tình yêu Chẳng phải tình nhân hay ước hẹn duyên lứa đôi!...
- Đường tình 2 lối rẽ - Mạnh Quỳnh
Lời 1: Đêm đã khuya rồi, sao em còn thao thức? Có phải em buồn vì mai cách biệt nhau Anh ra đi...
- Điệu buồn tương tư - Mạnh Quỳnh
[Verse 1] Còn nhớ đường chiều quen lá me bay Còn nhớ ngọt ngào hương tóc mê say Ngày xưa đó với...
- Hoa lòng anh vẫn tím - Mạnh Quỳnh
[Verse 1] Bao năm qua rồi từ ngày em vui bước Sống kiếp tha hương ấm êm đời gấm nhung Để lại...
- Hạnh phúc đơn sơ - Mạnh Quỳnh
Ngày mình yêu nhau hai bàn tay trắng cơ hàn Tình đẹp làm sao vui buồn cay đắng có nhau Mười năm...
- Khi mình hết thương nhau - Mạnh Quỳnh
Còn gì em ơi duyên đôi mình chỉ có thế thôi Ngày mai pháo đỏ rượu nồng tiễn người vui bước sang...
- Kẻ tình si - Mạnh Quỳnh
[Verse 1] Dù biết em hững hờ Dù biết em dối lừa Mà sao vẫn mãi yêu em người ơi... Dù biết em phũ ...
- Khúc tình buồn trong mưa - Mạnh Quỳnh
Lời 1: Ngồi ngắm mưa rơi buồn... Lòng tôi thương nhớ dáng em hôm nào cùng tôi hát dưới mưa. Tình ...
- Khóc bạn đêm mưa - Mạnh Quỳnh
Đêm trắng thâu đêm Nghe tiếng mưa sầu rơi rơi Bạn mình giờ ở nơi đâu Bên kia thế giới xa ngàn Âm ...
- Mai em lấy chồng - Mạnh Quỳnh
Còn gì cho nhau nữa đâu chờ mong, Tình yêu còn đây em đi lấy chồng, Hết rồi kỷ niệm xa xôi, Bên...
- Lặng lẽ bên người - Mạnh Quỳnh
Lời 1: Thắm thoát mà nay đã tròn trăm ngày Từ khi em tôi giã biệt trần gian Để thương nhớ mãi...
- Ngày xuân tái ngộ - Mạnh Quỳnh
Thấy hoa mai nở biết xuân về đây Mười hai tháng qua mơ một mùa này Bạn bè bôn ba khắp hướng Thấy ...
- Nếu anh hỏi - Mạnh Quỳnh
Lời 1: Nếu em hỏi anh, tình yêu lấy gì so sánh Anh trả lời em tình yêu không còn gì đẹp hơn Nếu...
- Người giàu cũng khổ - Mạnh Quỳnh
[Intro] Phú quý giàu sang có nghĩa chi Khi không yêu được trái tim nàng Đêm đêm thao thức tình cô...
- Nghĩa phu thê - Mạnh Quỳnh
Lời 1: Nhắc chuyện ngày qua Khi anh bước theo người Phụ rẫy tình em quên đi nghĩa tào khang Dứt...
- Người giàu tương tư - Mạnh Quỳnh
Đêm khuya rồi anh chẳng ngủ em ơi (*) Thương nhớ người trăn trở canh dài Mang nỗi sầu đi tìm...
Về Lời bài hát Thành phố buồn
Lời bài hát Thành phố buồn được update liên tục trên website loibaihat.me. Nếu danh sách bài hát thiếu hoặc chưa chính xác, vui lòng liên hệ với chúng tôi!
Nhận xét
Lời bài hát "Thành phố buồn" rất ý nghĩa, sâu lắng và thật tuyệt vời. Nó đã khiến tôi cảm thấy thỏa mãn và yêu thương.