Lời bài hát Là bình yên tịnh
Mục lục:
![]() |
|
Ver 1:
Lạc lõng giữa vùng biển xanh là ánh mây đen trôi ngang giữa trời
Có cơn gió cuốn em đi qua, bàn tay anh níu chỉ là nửa vời
Có tia nắng xuyên qua khe cửa, in bóng em lên trên làn mây
Có cô đơn dày vò nỗi nhớ, khi bình yên tuột khỏi bàn tay
Dù trong tận cùng nỗi nhớ, cũng chỉ lặng nhìn em từ phía xa
Bình yên là khoảng trời rộng hay tên một người cố tình viết ra
Ta buông tay rồi chia xa có phải do duyên phận ý trời
Gặp được nhau rồi mãi bên nhau thì trần gian này có mấy người
Và rồi khi hoàng hôn tắt hai con người cũng về hai phía
Người thì hướng ánh nhìn về biển, khoảng bình yên dành cho ai kia
Anh dành cả khoảng trời rộng, để đưa em đến nơi em thuộc về
Nơi phố biển tiếng sóng rì rào là bình yên nhất mà em được kể
Bình yên là khi không anh, anh đành làm bạn cô đơn mỗi ngày
Con đường hạnh phúc từng qua, xuống phố biển vẫn không đổi thay
Chỉ vì do anh ích kỷ, đã làm phai nhạt hạnh phúc thường ngày
Khiến thân em thành chim lạc đàn, lạc nửa đời người ở giữa đường bay.
Hook 1:
Và rồi bình yên, chỉ còn lại trong những giấc mơ
Đến tên em anh cũng chỉ thể gọi là bình yên trong từng tấc thơ
Nhưng liệu còn cách nào khác, bôi đi mất mát lúc ta xa rời
Chẳng thể cầm lòng khi vô tình bước đến góc phố biển nơi ta qua rồi
Là kẻ mang vác niềm đau dẫu lạc nhau lạc cả muôn đời
Tách con tim thành hai cá thể, anh ích kỷ buộc miệng buông lời
Anh bị lửa tình thiêu rụi, ngay cả lúc mưa ướt đẫm mi em
Anh như thiêu thân không có điểm dừng, để mưa giết anh mặc kệ đi em.
Ver 2:
Anh không cần đến chất cấm hay men tình đắm mình say khướt
Chỉ cần viết về bình yên, thì nhạc anh sao không hay được
Chẳng phải là kẻ thi sĩ, nhưng có cả mớ thơ tình trong cặp
Để lúc nhớ thì gửi tặng em, trong khoảng thời gian chúng mình không gặp
Bình yên đã theo cơn gió, về cuối chân trời và chẳng nhìn nữa
Để anh hoài mãi ngóng trong xa tít nửa vời dưới vạn nghìn mưa
Vì anh đã sai nhiều lần, nên chẳng còn cơ hội nữa đâu
Chỉ dám nhìn qua chiếc điện thoại, vì không còn là gì của nhau
Anh vẫn dạo quanh phố biển, khi nước lên bờ vào lúc hoàng hôn
Để nhớ về những kỷ niệm, biển phủ sương mờ có kẻ choàng ôm
Bỗng nhiên có một nụ cười, ngô nghê làm con tim anh đốn đổ
Ngày qua ngày nhớ nhớ thương thương, tâm trí anh như kẻ khốn khổ
Tìm một người đang ở tương lai hay cầm mic và rồi đang hát
Anh đã chọn cách thứ hai và em là chủ đề sáng tác
Nếu như em không được hạnh phúc, thì anh chấp nhận mất cả nửa đời
Để một lần nữa được đưa em đi, đưa em đi xa đến tận cửa trời.
Hook 2:
Anh lại ngân nga điệu nhạc nơi phố biển làm buồn lòng ta
Nhớ bình yên ở chốn quê nhà từng hé môi cười giữa cánh đồng hoa
Anh không biết nơi xa vời vợi, lúc chợt buồn em nhớ Long không?
Giữa chốn gian truân đầy rẫy phong trần anh vẫn viết, anh vẫn trông mong
Anh sợ ở một nơi xa, bình yên lạc giữa ngàn gạ gẫm
Gió đưa buồn ghé ngang biển anh thấy lòng tự dưng lạ lẫm
Và rồi có một chàng trai mãi chung thủy với tấm chân tình
Vì thuở thiếu thời có người con gái từng yêu không tiếc cả bản thân mình.
Lạc lõng giữa vùng biển xanh là ánh mây đen trôi ngang giữa trời
Có cơn gió cuốn anh đi qua, bàn tay em níu chỉ là nửa vời
Có tia nắng xuyên qua khe cửa, in bóng anh lên trên làn mây
Có cô đơn dày vò nỗi nhớ, khi bình yên tuột khỏi bàn tay
Dù trong tận cùng nỗi nhớ, cũng chỉ lặng nhìn anh từ phía xa
Bình yên là khoảng trời rộng hay tên một người cố tình viết ra
Ta buông tay rồi chia xa có phải do duyên phận ý trời
Gặp được nhau rồi mãi bên nhau thì trần gian này có mấy người
Và rồi khi hoàng hôn tắt hai con người cũng về hai phía
Người thì hướng ánh nhìn về biển, khoảng bình yên dành cho ai kia
Em dành cả khoảng trời rộng, để đưa anh đến nơi anh thuộc về
Nơi phố biển tiếng sóng rì rào là bình yên nhất mà anh được kể
Bình yên là khi không em, em đành làm bạn cô đơn mỗi ngày
Con đường hạnh phúc từng qua, xuống phố biển vẫn không đổi thay
Chỉ vì do em ích kỷ, đã làm phai nhạt hạnh phúc thường ngày
Khiến thân anh thành chim lạc đàn, lạc nửa đời người ở giữa đường bay.
Hook 1:
Và rồi bình yên, chỉ còn lại trong những giấc mơ
Đến tên anh em cũng chỉ thể gọi là bình yên trong từng tấc thơ
Nhưng liệu còn cách nào khác, bôi đi mất mát lúc ta xa rời
Chẳng thể cầm lòng khi vô tình bước đến góc phố biển nơi ta qua rồi
Là kẻ mang vác niềm đau dẫu lạc nhau lạc cả muôn đời
Tách con tim thành hai cá thể, em ích kỷ buộc miệng buông lời
Em bị lửa tình thiêu rụi, ngay cả lúc mưa ướt đẫm mi anh
Em như thiêu thân không có điểm dừng, để mưa giết em mặc kệ đi anh.
Ver 2:
Em không cần đến chất cấm hay men tình đắm mình say khướt
Chỉ cần viết về bình yên, thì nhạc em sao không hay được
Chẳng phải là kẻ thi sĩ, nhưng có cả mớ thơ tình trong cặp
Để lúc nhớ thì gửi tặng anh, trong khoảng thời gian chúng mình không gặp
Bình yên đã theo cơn gió, về cuối chân trời và chẳng nhìn nữa
Để em hoài mãi ngóng trong xa tít nửa vời dưới vạn nghìn mưa
Vì em đã sai nhiều lần, nên chẳng còn cơ hội nữa đâu
Chỉ dám nhìn qua chiếc điện thoại, vì không còn là gì của nhau
Em vẫn dạo quanh phố biển, khi nước lên bờ vào lúc hoàng hôn
Để nhớ về những kỷ niệm, biển phủ sương mờ có kẻ choàng ôm
Bỗng nhiên có một nụ cười, ngô nghê làm con tim em đốn đổ
Ngày qua ngày nhớ nhớ thương thương, tâm trí em như kẻ khốn khổ
Tìm một người đang ở tương lai hay cầm mic và rồi đang hát
Em đã chọn cách thứ hai và anh là chủ đề sáng tác
Nếu như anh không được hạnh phúc, thì em chấp nhận mất cả nửa đời
Để một lần nữa được đưa anh đi, đưa anh đi xa đến tận cửa trời.
Hook 2:
Em lại ngân nga điệu nhạc nơi phố biển làm buồn lòng ta
Nhớ bình yên ở chốn quê nhà từng hé môi cười giữa cánh đồng hoa
Em không biết nơi xa vời vợi, lúc chợt buồn anh nhớ Long không?
Giữa chốn gian truân đầy rẫy phong trần em vẫn viết, em vẫn trông mong
Em sợ ở một nơi xa, bình yên lạc giữa ngàn gạ gẫm
Gió đưa buồn ghé ngang biển em thấy lòng tự dưng lạ lẫm
Và rồi có một chàng trai mãi chung thủy với tấm chân tình
Vì thuở thiếu thời có người con gái từng yêu không tiếc cả bản thân mình.
Lạc lõng giữa vùng biển xanh là ánh mây đen trôi ngang giữa trời
Có cơn gió cuốn em đi qua, bàn tay anh níu chỉ là nửa vời
Có tia nắng xuyên qua khe cửa, in bóng em lên trên làn mây
Có cô đơn dày vò nỗi nhớ, khi bình yên tuột khỏi bàn tay
Dù trong tận cùng nỗi nhớ, cũng chỉ lặng nhìn em từ phía xa
Bình yên là khoảng trời rộng hay tên một người cố tình viết ra
Ta buông tay rồi chia xa có phải do duyên phận ý trời
Gặp được nhau rồi mãi bên nhau thì trần gian này có mấy người
Và rồi khi hoàng hôn tắt hai con người cũng về hai phía
Người thì hướng ánh nhìn về biển, khoảng bình yên dành cho ai kia
Anh dành cả khoảng trời rộng, để đưa em đến nơi em thuộc về
Nơi phố biển tiếng sóng rì rào là bình yên nhất mà em được kể
Bình yên là khi không anh, anh đành làm bạn cô đơn mỗi ngày
Con đường hạnh phúc từng qua, xuống phố biển vẫn không đổi thay
Chỉ vì do anh ích kỷ, đã làm phai nhạt hạnh phúc thường ngày
Khiến thân em thành chim lạc đàn, lạc nửa đời người ở giữa đường bay.
Hook 1:
Và rồi bình yên, chỉ còn lại trong những giấc mơ
Đến tên em anh cũng chỉ thể gọi là bình yên trong từng tấc thơ
Nhưng liệu còn cách nào khác, bôi đi mất mát lúc ta xa rời
Chẳng thể cầm lòng khi vô tình bước đến góc phố biển nơi ta qua rồi
Là kẻ mang vác niềm đau dẫu lạc nhau lạc cả muôn đời
Tách con tim thành hai cá thể, anh ích kỷ buộc miệng buông lời
Anh bị lửa tình thiêu rụi, ngay cả lúc mưa ướt đẫm mi em
Anh như thiêu thân không có điểm dừng, để mưa giết anh mặc kệ đi em.
Ver 2:
Anh không cần đến chất cấm hay men tình đắm mình say khướt
Chỉ cần viết về bình yên, thì nhạc anh sao không hay được
Chẳng phải là kẻ thi sĩ, nhưng có cả mớ thơ tình trong cặp
Để lúc nhớ thì gửi tặng em, trong khoảng thời gian chúng mình không gặp
Bình yên đã theo cơn gió, về cuối chân trời và chẳng nhìn nữa
Để anh hoài mãi ngóng trong xa tít nửa vời dưới vạn nghìn mưa
Vì anh đã sai nhiều lần, nên chẳng còn cơ hội nữa đâu
Chỉ dám nhìn qua chiếc điện thoại, vì không còn là gì của nhau
Anh vẫn dạo quanh phố biển, khi nước lên bờ vào lúc hoàng hôn
Để nhớ về những kỷ niệm, biển phủ sương mờ có kẻ choàng ôm
Bỗng nhiên có một nụ cười, ngô nghê làm con tim anh đốn đổ
Ngày qua ngày nhớ nhớ thương thương, tâm trí anh như kẻ khốn khổ
Tìm một người đang ở tương lai hay cầm mic và rồi đang hát
Anh đã chọn cách thứ hai và em là chủ đề sáng tác
Nếu như em không được hạnh phúc, thì anh chấp nhận mất cả nửa đời
Để một lần nữa được đưa em đi, đưa em đi xa đến tận cửa trời.
Hook 2:
Anh lại ngân nga điệu nhạc nơi phố biển làm buồn lòng ta
Nhớ bình yên ở chốn quê nhà từng hé môi cười giữa cánh đồng hoa
Anh không biết nơi xa vời vợi, lúc chợt buồn em nhớ Long không?
Giữa chốn gian truân đầy rẫy phong trần anh vẫn viết, anh vẫn trông mong
Anh sợ ở một nơi xa, bình yên lạc giữa ngàn gạ gẫm
Gió đưa buồn ghé ngang biển anh thấy lòng tự dưng lạ lẫm
Và rồi có một chàng trai mãi chung thủy với tấm chân tình
Vì thuở thiếu thời có người con gái từng yêu không tiếc cả bản thân mình.
Lời bài hát Là bình yên tịnh (đổi xưng hô "Anh" - "Em")
Ver 1:Lạc lõng giữa vùng biển xanh là ánh mây đen trôi ngang giữa trời
Có cơn gió cuốn anh đi qua, bàn tay em níu chỉ là nửa vời
Có tia nắng xuyên qua khe cửa, in bóng anh lên trên làn mây
Có cô đơn dày vò nỗi nhớ, khi bình yên tuột khỏi bàn tay
Dù trong tận cùng nỗi nhớ, cũng chỉ lặng nhìn anh từ phía xa
Bình yên là khoảng trời rộng hay tên một người cố tình viết ra
Ta buông tay rồi chia xa có phải do duyên phận ý trời
Gặp được nhau rồi mãi bên nhau thì trần gian này có mấy người
Và rồi khi hoàng hôn tắt hai con người cũng về hai phía
Người thì hướng ánh nhìn về biển, khoảng bình yên dành cho ai kia
Em dành cả khoảng trời rộng, để đưa anh đến nơi anh thuộc về
Nơi phố biển tiếng sóng rì rào là bình yên nhất mà anh được kể
Bình yên là khi không em, em đành làm bạn cô đơn mỗi ngày
Con đường hạnh phúc từng qua, xuống phố biển vẫn không đổi thay
Chỉ vì do em ích kỷ, đã làm phai nhạt hạnh phúc thường ngày
Khiến thân anh thành chim lạc đàn, lạc nửa đời người ở giữa đường bay.
Hook 1:
Và rồi bình yên, chỉ còn lại trong những giấc mơ
Đến tên anh em cũng chỉ thể gọi là bình yên trong từng tấc thơ
Nhưng liệu còn cách nào khác, bôi đi mất mát lúc ta xa rời
Chẳng thể cầm lòng khi vô tình bước đến góc phố biển nơi ta qua rồi
Là kẻ mang vác niềm đau dẫu lạc nhau lạc cả muôn đời
Tách con tim thành hai cá thể, em ích kỷ buộc miệng buông lời
Em bị lửa tình thiêu rụi, ngay cả lúc mưa ướt đẫm mi anh
Em như thiêu thân không có điểm dừng, để mưa giết em mặc kệ đi anh.
Ver 2:
Em không cần đến chất cấm hay men tình đắm mình say khướt
Chỉ cần viết về bình yên, thì nhạc em sao không hay được
Chẳng phải là kẻ thi sĩ, nhưng có cả mớ thơ tình trong cặp
Để lúc nhớ thì gửi tặng anh, trong khoảng thời gian chúng mình không gặp
Bình yên đã theo cơn gió, về cuối chân trời và chẳng nhìn nữa
Để em hoài mãi ngóng trong xa tít nửa vời dưới vạn nghìn mưa
Vì em đã sai nhiều lần, nên chẳng còn cơ hội nữa đâu
Chỉ dám nhìn qua chiếc điện thoại, vì không còn là gì của nhau
Em vẫn dạo quanh phố biển, khi nước lên bờ vào lúc hoàng hôn
Để nhớ về những kỷ niệm, biển phủ sương mờ có kẻ choàng ôm
Bỗng nhiên có một nụ cười, ngô nghê làm con tim em đốn đổ
Ngày qua ngày nhớ nhớ thương thương, tâm trí em như kẻ khốn khổ
Tìm một người đang ở tương lai hay cầm mic và rồi đang hát
Em đã chọn cách thứ hai và anh là chủ đề sáng tác
Nếu như anh không được hạnh phúc, thì em chấp nhận mất cả nửa đời
Để một lần nữa được đưa anh đi, đưa anh đi xa đến tận cửa trời.
Hook 2:
Em lại ngân nga điệu nhạc nơi phố biển làm buồn lòng ta
Nhớ bình yên ở chốn quê nhà từng hé môi cười giữa cánh đồng hoa
Em không biết nơi xa vời vợi, lúc chợt buồn anh nhớ Long không?
Giữa chốn gian truân đầy rẫy phong trần em vẫn viết, em vẫn trông mong
Em sợ ở một nơi xa, bình yên lạc giữa ngàn gạ gẫm
Gió đưa buồn ghé ngang biển em thấy lòng tự dưng lạ lẫm
Và rồi có một chàng trai mãi chung thủy với tấm chân tình
Vì thuở thiếu thời có người con gái từng yêu không tiếc cả bản thân mình.
Cùng nhạc sĩ Longg
- Là bình yên tịnh - Nhạc sĩ LonggVer 1: Lạc lõng giữa vùng biển xanh là ánh mây đen trôi ngang giữa trời Có cơn gió cuốn em đi qua...
- Giang sinh quên em - Nhạc sĩ Longg[Lời 1] Đông sang gieo lên ký ức Con tim như thêm thổn thức Ta xa nhau cũng đã lâu Nhưng sao thấy...
Về Lời bài hát Là bình yên tịnh
Lời bài hát Là bình yên tịnh được update liên tục trên website loibaihat.me. Nếu danh sách bài hát thiếu hoặc chưa chính xác, vui lòng liên hệ với chúng tôi!

Ai gánh cuộc trầm luân
Canh bạc làm dâu
Khi người lớn yêu
Em lỡ yêu ai rồi phải không
















Nhận xét
Lời nhạc của bài hát 'Là bình yên tịnh' rất tuyệt vời và có ý nghĩa sâu sắc. Nó chỉ ra độ tin cậy và sự hiểu biết của mỗi người, những gì làm cho mỗi cuộc quan hệ trọn vẹn.