Lời bài hát Càng yêu càng cô đơn
|
[Verse 1]
Đoạn đường về nhà hôm nay
Mà ngỡ như đang dài thêm
Dòng người chen chúc thật đông
Mà chẳng có ai kế bên...
Cô đơn vây kín hết đoạn đường dài
Sương bay khắp lối cùng nỗi nhớ ai
Dù biết con tim khờ dại
Nhưng sao chẳng thể ngăn lại...
Vội vàng chạy tới phía cuối con phố
Tìm kiếm cho mình
Một cảm giác ấm áp
Nơi chốn đông người...
Mà lòng chẳng thể vơi đi nỗi niềm
Bao nỗi cô đơn giày xéo con tim
Phải chăng là vì
Vì mình đã quá yêu...
[Điệp khúc]
Càng yêu ai quá
Ta càng phải cô đơn đến thế sao
Càng cô đơn quá
Sẽ càng làm con tim yếu mềm...
Cố thương một người
Một người mãi chẳng thương ta
Nào có mấy ai mà không xót xa
Tự mình khiến trái tim mình tổn thương
Nhưng chẳng thể nào nói ra...
Càng yêu ai quá
Ta càng phải cô đơn đến thế sao
Ngày đêm cũng hóa nhạt màu
Nặng trĩu những cơn mưa...
Tiếng xe dần vơi
Mà lòng chẳng thể vơi đi
Một chút nhớ thương
Nặng lòng chân bước trên đường
Nhặt từng nỗi nhớ chôn sâu vào tim...
[Verse 2]
Vội vàng chạy tới phía cuối con phố
Tìm kiếm cho mình
Một cảm giác ấm áp
Nơi chốn đông người...
Mà lòng chẳng thể vơi đi nỗi niềm
Bao nỗi cô đơn giày xéo con tim
Phải chăng là vì
Vì mình đã quá yêu...
[Điệp khúc]
Càng yêu ai quá
Ta càng phải cô đơn đến thế sao
Càng cô đơn quá
Sẽ càng làm con tim yếu mềm...
Cố thương một người
Một người mãi chẳng thương ta
Nào có mấy ai mà không xót xa
Tự mình khiến trái tim mình tổn thương
Nhưng chẳng thể nào nói ra...
Càng yêu ai quá
Ta càng phải cô đơn đến thế sao
Ngày đêm cũng hóa nhạt màu
Nặng trĩu những cơn mưa...
Tiếng xe dần vơi
Mà lòng chẳng thể vơi đi
Một chút nhớ thương
Nặng lòng chân bước trên đường
Nhặt từng nỗi nhớ chôn sâu vào tim...
[Điệp khúc]
Càng yêu ai quá
Ta càng phải cô đơn đến thế sao
Càng cô đơn quá
Sẽ càng làm con tim yếu mềm...
Cố thương một người
Một người mãi chẳng thương ta
Nào có mấy ai mà không xót xa
Tự mình khiến trái tim mình tổn thương
Nhưng chẳng thể nào nói ra...
Càng yêu ai quá
Ta càng phải cô đơn đến thế sao
Ngày đêm cũng hóa nhạt màu
Nặng trĩu những cơn mưa...
Tiếng xe dần vơi
Mà lòng chẳng thể vơi đi
Một chút nhớ thương
Nặng lòng chân bước trên đường
Nhặt từng nỗi nhớ chôn sâu vào tim...
[Kết thúc]
Chật chội nỗi nhớ trong lòng
Bao giờ ta mới thôi ngừng nhớ mong...
Đoạn đường về nhà hôm nay
Mà ngỡ như đang dài thêm
Dòng người chen chúc thật đông
Mà chẳng có ai kế bên...
Cô đơn vây kín hết đoạn đường dài
Sương bay khắp lối cùng nỗi nhớ ai
Dù biết con tim khờ dại
Nhưng sao chẳng thể ngăn lại...
Vội vàng chạy tới phía cuối con phố
Tìm kiếm cho mình
Một cảm giác ấm áp
Nơi chốn đông người...
Mà lòng chẳng thể vơi đi nỗi niềm
Bao nỗi cô đơn giày xéo con tim
Phải chăng là vì
Vì mình đã quá yêu...
[Điệp khúc]
Càng yêu ai quá
Ta càng phải cô đơn đến thế sao
Càng cô đơn quá
Sẽ càng làm con tim yếu mềm...
Cố thương một người
Một người mãi chẳng thương ta
Nào có mấy ai mà không xót xa
Tự mình khiến trái tim mình tổn thương
Nhưng chẳng thể nào nói ra...
Càng yêu ai quá
Ta càng phải cô đơn đến thế sao
Ngày đêm cũng hóa nhạt màu
Nặng trĩu những cơn mưa...
Tiếng xe dần vơi
Mà lòng chẳng thể vơi đi
Một chút nhớ thương
Nặng lòng chân bước trên đường
Nhặt từng nỗi nhớ chôn sâu vào tim...
[Verse 2]
Vội vàng chạy tới phía cuối con phố
Tìm kiếm cho mình
Một cảm giác ấm áp
Nơi chốn đông người...
Mà lòng chẳng thể vơi đi nỗi niềm
Bao nỗi cô đơn giày xéo con tim
Phải chăng là vì
Vì mình đã quá yêu...
[Điệp khúc]
Càng yêu ai quá
Ta càng phải cô đơn đến thế sao
Càng cô đơn quá
Sẽ càng làm con tim yếu mềm...
Cố thương một người
Một người mãi chẳng thương ta
Nào có mấy ai mà không xót xa
Tự mình khiến trái tim mình tổn thương
Nhưng chẳng thể nào nói ra...
Càng yêu ai quá
Ta càng phải cô đơn đến thế sao
Ngày đêm cũng hóa nhạt màu
Nặng trĩu những cơn mưa...
Tiếng xe dần vơi
Mà lòng chẳng thể vơi đi
Một chút nhớ thương
Nặng lòng chân bước trên đường
Nhặt từng nỗi nhớ chôn sâu vào tim...
[Điệp khúc]
Càng yêu ai quá
Ta càng phải cô đơn đến thế sao
Càng cô đơn quá
Sẽ càng làm con tim yếu mềm...
Cố thương một người
Một người mãi chẳng thương ta
Nào có mấy ai mà không xót xa
Tự mình khiến trái tim mình tổn thương
Nhưng chẳng thể nào nói ra...
Càng yêu ai quá
Ta càng phải cô đơn đến thế sao
Ngày đêm cũng hóa nhạt màu
Nặng trĩu những cơn mưa...
Tiếng xe dần vơi
Mà lòng chẳng thể vơi đi
Một chút nhớ thương
Nặng lòng chân bước trên đường
Nhặt từng nỗi nhớ chôn sâu vào tim...
[Kết thúc]
Chật chội nỗi nhớ trong lòng
Bao giờ ta mới thôi ngừng nhớ mong...
Ảnh lời bài hát Càng yêu càng cô đơn
Cùng nhạc sĩ Đoàn Long
- Nhận ra mình đã sai - Đoàn Long
Miên man ngày qua Vì ngàn nỗi nhớ còn vương sâu trong lòng Mong manh, sợ đôi tay chẳng thể giữ......
Về Lời bài hát Càng yêu càng cô đơn
Lời bài hát Càng yêu càng cô đơn được update liên tục trên website loibaihat.me. Nếu danh sách bài hát thiếu hoặc chưa chính xác, vui lòng liên hệ với chúng tôi!
Nhận xét
Bài hát "Càng yêu càng cô đơn" của nhạc sĩ Đoàn Long là một ca khúc ballad đầy xúc động, lôi cuốn người nghe với câu chuyện tình yêu đau khổ và đầy trăn trở. Lời bài hát được viết bằng những câu từ đơn giản, chân thành nhưng cực kỳ sâu sắc và đầy ý nghĩa. Nhạc sĩ Đoàn Long đã khéo léo biến những cảm xúc trong tình yêu của người trẻ thành những cung bậc cảm xúc đa dạng và phong phú trong lời bài hát. Các giai điệu trong bài hát được xây dựng khéo léo, hòa quyện với lời bài hát, tạo nên một bầu không khí âm nhạc đầy trầm lắng và cảm xúc. Các âm điệu trong bài hát được xây dựng tốt, gây cảm giác hài hòa, nhẹ nhàng, tạo nên một bầu không khí lãng mạn. Tổng thể, "Càng yêu càng cô đơn" là một tác phẩm âm nhạc đầy tình cảm và ý nghĩa, mang lại cho người nghe những trải nghiệm âm nhạc tuyệt vời và sâu sắc về tình yêu và cuộc sống.