Lời bài hát Bánh bông lan
|
HươngLan: Ai ăn bánh bông lan không?
HươngLan: Bông lan cánh trắng nhụy vàng,
ChiTâm: Qua thương (í... a) cô nàng khoé nướng bánh bông lan.
HL: Con đò vàm cỏ (mà) mênh mang,
Ct: Quen hơi, nhớ tiếng quá giang tìm duyên.
HL: Quen hơi, nhớ tiếng quá giang... tìm... duyên... quá giang... tìm... duyên
VỌNG CỔ:
CT: Cô Hai ơi! cái bông lan nhụy vàng cánh trắng, còn cái bánh bông lan thì (HL: thì làm sao) nhụy vàng mà cánh cũng vàng luôn. Vậy đó mà hễ vắng lâu là trong dạ thấy buồn, chắc là mai mốt tui về tui ở luôn... dưới... này...
1. CT: Ủa, sao mà cô Hai nín thinh không nói một lời.
Ông bà ta có bảo: “hễ có ăn thì phải có nói”, sao cô Hai hà tiện với tui từng lời ăn tiếng nói vậy cô Hai?
HL: Dạ phải rồi anh Ba đó ông bà mình nói đúng “hễ có ăn thì có nói” nhưng từ sáng tới giờ tui bán chứ hổng có ăn.
CT: Ủa, nói vậy từ sáng tới giờ tui ních gần cả chục cái bánh bông lan rồi hả? Thôi, cái điệu này chắc là tui phải ở đây nói hoài nói luôn cho tới sáng. Dạ cô hai à cái này là cái lỗi của tui đó, cho nên tôi phải tự phạt mình, cho tui ở lại nói chuyện với cô Hai nghen
2. HL: Anh Ba à! Anh có ở thì tui cũng hổng dám mời, mà anh có đi tui cũng không có hối!
CT: Cô Hai nè , cô Hai hối làm sao cho đành đoạn hả cô Hai! Cũng vì mấy cái bánh bông lan mà tui lặn lội từ Trà Ôn xuống dưới này.
HL: Ủa, hổng lẻ trên anh hổng có?
CT: Ờ! Chắc tại người đánh bột khéo tay, nên tui mới nhớ hoài.
HL: Dạ, cám ơn anh Ba! Để về em nói lại, ba má ở nhà xay bột đổ khuôn.
CT: Vậy chắc là nhờ tay nướng khéo.
HL: Mèn ơi! Mấy đứa em tui ở nhà mà nghe được chắc tụi nó mừng hết lớn đó anh Ba.
CT: Ủa, nói vậy cũng hổng phải... ?! Mà nè cô Hai, cô ác chi vậy?! Hổng lẻ tui nói tui xuống đây là tại vì tui nhớ...
HL: Nhớ gì vậy anh Ba?
CT: Nhớ... Nhớ... bánh bông lan!
NHẠC:
CT: Bông lan má ấp miệng kề,
HL: Thương em bởi câu hò lẫn tiếng hát đưa duyên.
CT: Xe đò lục tỉnh (mà) thênh thang,
HL: Quen hơi, bén tiếng quá giang tìm dìa.
CT: Quen hơi, bén tiếng quá giang... tìm... dìa...
VỌNG CỔ:
HL: Anh Ba chắc tại cái bụng của tui thiệt thà nên nghĩ làm sao thì nói ra làm vậy. Nếu thật tình anh Ba xuống đây chỉ vì mấy cái bánh bông lan thì để tui gói cho anh vài chục cái anh đêm theo về xứ để... anh... dùng...
5. CT: Có được mấy bữa đâu mà cô phải bận lòng.
HL: Chứ tui biết làm sao cho anh vừa lòng vừa dạ? Hổng lẽ tui cho anh mượn khuôn mượn lò để anh về nướng bánh anh ăn?!
CT: Cám ơn cô Hai! Nhưng nghề làm bánh này đâu phải ai làm cũng được, phải học hỏi cho đàng hoàng và phải khéo tay nữa.
HL: Vậy anh về rồi đưa chị Ba xuống, ba má tui hổng có xấu bụng dấu nghề.
6. CT: Dạ cám ơn cô Hai! Nhưng ngặt nỗi là tui chưa có vợ.
HL: Ủa, nói vậy là anh Ba chưa có vợ hả anh Ba!?
CT: Dạ, từng tuổi này mà tui ở vậy có mình ên.
HL: À, chắc tại anh Ba cũng lọc lừa kén chọn nên chưa có cô nào vừa mắt hết phải hôn?
CT: Thì, cũng có lọc lừa hay kén chọn gì đâu! Chỉ tại mùi vị của mấy cái bánh bông lan mà làm cho cả đời tui quên hổng được!
HL: Hay là để tui làm mai cho anh cô bạn, làm bánh bông lan khéo nhất nơi này?!
CT: Dạ cám ơn cô Hai! Mà cô Hai nè, sao tui nói cái gì cô cũng bàn ra hết vậy? Thôi thì nói gần nói xa hổng qua nói thiệt, tui xuống đây là tại vì tôi nhớ... nhớ cô Hai
HươngLan: Bông lan cánh trắng nhụy vàng,
ChiTâm: Qua thương (í... a) cô nàng khoé nướng bánh bông lan.
HL: Con đò vàm cỏ (mà) mênh mang,
Ct: Quen hơi, nhớ tiếng quá giang tìm duyên.
HL: Quen hơi, nhớ tiếng quá giang... tìm... duyên... quá giang... tìm... duyên
VỌNG CỔ:
CT: Cô Hai ơi! cái bông lan nhụy vàng cánh trắng, còn cái bánh bông lan thì (HL: thì làm sao) nhụy vàng mà cánh cũng vàng luôn. Vậy đó mà hễ vắng lâu là trong dạ thấy buồn, chắc là mai mốt tui về tui ở luôn... dưới... này...
1. CT: Ủa, sao mà cô Hai nín thinh không nói một lời.
Ông bà ta có bảo: “hễ có ăn thì phải có nói”, sao cô Hai hà tiện với tui từng lời ăn tiếng nói vậy cô Hai?
HL: Dạ phải rồi em Ba đó ông bà mình nói đúng “hễ có ăn thì có nói” nhưng từ sáng tới giờ tui bán chứ hổng có ăn.
CT: Ủa, nói vậy từ sáng tới giờ tui ních gần cả chục cái bánh bông lan rồi hả? Thôi, cái điệu này chắc là tui phải ở đây nói hoài nói luôn cho tới sáng. Dạ cô hai à cái này là cái lỗi của tui đó, cho nên tôi phải tự phạt mình, cho tui ở lại nói chuyện với cô Hai nghen
2. HL: Em Ba à! Em có ở thì tui cũng hổng dám mời, mà em có đi tui cũng không có hối!
CT: Cô Hai nè , cô Hai hối làm sao cho đành đoạn hả cô Hai! Cũng vì mấy cái bánh bông lan mà tui lặn lội từ Trà Ôn xuống dưới này.
HL: Ủa, hổng lẻ trên em hổng có?
CT: Ờ! Chắc tại người đánh bột khéo tay, nên tui mới nhớ hoài.
HL: Dạ, cám ơn em Ba! Để về anh nói lại, ba má ở nhà xay bột đổ khuôn.
CT: Vậy chắc là nhờ tay nướng khéo.
HL: Mèn ơi! Mấy đứa anh tui ở nhà mà nghe được chắc tụi nó mừng hết lớn đó em Ba.
CT: Ủa, nói vậy cũng hổng phải... ?! Mà nè cô Hai, cô ác chi vậy?! Hổng lẻ tui nói tui xuống đây là tại vì tui nhớ...
HL: Nhớ gì vậy em Ba?
CT: Nhớ... Nhớ... bánh bông lan!
NHẠC:
CT: Bông lan má ấp miệng kề,
HL: Thương anh bởi câu hò lẫn tiếng hát đưa duyên.
CT: Xe đò lục tỉnh (mà) thênh thang,
HL: Quen hơi, bén tiếng quá giang tìm dìa.
CT: Quen hơi, bén tiếng quá giang... tìm... dìa...
VỌNG CỔ:
HL: Em Ba chắc tại cái bụng của tui thiệt thà nên nghĩ làm sao thì nói ra làm vậy. Nếu thật tình em Ba xuống đây chỉ vì mấy cái bánh bông lan thì để tui gói cho em vài chục cái em đêm theo về xứ để... em... dùng...
5. CT: Có được mấy bữa đâu mà cô phải bận lòng.
HL: Chứ tui biết làm sao cho em vừa lòng vừa dạ? Hổng lẽ tui cho em mượn khuôn mượn lò để em về nướng bánh em ăn?!
CT: Cám ơn cô Hai! Nhưng nghề làm bánh này đâu phải ai làm cũng được, phải học hỏi cho đàng hoàng và phải khéo tay nữa.
HL: Vậy em về rồi đưa chị Ba xuống, ba má tui hổng có xấu bụng dấu nghề.
6. CT: Dạ cám ơn cô Hai! Nhưng ngặt nỗi là tui chưa có vợ.
HL: Ủa, nói vậy là em Ba chưa có vợ hả em Ba!?
CT: Dạ, từng tuổi này mà tui ở vậy có mình ên.
HL: À, chắc tại em Ba cũng lọc lừa kén chọn nên chưa có cô nào vừa mắt hết phải hôn?
CT: Thì, cũng có lọc lừa hay kén chọn gì đâu! Chỉ tại mùi vị của mấy cái bánh bông lan mà làm cho cả đời tui quên hổng được!
HL: Hay là để tui làm mai cho em cô bạn, làm bánh bông lan khéo nhất nơi này?!
CT: Dạ cám ơn cô Hai! Mà cô Hai nè, sao tui nói cái gì cô cũng bàn ra hết vậy? Thôi thì nói gần nói xa hổng qua nói thiệt, tui xuống đây là tại vì tôi nhớ... nhớ cô Hai
HươngLan: Bông lan cánh trắng nhụy vàng,
ChiTâm: Qua thương (í... a) cô nàng khoé nướng bánh bông lan.
HL: Con đò vàm cỏ (mà) mênh mang,
Ct: Quen hơi, nhớ tiếng quá giang tìm duyên.
HL: Quen hơi, nhớ tiếng quá giang... tìm... duyên... quá giang... tìm... duyên
VỌNG CỔ:
CT: Cô Hai ơi! cái bông lan nhụy vàng cánh trắng, còn cái bánh bông lan thì (HL: thì làm sao) nhụy vàng mà cánh cũng vàng luôn. Vậy đó mà hễ vắng lâu là trong dạ thấy buồn, chắc là mai mốt tui về tui ở luôn... dưới... này...
1. CT: Ủa, sao mà cô Hai nín thinh không nói một lời.
Ông bà ta có bảo: “hễ có ăn thì phải có nói”, sao cô Hai hà tiện với tui từng lời ăn tiếng nói vậy cô Hai?
HL: Dạ phải rồi anh Ba đó ông bà mình nói đúng “hễ có ăn thì có nói” nhưng từ sáng tới giờ tui bán chứ hổng có ăn.
CT: Ủa, nói vậy từ sáng tới giờ tui ních gần cả chục cái bánh bông lan rồi hả? Thôi, cái điệu này chắc là tui phải ở đây nói hoài nói luôn cho tới sáng. Dạ cô hai à cái này là cái lỗi của tui đó, cho nên tôi phải tự phạt mình, cho tui ở lại nói chuyện với cô Hai nghen
2. HL: Anh Ba à! Anh có ở thì tui cũng hổng dám mời, mà anh có đi tui cũng không có hối!
CT: Cô Hai nè , cô Hai hối làm sao cho đành đoạn hả cô Hai! Cũng vì mấy cái bánh bông lan mà tui lặn lội từ Trà Ôn xuống dưới này.
HL: Ủa, hổng lẻ trên anh hổng có?
CT: Ờ! Chắc tại người đánh bột khéo tay, nên tui mới nhớ hoài.
HL: Dạ, cám ơn anh Ba! Để về em nói lại, ba má ở nhà xay bột đổ khuôn.
CT: Vậy chắc là nhờ tay nướng khéo.
HL: Mèn ơi! Mấy đứa em tui ở nhà mà nghe được chắc tụi nó mừng hết lớn đó anh Ba.
CT: Ủa, nói vậy cũng hổng phải... ?! Mà nè cô Hai, cô ác chi vậy?! Hổng lẻ tui nói tui xuống đây là tại vì tui nhớ...
HL: Nhớ gì vậy anh Ba?
CT: Nhớ... Nhớ... bánh bông lan!
NHẠC:
CT: Bông lan má ấp miệng kề,
HL: Thương em bởi câu hò lẫn tiếng hát đưa duyên.
CT: Xe đò lục tỉnh (mà) thênh thang,
HL: Quen hơi, bén tiếng quá giang tìm dìa.
CT: Quen hơi, bén tiếng quá giang... tìm... dìa...
VỌNG CỔ:
HL: Anh Ba chắc tại cái bụng của tui thiệt thà nên nghĩ làm sao thì nói ra làm vậy. Nếu thật tình anh Ba xuống đây chỉ vì mấy cái bánh bông lan thì để tui gói cho anh vài chục cái anh đêm theo về xứ để... anh... dùng...
5. CT: Có được mấy bữa đâu mà cô phải bận lòng.
HL: Chứ tui biết làm sao cho anh vừa lòng vừa dạ? Hổng lẽ tui cho anh mượn khuôn mượn lò để anh về nướng bánh anh ăn?!
CT: Cám ơn cô Hai! Nhưng nghề làm bánh này đâu phải ai làm cũng được, phải học hỏi cho đàng hoàng và phải khéo tay nữa.
HL: Vậy anh về rồi đưa chị Ba xuống, ba má tui hổng có xấu bụng dấu nghề.
6. CT: Dạ cám ơn cô Hai! Nhưng ngặt nỗi là tui chưa có vợ.
HL: Ủa, nói vậy là anh Ba chưa có vợ hả anh Ba!?
CT: Dạ, từng tuổi này mà tui ở vậy có mình ên.
HL: À, chắc tại anh Ba cũng lọc lừa kén chọn nên chưa có cô nào vừa mắt hết phải hôn?
CT: Thì, cũng có lọc lừa hay kén chọn gì đâu! Chỉ tại mùi vị của mấy cái bánh bông lan mà làm cho cả đời tui quên hổng được!
HL: Hay là để tui làm mai cho anh cô bạn, làm bánh bông lan khéo nhất nơi này?!
CT: Dạ cám ơn cô Hai! Mà cô Hai nè, sao tui nói cái gì cô cũng bàn ra hết vậy? Thôi thì nói gần nói xa hổng qua nói thiệt, tui xuống đây là tại vì tôi nhớ... nhớ cô Hai
Ảnh lời bài hát Bánh bông lan
Lời bài hát Bánh bông lan (đổi xưng hô "Anh" - "Em")
HươngLan: Ai ăn bánh bông lan không?HươngLan: Bông lan cánh trắng nhụy vàng,
ChiTâm: Qua thương (í... a) cô nàng khoé nướng bánh bông lan.
HL: Con đò vàm cỏ (mà) mênh mang,
Ct: Quen hơi, nhớ tiếng quá giang tìm duyên.
HL: Quen hơi, nhớ tiếng quá giang... tìm... duyên... quá giang... tìm... duyên
VỌNG CỔ:
CT: Cô Hai ơi! cái bông lan nhụy vàng cánh trắng, còn cái bánh bông lan thì (HL: thì làm sao) nhụy vàng mà cánh cũng vàng luôn. Vậy đó mà hễ vắng lâu là trong dạ thấy buồn, chắc là mai mốt tui về tui ở luôn... dưới... này...
1. CT: Ủa, sao mà cô Hai nín thinh không nói một lời.
Ông bà ta có bảo: “hễ có ăn thì phải có nói”, sao cô Hai hà tiện với tui từng lời ăn tiếng nói vậy cô Hai?
HL: Dạ phải rồi em Ba đó ông bà mình nói đúng “hễ có ăn thì có nói” nhưng từ sáng tới giờ tui bán chứ hổng có ăn.
CT: Ủa, nói vậy từ sáng tới giờ tui ních gần cả chục cái bánh bông lan rồi hả? Thôi, cái điệu này chắc là tui phải ở đây nói hoài nói luôn cho tới sáng. Dạ cô hai à cái này là cái lỗi của tui đó, cho nên tôi phải tự phạt mình, cho tui ở lại nói chuyện với cô Hai nghen
2. HL: Em Ba à! Em có ở thì tui cũng hổng dám mời, mà em có đi tui cũng không có hối!
CT: Cô Hai nè , cô Hai hối làm sao cho đành đoạn hả cô Hai! Cũng vì mấy cái bánh bông lan mà tui lặn lội từ Trà Ôn xuống dưới này.
HL: Ủa, hổng lẻ trên em hổng có?
CT: Ờ! Chắc tại người đánh bột khéo tay, nên tui mới nhớ hoài.
HL: Dạ, cám ơn em Ba! Để về anh nói lại, ba má ở nhà xay bột đổ khuôn.
CT: Vậy chắc là nhờ tay nướng khéo.
HL: Mèn ơi! Mấy đứa anh tui ở nhà mà nghe được chắc tụi nó mừng hết lớn đó em Ba.
CT: Ủa, nói vậy cũng hổng phải... ?! Mà nè cô Hai, cô ác chi vậy?! Hổng lẻ tui nói tui xuống đây là tại vì tui nhớ...
HL: Nhớ gì vậy em Ba?
CT: Nhớ... Nhớ... bánh bông lan!
NHẠC:
CT: Bông lan má ấp miệng kề,
HL: Thương anh bởi câu hò lẫn tiếng hát đưa duyên.
CT: Xe đò lục tỉnh (mà) thênh thang,
HL: Quen hơi, bén tiếng quá giang tìm dìa.
CT: Quen hơi, bén tiếng quá giang... tìm... dìa...
VỌNG CỔ:
HL: Em Ba chắc tại cái bụng của tui thiệt thà nên nghĩ làm sao thì nói ra làm vậy. Nếu thật tình em Ba xuống đây chỉ vì mấy cái bánh bông lan thì để tui gói cho em vài chục cái em đêm theo về xứ để... em... dùng...
5. CT: Có được mấy bữa đâu mà cô phải bận lòng.
HL: Chứ tui biết làm sao cho em vừa lòng vừa dạ? Hổng lẽ tui cho em mượn khuôn mượn lò để em về nướng bánh em ăn?!
CT: Cám ơn cô Hai! Nhưng nghề làm bánh này đâu phải ai làm cũng được, phải học hỏi cho đàng hoàng và phải khéo tay nữa.
HL: Vậy em về rồi đưa chị Ba xuống, ba má tui hổng có xấu bụng dấu nghề.
6. CT: Dạ cám ơn cô Hai! Nhưng ngặt nỗi là tui chưa có vợ.
HL: Ủa, nói vậy là em Ba chưa có vợ hả em Ba!?
CT: Dạ, từng tuổi này mà tui ở vậy có mình ên.
HL: À, chắc tại em Ba cũng lọc lừa kén chọn nên chưa có cô nào vừa mắt hết phải hôn?
CT: Thì, cũng có lọc lừa hay kén chọn gì đâu! Chỉ tại mùi vị của mấy cái bánh bông lan mà làm cho cả đời tui quên hổng được!
HL: Hay là để tui làm mai cho em cô bạn, làm bánh bông lan khéo nhất nơi này?!
CT: Dạ cám ơn cô Hai! Mà cô Hai nè, sao tui nói cái gì cô cũng bàn ra hết vậy? Thôi thì nói gần nói xa hổng qua nói thiệt, tui xuống đây là tại vì tôi nhớ... nhớ cô Hai
Cùng nhạc sĩ Chưa có thông tin tác giả
- 0 phải hôm nay
[Verse 1] Muốn nói với em nhiều điều Từ sáng tới đêm để hiểu Về những thói quen của nàng Lắm thứ ...
- 'Till i collapse
"Till I Collapse" (feat. Nate Dogg) [Intro:] ' Cause sometimes you feel tired, feel weak, and...
- 1
さあ行こう 走り出した saa iko u hashiri dashi ta 列車に今飛び乗って ressha ni ima tobi notte 遠ざかる誰かの声 tooza karu...
- 0911106221
Mai em rời xa, đón lấy yêu thương em hằng ao ước. Đi bên người ta, dẫu có ra sao em phải vui lên....
- 1 2 3 4
Lời bài hát: 1 2 3 4 - Plain White T'sNgười đóng góp: Administrator 1,2 - 1 2 3 4 give me more...
- 1 2 3 4
1 2 3 4 ngày...có chắc nỗi nhớ sẽ biến mất đi hay còn lưu luyến vậy Có chắc tiếng khóc sẽ giúp...
- 1 2 3 chia tay
Một là yêu em. Hai là bên em. Ba là anh chỉ có em. Làm em hạnh phúc. Làm em ngây ngất. Thế gian, ...
- 1 2 3 Chia đôi lối về
Nuốt nước mắt, khẽ ôm em ấm lòng Trong phút giây biệt ly trào dâng cay đắng đợi nhau, Cơn gió...
- 1 2 3 ngôi sao
Một ngày anh nhớ, nhớ bóng hình em Trái tim mong chờ những phút bên em Rồi ngày anh nhớ ánh mắt...
- 1 2 3 Khóc
Màn đêm xuống dần cô đơn mình anh với anh mong em về đây.Từng giọt mưa đang rơi lạnh căm,người...
- 1 bờ môi 2 lời nói
Trên phố anh một mình đi vào đêm vắng đi vào đâu đó Mối tình em yêu dấu ngày xưa Con phố cô đơn...
- 1 2 step
Ladies and gentlemen This is Girls' generation, F(x) collaboration Can you feel it! You will drop...
- 1 cơ hội em nhé
Linh tính đã giúp cho anh nhận biết oh Ôi cuộc sống cho anh thấy được gì là cần thiết Em có hiểu ...
- 1 bờ môi 2 lời nói remix
Trên phố anh một mình đi vào đêm vắng đi vào đâu đó Mối tình em yêu dấu ngày xưa Con phố cô đơn...
- 1 giờ khuya
Khuya người ấy đã dắt tay em đi Còn lại nơi đây nỗi đau kéo dài Giờ này , giờ này 1 giờ khuya Ta ...
- 1 điều
Con đốt điếu cần, để cúng cho di lặc Cám ơn người đã ban quần áo con đang mặc Chén cơm con đang...
- 1 lần
Đã có lúc em thấy âu lo và mệt nhoài Khi cứ sống trong thế giới chỉ đầy ảo ảnh Ai cũng dối mình...
- 1 giờ sáng
Yêu anh khi anh vuốt tóc em dịu dàng Yêu anh khi anh nắm đôi tay em mềm Yêu anh khi anh nói sẽ...
- 1 phút
Đã bao lâu , lòng này anh chẳng nói Nói với em , ngàn lời a cất giữ trong tim Lần này đến lần...
- 1 minute 1 second
huhu huuuu huhu huu huhu huuuu Never ever ever never huhu huuuu huhu huu huhu huuuu Never ever...
- 1+1
If i aint got nothing I got you If i aint got something i dont give a damn Cuz i got it with you ...
- 1 suy nghĩ 2 cảm xúc
[Intro]: Dù cho bao thương đau yêu thương mai sau Về đây chính những lúc hạnh phúc Sẽ không quên ...
- 1.2.3.4
Su Mô Hey C’mon now I said 1 2 3 Ajigdo naega ni georaneun Chaggag-eun geuman Yejeon-ui geuttae...
- 1-2-3 Khóc
さあ行こう 走り出した saa iko u hashiri dashi ta 列車に今飛び乗って ressha ni ima tobi notte 遠ざかる誰かの声 tooza karu...
- 10 chàng tí hon
Một rồi lại một là thành hai có phải hai hay là, ba tư hay năm hay sáu bảy tám chín hay là mười. ...
Về Lời bài hát Bánh bông lan
Lời bài hát Bánh bông lan được update liên tục trên website loibaihat.me. Nếu danh sách bài hát thiếu hoặc chưa chính xác, vui lòng liên hệ với chúng tôi!
Nhận xét
Lời bài hát "Bánh bông lan" rất độc đáo và ấm áp. Nó khắc họa sự mong muốn của người nội dung thời giờ tuyệt vời là ước mong những khoảnh khắc thoải mái, bình yên và an bình.