Lời bài hát Sao anh không hỏi
|
Ver 1:
Em rất sợ cảm giác mất mát mỗi khi thoát khỏi những giấc mơ
Chỉ khi mơ mới đủ tự tin nói lên nỗi lòng em rất nhớ
Bởi vì sợ muộn phiền không đáng trở thành thừa thãi ở trong anh
Rồi biết đâu đôi mình hai lối bởi lẽ tơ hồng đã mong manh
Em sẽ đợi và vẫn sẽ chờ một ngày hạnh phúc đến lượt em
Em chờ ngày anh và em hạnh phúc mà họ phải chính là người xem
Em đã chờ cả quãng thanh xuân những tưởng buông xuôi vì mòn mỏi
Nghĩ đến anh cũng đủ thấy vui nên sự cô đơn không còn nữa
Có những ngày quá sức mệt mỏi chỉ cần ai đó đến hỏi han
Để buồn của em về đêm không nhói để em chẳng thể nói lời than
Chuyện tình mình vẫn đang êm đẹp sao anh nỡ bỏ theo cách của anh
Bao nhiêu lần tim này tan vỡ em lại gán ghép theo cách của em
Cố nối lại duyên tình đã đứt em thà vứt đi để vì mình
Nhưng việc đau lòng em không đủ sức chống chọi nên phải làm kẻ lụy tình
Bao nỗi niềm chất đầy suy nghĩ, cuộc gọi đến vẫn mãi lưng chừng
Câu trả lời chẳng cần phải nghĩ nhưng phần câu hỏi lại cứ ngập ngừng.
Hook 1:
Sao anh không hỏi đêm chưa ngủ em còn thức để chờ ai?
Sao anh không hỏi bao nhiêu cho đủ để sự mong nhớ kia mờ phai?
Sao anh không hỏi em đã bao giờ nghĩ về tương lai của hai đứa
Sao anh không hỏi em có buồn không khi anh cứ quên lời hay hứa?
Sao anh không hỏi em đã về chưa mà lại đón đưa một ai khác?
Sao anh không hỏi mà cứ lặng thinh cứa vào nỗi đau thêm vài nhát?
Sao anh không hỏi em có mệt không với một trái tim đầy thương tổn?
Sao anh không hỏi cảm giác trong lòng mà cứ đinh ninh rằng em ổn?
Ver 2:
Em không ổn, em không ổn thực sự không ổn đâu anh à
Chỉ là bản năng bảo em bình tĩnh quan sát viễn cảnh đang diễn ra
Người mình yêu đi bên người khác cứ như thể là lương duyên
Bản thân này sao quá nhu nhược ậm ừ cho đó là đương nhiên
Chỉ cần người vui mình sẽ hạnh phúc đều là giả dối của ngôn tình
Cứ thử là em thì anh sẽ biết cảm giác ngu ngốc tự chôn mình
Tự chôn mình vào nơi tăm tối, chỉ giữ kỷ niệm đẹp hôm qua
Những chẳng thể quên những điều giả dối một mình đối mặt ngày hôm qua
Người đến sau lại đi phía trước, người đến trước thành người thứ ba
Thật nực cười khi người đến trước đứng sau nhìn bước hai người đằng xa
Có một chút nhói, một chút đau, một chút vỡ tan từ đâu đó
Lại một lần nữa chắp vá con tim việc này với em thì đâu khó
Tất cả những điều lòng này muốn nói đang đợi câu hỏi từ nơi anh
Cứ lặng im lấy đâu cơ hội để nỗi buồn này vơi nhanh
Sẽ lại phải đợi những lời giải thích, vờ như không biết rồi cho qua
Sẽ đợi quan tâm trong những câu hỏi nhưng trên thực tế còn bao xa?
Hook 2:
Nếu được hỏi em sẽ nói em chưa ngủ vì chờ anh
Nếu được hỏi em sẽ nói thời gian sao đủ để nhớ anh
Em sẽ nói về giấc mơ bước trên thảm hồng mà kết thúc
Em sẽ nói em đủ tự tin nén chặt nỗi buồn đến khi hết sức
Em sẽ nói em luôn để anh ở trong phạm vi mình kiểm soát
Em sẽ nói em chịu được đau chỉ cần anh vui ổn hết
Em sẽ nói anh cứ yên tâm vì không muốn anh thêm mệt mỏi
Lấy nụ cười lấp nỗi đau thực sự em chưa từng mạnh mẽ.
Anh rất sợ cảm giác mất mát mỗi khi thoát khỏi những giấc mơ
Chỉ khi mơ mới đủ tự tin nói lên nỗi lòng anh rất nhớ
Bởi vì sợ muộn phiền không đáng trở thành thừa thãi ở trong em
Rồi biết đâu đôi mình hai lối bởi lẽ tơ hồng đã mong manh
Anh sẽ đợi và vẫn sẽ chờ một ngày hạnh phúc đến lượt anh
Anh chờ ngày em và anh hạnh phúc mà họ phải chính là người xem
Anh đã chờ cả quãng thanh xuân những tưởng buông xuôi vì mòn mỏi
Nghĩ đến em cũng đủ thấy vui nên sự cô đơn không còn nữa
Có những ngày quá sức mệt mỏi chỉ cần ai đó đến hỏi han
Để buồn của anh về đêm không nhói để anh chẳng thể nói lời than
Chuyện tình mình vẫn đang êm đẹp sao em nỡ bỏ theo cách của em
Bao nhiêu lần tim này tan vỡ anh lại gán ghép theo cách của anh
Cố nối lại duyên tình đã đứt anh thà vứt đi để vì mình
Nhưng việc đau lòng anh không đủ sức chống chọi nên phải làm kẻ lụy tình
Bao nỗi niềm chất đầy suy nghĩ, cuộc gọi đến vẫn mãi lưng chừng
Câu trả lời chẳng cần phải nghĩ nhưng phần câu hỏi lại cứ ngập ngừng.
Hook 1:
Sao em không hỏi đêm chưa ngủ anh còn thức để chờ ai?
Sao em không hỏi bao nhiêu cho đủ để sự mong nhớ kia mờ phai?
Sao em không hỏi anh đã bao giờ nghĩ về tương lai của hai đứa
Sao em không hỏi anh có buồn không khi em cứ quên lời hay hứa?
Sao em không hỏi anh đã về chưa mà lại đón đưa một ai khác?
Sao em không hỏi mà cứ lặng thinh cứa vào nỗi đau thêm vài nhát?
Sao em không hỏi anh có mệt không với một trái tim đầy thương tổn?
Sao em không hỏi cảm giác trong lòng mà cứ đinh ninh rằng anh ổn?
Ver 2:
Anh không ổn, anh không ổn thực sự không ổn đâu em à
Chỉ là bản năng bảo anh bình tĩnh quan sát viễn cảnh đang diễn ra
Người mình yêu đi bên người khác cứ như thể là lương duyên
Bản thân này sao quá nhu nhược ậm ừ cho đó là đương nhiên
Chỉ cần người vui mình sẽ hạnh phúc đều là giả dối của ngôn tình
Cứ thử là anh thì em sẽ biết cảm giác ngu ngốc tự chôn mình
Tự chôn mình vào nơi tăm tối, chỉ giữ kỷ niệm đẹp hôm qua
Những chẳng thể quên những điều giả dối một mình đối mặt ngày hôm qua
Người đến sau lại đi phía trước, người đến trước thành người thứ ba
Thật nực cười khi người đến trước đứng sau nhìn bước hai người đằng xa
Có một chút nhói, một chút đau, một chút vỡ tan từ đâu đó
Lại một lần nữa chắp vá con tim việc này với anh thì đâu khó
Tất cả những điều lòng này muốn nói đang đợi câu hỏi từ nơi em
Cứ lặng im lấy đâu cơ hội để nỗi buồn này vơi nhanh
Sẽ lại phải đợi những lời giải thích, vờ như không biết rồi cho qua
Sẽ đợi quan tâm trong những câu hỏi nhưng trên thực tế còn bao xa?
Hook 2:
Nếu được hỏi anh sẽ nói anh chưa ngủ vì chờ em
Nếu được hỏi anh sẽ nói thời gian sao đủ để nhớ em
Anh sẽ nói về giấc mơ bước trên thảm hồng mà kết thúc
Anh sẽ nói anh đủ tự tin nén chặt nỗi buồn đến khi hết sức
Anh sẽ nói anh luôn để em ở trong phạm vi mình kiểm soát
Anh sẽ nói anh chịu được đau chỉ cần em vui ổn hết
Anh sẽ nói em cứ yên tâm vì không muốn em thêm mệt mỏi
Lấy nụ cười lấp nỗi đau thực sự anh chưa từng mạnh mẽ.
Em rất sợ cảm giác mất mát mỗi khi thoát khỏi những giấc mơ
Chỉ khi mơ mới đủ tự tin nói lên nỗi lòng em rất nhớ
Bởi vì sợ muộn phiền không đáng trở thành thừa thãi ở trong anh
Rồi biết đâu đôi mình hai lối bởi lẽ tơ hồng đã mong manh
Em sẽ đợi và vẫn sẽ chờ một ngày hạnh phúc đến lượt em
Em chờ ngày anh và em hạnh phúc mà họ phải chính là người xem
Em đã chờ cả quãng thanh xuân những tưởng buông xuôi vì mòn mỏi
Nghĩ đến anh cũng đủ thấy vui nên sự cô đơn không còn nữa
Có những ngày quá sức mệt mỏi chỉ cần ai đó đến hỏi han
Để buồn của em về đêm không nhói để em chẳng thể nói lời than
Chuyện tình mình vẫn đang êm đẹp sao anh nỡ bỏ theo cách của anh
Bao nhiêu lần tim này tan vỡ em lại gán ghép theo cách của em
Cố nối lại duyên tình đã đứt em thà vứt đi để vì mình
Nhưng việc đau lòng em không đủ sức chống chọi nên phải làm kẻ lụy tình
Bao nỗi niềm chất đầy suy nghĩ, cuộc gọi đến vẫn mãi lưng chừng
Câu trả lời chẳng cần phải nghĩ nhưng phần câu hỏi lại cứ ngập ngừng.
Hook 1:
Sao anh không hỏi đêm chưa ngủ em còn thức để chờ ai?
Sao anh không hỏi bao nhiêu cho đủ để sự mong nhớ kia mờ phai?
Sao anh không hỏi em đã bao giờ nghĩ về tương lai của hai đứa
Sao anh không hỏi em có buồn không khi anh cứ quên lời hay hứa?
Sao anh không hỏi em đã về chưa mà lại đón đưa một ai khác?
Sao anh không hỏi mà cứ lặng thinh cứa vào nỗi đau thêm vài nhát?
Sao anh không hỏi em có mệt không với một trái tim đầy thương tổn?
Sao anh không hỏi cảm giác trong lòng mà cứ đinh ninh rằng em ổn?
Ver 2:
Em không ổn, em không ổn thực sự không ổn đâu anh à
Chỉ là bản năng bảo em bình tĩnh quan sát viễn cảnh đang diễn ra
Người mình yêu đi bên người khác cứ như thể là lương duyên
Bản thân này sao quá nhu nhược ậm ừ cho đó là đương nhiên
Chỉ cần người vui mình sẽ hạnh phúc đều là giả dối của ngôn tình
Cứ thử là em thì anh sẽ biết cảm giác ngu ngốc tự chôn mình
Tự chôn mình vào nơi tăm tối, chỉ giữ kỷ niệm đẹp hôm qua
Những chẳng thể quên những điều giả dối một mình đối mặt ngày hôm qua
Người đến sau lại đi phía trước, người đến trước thành người thứ ba
Thật nực cười khi người đến trước đứng sau nhìn bước hai người đằng xa
Có một chút nhói, một chút đau, một chút vỡ tan từ đâu đó
Lại một lần nữa chắp vá con tim việc này với em thì đâu khó
Tất cả những điều lòng này muốn nói đang đợi câu hỏi từ nơi anh
Cứ lặng im lấy đâu cơ hội để nỗi buồn này vơi nhanh
Sẽ lại phải đợi những lời giải thích, vờ như không biết rồi cho qua
Sẽ đợi quan tâm trong những câu hỏi nhưng trên thực tế còn bao xa?
Hook 2:
Nếu được hỏi em sẽ nói em chưa ngủ vì chờ anh
Nếu được hỏi em sẽ nói thời gian sao đủ để nhớ anh
Em sẽ nói về giấc mơ bước trên thảm hồng mà kết thúc
Em sẽ nói em đủ tự tin nén chặt nỗi buồn đến khi hết sức
Em sẽ nói em luôn để anh ở trong phạm vi mình kiểm soát
Em sẽ nói em chịu được đau chỉ cần anh vui ổn hết
Em sẽ nói anh cứ yên tâm vì không muốn anh thêm mệt mỏi
Lấy nụ cười lấp nỗi đau thực sự em chưa từng mạnh mẽ.
Ảnh lời bài hát Sao anh không hỏi
Lời bài hát Sao anh không hỏi (đổi xưng hô "Anh" - "Em")
Ver 1:Anh rất sợ cảm giác mất mát mỗi khi thoát khỏi những giấc mơ
Chỉ khi mơ mới đủ tự tin nói lên nỗi lòng anh rất nhớ
Bởi vì sợ muộn phiền không đáng trở thành thừa thãi ở trong em
Rồi biết đâu đôi mình hai lối bởi lẽ tơ hồng đã mong manh
Anh sẽ đợi và vẫn sẽ chờ một ngày hạnh phúc đến lượt anh
Anh chờ ngày em và anh hạnh phúc mà họ phải chính là người xem
Anh đã chờ cả quãng thanh xuân những tưởng buông xuôi vì mòn mỏi
Nghĩ đến em cũng đủ thấy vui nên sự cô đơn không còn nữa
Có những ngày quá sức mệt mỏi chỉ cần ai đó đến hỏi han
Để buồn của anh về đêm không nhói để anh chẳng thể nói lời than
Chuyện tình mình vẫn đang êm đẹp sao em nỡ bỏ theo cách của em
Bao nhiêu lần tim này tan vỡ anh lại gán ghép theo cách của anh
Cố nối lại duyên tình đã đứt anh thà vứt đi để vì mình
Nhưng việc đau lòng anh không đủ sức chống chọi nên phải làm kẻ lụy tình
Bao nỗi niềm chất đầy suy nghĩ, cuộc gọi đến vẫn mãi lưng chừng
Câu trả lời chẳng cần phải nghĩ nhưng phần câu hỏi lại cứ ngập ngừng.
Hook 1:
Sao em không hỏi đêm chưa ngủ anh còn thức để chờ ai?
Sao em không hỏi bao nhiêu cho đủ để sự mong nhớ kia mờ phai?
Sao em không hỏi anh đã bao giờ nghĩ về tương lai của hai đứa
Sao em không hỏi anh có buồn không khi em cứ quên lời hay hứa?
Sao em không hỏi anh đã về chưa mà lại đón đưa một ai khác?
Sao em không hỏi mà cứ lặng thinh cứa vào nỗi đau thêm vài nhát?
Sao em không hỏi anh có mệt không với một trái tim đầy thương tổn?
Sao em không hỏi cảm giác trong lòng mà cứ đinh ninh rằng anh ổn?
Ver 2:
Anh không ổn, anh không ổn thực sự không ổn đâu em à
Chỉ là bản năng bảo anh bình tĩnh quan sát viễn cảnh đang diễn ra
Người mình yêu đi bên người khác cứ như thể là lương duyên
Bản thân này sao quá nhu nhược ậm ừ cho đó là đương nhiên
Chỉ cần người vui mình sẽ hạnh phúc đều là giả dối của ngôn tình
Cứ thử là anh thì em sẽ biết cảm giác ngu ngốc tự chôn mình
Tự chôn mình vào nơi tăm tối, chỉ giữ kỷ niệm đẹp hôm qua
Những chẳng thể quên những điều giả dối một mình đối mặt ngày hôm qua
Người đến sau lại đi phía trước, người đến trước thành người thứ ba
Thật nực cười khi người đến trước đứng sau nhìn bước hai người đằng xa
Có một chút nhói, một chút đau, một chút vỡ tan từ đâu đó
Lại một lần nữa chắp vá con tim việc này với anh thì đâu khó
Tất cả những điều lòng này muốn nói đang đợi câu hỏi từ nơi em
Cứ lặng im lấy đâu cơ hội để nỗi buồn này vơi nhanh
Sẽ lại phải đợi những lời giải thích, vờ như không biết rồi cho qua
Sẽ đợi quan tâm trong những câu hỏi nhưng trên thực tế còn bao xa?
Hook 2:
Nếu được hỏi anh sẽ nói anh chưa ngủ vì chờ em
Nếu được hỏi anh sẽ nói thời gian sao đủ để nhớ em
Anh sẽ nói về giấc mơ bước trên thảm hồng mà kết thúc
Anh sẽ nói anh đủ tự tin nén chặt nỗi buồn đến khi hết sức
Anh sẽ nói anh luôn để em ở trong phạm vi mình kiểm soát
Anh sẽ nói anh chịu được đau chỉ cần em vui ổn hết
Anh sẽ nói em cứ yên tâm vì không muốn em thêm mệt mỏi
Lấy nụ cười lấp nỗi đau thực sự anh chưa từng mạnh mẽ.
Cùng nhạc sĩ Thảo Như
Về Lời bài hát Sao anh không hỏi
Lời bài hát Sao anh không hỏi được update liên tục trên website loibaihat.me. Nếu danh sách bài hát thiếu hoặc chưa chính xác, vui lòng liên hệ với chúng tôi!
Nhận xét
"Sao anh không hỏi" là một bài hát hay về những điều chúng ta có thể phải thực hiện trong cuộc sống, và cơn sốt trong tình yêu. Lời ca không chỉ giúp chúng ta suy ngẫm những niềm đau nhức mà chia tay đem lại, mà còn làm cho chúng ta tự hỏi là sao chúng ta lại quên đi hạnh phúc mà mỗi người đã có được.