Lời bài hát Người của ngày nắng
|
Intro:
Có phải làm nắng thì được bên em
Còn phận làm mưa là người thua cuộc
Có phải niềm vui chỉ dành cho kẻ chiến thắng
Còn kẻ mua vui này không có phần
Còn lại nắng nặng trĩu đôi chân anh
Còn lại mưa cùng hy vọng mong manh
Mưa nặng hạt, tình lỡ tuột như xe đổ dốc một mạch nhưng không phanh. (x2)
Ver 1:
Chẳng còn muốn gọi mình là mưa nữa, nên đừng kêu anh ta là nắng.
Vì mưa sẽ lặng thầm khóc vì em và rồi vỡ òa tan trong màu nắng.
Nhưng anh không thể và sẽ không thể dù có cố gắng cũng sẽ không thành.
Nên đành cứ để mọi việc như thế không mưa, không nắng em sẽ không lạnh.
Bất chợt anh cảm thấy chạnh lòng sau những lời mà anh vừa nói.
Vì chưa hề biết nơi đó lạnh không nếu anh vẫn là làn mưa ùa trôi.
Đến rồi đi lại đi rồi đến đi đến bao giờ anh mới ở lại.
Được bên em cho tới ngày mai dù biết cơn mưa chẳng thể kéo dài.
Nhưng chắc chắn chẳng phải anh ấy đâu vì hết trưa trời không thể nắng lâu.
Lời mật ngọt cầu vòng được mấy câu sau cơn mưa trời sáng lại bắt đầu.
Thì dĩ nhiên em có thể lựa chọn nhưng nên nhớ một điều ở đằng sau.
Rằng hạnh phúc tồn tại cùng nỗi đau hai thứ đó không bao giờ bằng nhau.
Đành mặc đôi tay không thể lau khô hết trên khóe mi hoen dòng nước
Hòa quyện lời cầu mong em hạnh phúc nơi người khi bên anh không được
Ừ thì bước... cả hai cùng bước đều trên đường thẳng song song
Vẫn cạnh nhau như thời gian ấy chỉ khác nay ai chẳng còn rung động.
Ver 2:
Nắng thì vẫn bên em, nhưng người làm mưa đó không là anh nữa và.
Có chăng kỷ niệm buồn sau đêm mưa đó, em không về đây nữa à
Anh là ai... người đó là ai?
Tình cũ mờ phai... phần lỗi về ai?
Nhưng sau tất cả, anh thấy phía trái con tim, anh đang vỡ òa vì ai
Khóc thêm bao lần nữa thì em cũng đã về phía người ta
Anh chỉ cơn mưa ngâu không lối, mang hết mặn đắng, ta đã rời xa
Vì anh chỉ là một cơn mưa ngâu
Người bên đó, giọt lệ còn chưa lau
Ngày tan vỡ anh nghĩ còn chưa lâu
Cầu vồng xưa đã chẳng còn sau mưa đâu
Anh thả làn khói vào mưa, vì chỉ mưa mới làm anh vui trở lại
Căn phòng này thì vẫn tràn ngập khói thuốc anh siết từng tiếng thở dài
Em bên ai giờ này được vui không?
Sau cơn mưa có nhớ về tôi không?
Nhưng tôi chắc em sẽ quên hết.
Vì đã có nắng cho em cùng khoảng trời hồng
Anh vẫn say sưa bên những đoạn đường vắng
Câu thơ anh viết vẫn chất đầy tim
Ngậm đắng bờ môi, em đâu hiểu cảm giác nỗi nhớ chen nhau ùa về
Và anh vẫn là anh của lúc trước, sau đêm anh vừa mất em
Nhưng chỉ khác là tiếng cười giọng nói và những thứ từng rất quen.
Có phải làm nắng thì được bên anh
Còn phận làm mưa là người thua cuộc
Có phải niềm vui chỉ dành cho kẻ chiến thắng
Còn kẻ mua vui này không có phần
Còn lại nắng nặng trĩu đôi chân em
Còn lại mưa cùng hy vọng mong manh
Mưa nặng hạt, tình lỡ tuột như xe đổ dốc một mạch nhưng không phanh. (x2)
Ver 1:
Chẳng còn muốn gọi mình là mưa nữa, nên đừng kêu em ta là nắng.
Vì mưa sẽ lặng thầm khóc vì anh và rồi vỡ òa tan trong màu nắng.
Nhưng em không thể và sẽ không thể dù có cố gắng cũng sẽ không thành.
Nên đành cứ để mọi việc như thế không mưa, không nắng anh sẽ không lạnh.
Bất chợt em cảm thấy chạnh lòng sau những lời mà em vừa nói.
Vì chưa hề biết nơi đó lạnh không nếu em vẫn là làn mưa ùa trôi.
Đến rồi đi lại đi rồi đến đi đến bao giờ em mới ở lại.
Được bên anh cho tới ngày mai dù biết cơn mưa chẳng thể kéo dài.
Nhưng chắc chắn chẳng phải em ấy đâu vì hết trưa trời không thể nắng lâu.
Lời mật ngọt cầu vòng được mấy câu sau cơn mưa trời sáng lại bắt đầu.
Thì dĩ nhiên anh có thể lựa chọn nhưng nên nhớ một điều ở đằng sau.
Rằng hạnh phúc tồn tại cùng nỗi đau hai thứ đó không bao giờ bằng nhau.
Đành mặc đôi tay không thể lau khô hết trên khóe mi hoen dòng nước
Hòa quyện lời cầu mong anh hạnh phúc nơi người khi bên em không được
Ừ thì bước... cả hai cùng bước đều trên đường thẳng song song
Vẫn cạnh nhau như thời gian ấy chỉ khác nay ai chẳng còn rung động.
Ver 2:
Nắng thì vẫn bên anh, nhưng người làm mưa đó không là em nữa và.
Có chăng kỷ niệm buồn sau đêm mưa đó, anh không về đây nữa à
Em là ai... người đó là ai?
Tình cũ mờ phai... phần lỗi về ai?
Nhưng sau tất cả, em thấy phía trái con tim, em đang vỡ òa vì ai
Khóc thêm bao lần nữa thì anh cũng đã về phía người ta
Em chỉ cơn mưa ngâu không lối, mang hết mặn đắng, ta đã rời xa
Vì em chỉ là một cơn mưa ngâu
Người bên đó, giọt lệ còn chưa lau
Ngày tan vỡ em nghĩ còn chưa lâu
Cầu vồng xưa đã chẳng còn sau mưa đâu
Em thả làn khói vào mưa, vì chỉ mưa mới làm em vui trở lại
Căn phòng này thì vẫn tràn ngập khói thuốc em siết từng tiếng thở dài
Anh bên ai giờ này được vui không?
Sau cơn mưa có nhớ về tôi không?
Nhưng tôi chắc anh sẽ quên hết.
Vì đã có nắng cho anh cùng khoảng trời hồng
Em vẫn say sưa bên những đoạn đường vắng
Câu thơ em viết vẫn chất đầy tim
Ngậm đắng bờ môi, anh đâu hiểu cảm giác nỗi nhớ chen nhau ùa về
Và em vẫn là em của lúc trước, sau đêm em vừa mất anh
Nhưng chỉ khác là tiếng cười giọng nói và những thứ từng rất quen.
Có phải làm nắng thì được bên em
Còn phận làm mưa là người thua cuộc
Có phải niềm vui chỉ dành cho kẻ chiến thắng
Còn kẻ mua vui này không có phần
Còn lại nắng nặng trĩu đôi chân anh
Còn lại mưa cùng hy vọng mong manh
Mưa nặng hạt, tình lỡ tuột như xe đổ dốc một mạch nhưng không phanh. (x2)
Ver 1:
Chẳng còn muốn gọi mình là mưa nữa, nên đừng kêu anh ta là nắng.
Vì mưa sẽ lặng thầm khóc vì em và rồi vỡ òa tan trong màu nắng.
Nhưng anh không thể và sẽ không thể dù có cố gắng cũng sẽ không thành.
Nên đành cứ để mọi việc như thế không mưa, không nắng em sẽ không lạnh.
Bất chợt anh cảm thấy chạnh lòng sau những lời mà anh vừa nói.
Vì chưa hề biết nơi đó lạnh không nếu anh vẫn là làn mưa ùa trôi.
Đến rồi đi lại đi rồi đến đi đến bao giờ anh mới ở lại.
Được bên em cho tới ngày mai dù biết cơn mưa chẳng thể kéo dài.
Nhưng chắc chắn chẳng phải anh ấy đâu vì hết trưa trời không thể nắng lâu.
Lời mật ngọt cầu vòng được mấy câu sau cơn mưa trời sáng lại bắt đầu.
Thì dĩ nhiên em có thể lựa chọn nhưng nên nhớ một điều ở đằng sau.
Rằng hạnh phúc tồn tại cùng nỗi đau hai thứ đó không bao giờ bằng nhau.
Đành mặc đôi tay không thể lau khô hết trên khóe mi hoen dòng nước
Hòa quyện lời cầu mong em hạnh phúc nơi người khi bên anh không được
Ừ thì bước... cả hai cùng bước đều trên đường thẳng song song
Vẫn cạnh nhau như thời gian ấy chỉ khác nay ai chẳng còn rung động.
Ver 2:
Nắng thì vẫn bên em, nhưng người làm mưa đó không là anh nữa và.
Có chăng kỷ niệm buồn sau đêm mưa đó, em không về đây nữa à
Anh là ai... người đó là ai?
Tình cũ mờ phai... phần lỗi về ai?
Nhưng sau tất cả, anh thấy phía trái con tim, anh đang vỡ òa vì ai
Khóc thêm bao lần nữa thì em cũng đã về phía người ta
Anh chỉ cơn mưa ngâu không lối, mang hết mặn đắng, ta đã rời xa
Vì anh chỉ là một cơn mưa ngâu
Người bên đó, giọt lệ còn chưa lau
Ngày tan vỡ anh nghĩ còn chưa lâu
Cầu vồng xưa đã chẳng còn sau mưa đâu
Anh thả làn khói vào mưa, vì chỉ mưa mới làm anh vui trở lại
Căn phòng này thì vẫn tràn ngập khói thuốc anh siết từng tiếng thở dài
Em bên ai giờ này được vui không?
Sau cơn mưa có nhớ về tôi không?
Nhưng tôi chắc em sẽ quên hết.
Vì đã có nắng cho em cùng khoảng trời hồng
Anh vẫn say sưa bên những đoạn đường vắng
Câu thơ anh viết vẫn chất đầy tim
Ngậm đắng bờ môi, em đâu hiểu cảm giác nỗi nhớ chen nhau ùa về
Và anh vẫn là anh của lúc trước, sau đêm anh vừa mất em
Nhưng chỉ khác là tiếng cười giọng nói và những thứ từng rất quen.
Ảnh lời bài hát Người của ngày nắng
Lời bài hát Người của ngày nắng (đổi xưng hô "Anh" - "Em")
Intro:Có phải làm nắng thì được bên anh
Còn phận làm mưa là người thua cuộc
Có phải niềm vui chỉ dành cho kẻ chiến thắng
Còn kẻ mua vui này không có phần
Còn lại nắng nặng trĩu đôi chân em
Còn lại mưa cùng hy vọng mong manh
Mưa nặng hạt, tình lỡ tuột như xe đổ dốc một mạch nhưng không phanh. (x2)
Ver 1:
Chẳng còn muốn gọi mình là mưa nữa, nên đừng kêu em ta là nắng.
Vì mưa sẽ lặng thầm khóc vì anh và rồi vỡ òa tan trong màu nắng.
Nhưng em không thể và sẽ không thể dù có cố gắng cũng sẽ không thành.
Nên đành cứ để mọi việc như thế không mưa, không nắng anh sẽ không lạnh.
Bất chợt em cảm thấy chạnh lòng sau những lời mà em vừa nói.
Vì chưa hề biết nơi đó lạnh không nếu em vẫn là làn mưa ùa trôi.
Đến rồi đi lại đi rồi đến đi đến bao giờ em mới ở lại.
Được bên anh cho tới ngày mai dù biết cơn mưa chẳng thể kéo dài.
Nhưng chắc chắn chẳng phải em ấy đâu vì hết trưa trời không thể nắng lâu.
Lời mật ngọt cầu vòng được mấy câu sau cơn mưa trời sáng lại bắt đầu.
Thì dĩ nhiên anh có thể lựa chọn nhưng nên nhớ một điều ở đằng sau.
Rằng hạnh phúc tồn tại cùng nỗi đau hai thứ đó không bao giờ bằng nhau.
Đành mặc đôi tay không thể lau khô hết trên khóe mi hoen dòng nước
Hòa quyện lời cầu mong anh hạnh phúc nơi người khi bên em không được
Ừ thì bước... cả hai cùng bước đều trên đường thẳng song song
Vẫn cạnh nhau như thời gian ấy chỉ khác nay ai chẳng còn rung động.
Ver 2:
Nắng thì vẫn bên anh, nhưng người làm mưa đó không là em nữa và.
Có chăng kỷ niệm buồn sau đêm mưa đó, anh không về đây nữa à
Em là ai... người đó là ai?
Tình cũ mờ phai... phần lỗi về ai?
Nhưng sau tất cả, em thấy phía trái con tim, em đang vỡ òa vì ai
Khóc thêm bao lần nữa thì anh cũng đã về phía người ta
Em chỉ cơn mưa ngâu không lối, mang hết mặn đắng, ta đã rời xa
Vì em chỉ là một cơn mưa ngâu
Người bên đó, giọt lệ còn chưa lau
Ngày tan vỡ em nghĩ còn chưa lâu
Cầu vồng xưa đã chẳng còn sau mưa đâu
Em thả làn khói vào mưa, vì chỉ mưa mới làm em vui trở lại
Căn phòng này thì vẫn tràn ngập khói thuốc em siết từng tiếng thở dài
Anh bên ai giờ này được vui không?
Sau cơn mưa có nhớ về tôi không?
Nhưng tôi chắc anh sẽ quên hết.
Vì đã có nắng cho anh cùng khoảng trời hồng
Em vẫn say sưa bên những đoạn đường vắng
Câu thơ em viết vẫn chất đầy tim
Ngậm đắng bờ môi, anh đâu hiểu cảm giác nỗi nhớ chen nhau ùa về
Và em vẫn là em của lúc trước, sau đêm em vừa mất anh
Nhưng chỉ khác là tiếng cười giọng nói và những thứ từng rất quen.
Cùng nhạc sĩ CB,Đinh Vũ Duy
Về Lời bài hát Người của ngày nắng
Lời bài hát Người của ngày nắng được update liên tục trên website loibaihat.me. Nếu danh sách bài hát thiếu hoặc chưa chính xác, vui lòng liên hệ với chúng tôi!
Nhận xét
Bài hát "Người của ngày nắng" có lời hát độc đáo và ý nghĩa sâu sắc, nhắn nhủ chúng ta về việc tin tưởng vào giá trị của mình trước hết.