Lời bài hát Chỉ hôm nay thôi rồi ngày mai sẽ khác
|
Ver 1:
Mây trời đã đen... đã nhem... che phủ mất đi hạnh phúc mây màu hồng
Khoảng cách mình tự đặt ra... xin hãy xoá đi... để lại ánh cầu vồng
Và anh đang khóc đó... có thể là em sẽ không tin
Chẳng thể vượt qua được cơn mưa ngang... đang hằng ngự trị ở trong mình
Cứ cố gắng chứng tỏ mạnh mẽ... nhưng về mặt trái là ngược lại
Bản chất khi yêu là lụy... đó chính là anh Thiên Bình của thực tại
Nỗi nhớ về em và cách anh yêu... đã là thói quen không thể xóa
Nụ cười trong tim phải tìm rất khó... chứ không đơn thuần là dễ có
Em có còn nhớ chiếc vòng may mắn mà em đã từng tặng
Anh cố giữ kỹ và đã cất đi muốn nói với em là đừng giận
Anh cất trên tay và cất trong tim có thể ngay cả trong giấc mơ
Cất vào trong tủ ngăn chứa yêu thương vẽ lên hàng ngàn câu tất thơ
Anh yêu em... chỉ trong 3 ngày hôm qua, hôm nay và ngày mai
Chẳng phải đầu tiên nhưng muốn cuối cùng mặc kệ gánh nặng đè đầy vai
Anh giữ trong tim một mây màu hồng... mang theo cái tên là Ngọc Hiếu
Đã yêu và yêu rất nhiều... cô bé mang tên Trần Ngọc Hiếu
Hook:
Đừng để anh phải một mình... ở giữa cơn mưa chiều tầm tã
Là em... chính là em... người anh đã yêu... không lầm mà
Anh đang đếm ngược... 7 ngày trôi qua... để trở lại
Trở lại là em... người anh yêu thương... không gì có thể gây trở ngại
Ver 2:
Là thằng con trai thì anh cũng biết đâu nên phải khóc vì ai đó
Nhưng em thì khác là người anh yêu... hạnh phúc không em thì ai có
Đã từng quên đi cái cách yêu thương... khuất xa bên kia của chân trời
Nhưng giờ lại nhớ... lại yêu lại thương ...mà không thể nào ai nâng dời
Bảo Bình là em...cô bé ngây thơ... mang đến yêu thương cho Thiên Bình
Thiên Bình là anh... luôn muốn Bảo Bình... sẽ luôn và mãi của riêng mình
Có thể em nghĩ anh rất ngốc... cứ viết lập lại vài lời ca
Nhưng vì cái sự ngốc nghếch... cũng là động lực khiến em chẳng rời xa
Anh cố tạo nên một khung cảnh... trong ngôi nhà nhỏ là đôi ta
Và anh là cha còn em là mẹ... với đàn con thơ... của đôi ta
Em nhìn thấy chưa... tất cả đều đó... anh vờ như là cái cớ chỉ
Chỉ muốn bên em... và xin một điều là em phải nhớ kỹ
Anh yêu em... chỉ trong 3 ngày hôm qua, hôm nay và ngày mai
Chẳng phải đầu tiên nhưng muốn cuối cùng mặc kệ gánh nặng đè đầy vai
Anh giữ trong tim một mây màu hồng... mang theo cái tên là Ngọc Hiếu
Đã yêu và yêu rất nhiều... cô bé mang tên Trần Ngọc Hiếu
Mây trời đã đen... đã nhem... che phủ mất đi hạnh phúc mây màu hồng
Khoảng cách mình tự đặt ra... xin hãy xoá đi... để lại ánh cầu vồng
Và em đang khóc đó... có thể là anh sẽ không tin
Chẳng thể vượt qua được cơn mưa ngang... đang hằng ngự trị ở trong mình
Cứ cố gắng chứng tỏ mạnh mẽ... nhưng về mặt trái là ngược lại
Bản chất khi yêu là lụy... đó chính là em Thiên Bình của thực tại
Nỗi nhớ về anh và cách em yêu... đã là thói quen không thể xóa
Nụ cười trong tim phải tìm rất khó... chứ không đơn thuần là dễ có
Anh có còn nhớ chiếc vòng may mắn mà anh đã từng tặng
Em cố giữ kỹ và đã cất đi muốn nói với anh là đừng giận
Em cất trên tay và cất trong tim có thể ngay cả trong giấc mơ
Cất vào trong tủ ngăn chứa yêu thương vẽ lên hàng ngàn câu tất thơ
Em yêu anh... chỉ trong 3 ngày hôm qua, hôm nay và ngày mai
Chẳng phải đầu tiên nhưng muốn cuối cùng mặc kệ gánh nặng đè đầy vai
Em giữ trong tim một mây màu hồng... mang theo cái tên là Ngọc Hiếu
Đã yêu và yêu rất nhiều... cô bé mang tên Trần Ngọc Hiếu
Hook:
Đừng để em phải một mình... ở giữa cơn mưa chiều tầm tã
Là anh... chính là anh... người em đã yêu... không lầm mà
Em đang đếm ngược... 7 ngày trôi qua... để trở lại
Trở lại là anh... người em yêu thương... không gì có thể gây trở ngại
Ver 2:
Là thằng con trai thì em cũng biết đâu nên phải khóc vì ai đó
Nhưng anh thì khác là người em yêu... hạnh phúc không anh thì ai có
Đã từng quên đi cái cách yêu thương... khuất xa bên kia của chân trời
Nhưng giờ lại nhớ... lại yêu lại thương ...mà không thể nào ai nâng dời
Bảo Bình là anh...cô bé ngây thơ... mang đến yêu thương cho Thiên Bình
Thiên Bình là em... luôn muốn Bảo Bình... sẽ luôn và mãi của riêng mình
Có thể anh nghĩ em rất ngốc... cứ viết lập lại vài lời ca
Nhưng vì cái sự ngốc nghếch... cũng là động lực khiến anh chẳng rời xa
Em cố tạo nên một khung cảnh... trong ngôi nhà nhỏ là đôi ta
Và em là cha còn anh là mẹ... với đàn con thơ... của đôi ta
Anh nhìn thấy chưa... tất cả đều đó... em vờ như là cái cớ chỉ
Chỉ muốn bên anh... và xin một điều là anh phải nhớ kỹ
Em yêu anh... chỉ trong 3 ngày hôm qua, hôm nay và ngày mai
Chẳng phải đầu tiên nhưng muốn cuối cùng mặc kệ gánh nặng đè đầy vai
Em giữ trong tim một mây màu hồng... mang theo cái tên là Ngọc Hiếu
Đã yêu và yêu rất nhiều... cô bé mang tên Trần Ngọc Hiếu
Mây trời đã đen... đã nhem... che phủ mất đi hạnh phúc mây màu hồng
Khoảng cách mình tự đặt ra... xin hãy xoá đi... để lại ánh cầu vồng
Và anh đang khóc đó... có thể là em sẽ không tin
Chẳng thể vượt qua được cơn mưa ngang... đang hằng ngự trị ở trong mình
Cứ cố gắng chứng tỏ mạnh mẽ... nhưng về mặt trái là ngược lại
Bản chất khi yêu là lụy... đó chính là anh Thiên Bình của thực tại
Nỗi nhớ về em và cách anh yêu... đã là thói quen không thể xóa
Nụ cười trong tim phải tìm rất khó... chứ không đơn thuần là dễ có
Em có còn nhớ chiếc vòng may mắn mà em đã từng tặng
Anh cố giữ kỹ và đã cất đi muốn nói với em là đừng giận
Anh cất trên tay và cất trong tim có thể ngay cả trong giấc mơ
Cất vào trong tủ ngăn chứa yêu thương vẽ lên hàng ngàn câu tất thơ
Anh yêu em... chỉ trong 3 ngày hôm qua, hôm nay và ngày mai
Chẳng phải đầu tiên nhưng muốn cuối cùng mặc kệ gánh nặng đè đầy vai
Anh giữ trong tim một mây màu hồng... mang theo cái tên là Ngọc Hiếu
Đã yêu và yêu rất nhiều... cô bé mang tên Trần Ngọc Hiếu
Hook:
Đừng để anh phải một mình... ở giữa cơn mưa chiều tầm tã
Là em... chính là em... người anh đã yêu... không lầm mà
Anh đang đếm ngược... 7 ngày trôi qua... để trở lại
Trở lại là em... người anh yêu thương... không gì có thể gây trở ngại
Ver 2:
Là thằng con trai thì anh cũng biết đâu nên phải khóc vì ai đó
Nhưng em thì khác là người anh yêu... hạnh phúc không em thì ai có
Đã từng quên đi cái cách yêu thương... khuất xa bên kia của chân trời
Nhưng giờ lại nhớ... lại yêu lại thương ...mà không thể nào ai nâng dời
Bảo Bình là em...cô bé ngây thơ... mang đến yêu thương cho Thiên Bình
Thiên Bình là anh... luôn muốn Bảo Bình... sẽ luôn và mãi của riêng mình
Có thể em nghĩ anh rất ngốc... cứ viết lập lại vài lời ca
Nhưng vì cái sự ngốc nghếch... cũng là động lực khiến em chẳng rời xa
Anh cố tạo nên một khung cảnh... trong ngôi nhà nhỏ là đôi ta
Và anh là cha còn em là mẹ... với đàn con thơ... của đôi ta
Em nhìn thấy chưa... tất cả đều đó... anh vờ như là cái cớ chỉ
Chỉ muốn bên em... và xin một điều là em phải nhớ kỹ
Anh yêu em... chỉ trong 3 ngày hôm qua, hôm nay và ngày mai
Chẳng phải đầu tiên nhưng muốn cuối cùng mặc kệ gánh nặng đè đầy vai
Anh giữ trong tim một mây màu hồng... mang theo cái tên là Ngọc Hiếu
Đã yêu và yêu rất nhiều... cô bé mang tên Trần Ngọc Hiếu
Lời bài hát Chỉ hôm nay thôi rồi ngày mai sẽ khác (đổi xưng hô "Anh" - "Em")
Ver 1:Mây trời đã đen... đã nhem... che phủ mất đi hạnh phúc mây màu hồng
Khoảng cách mình tự đặt ra... xin hãy xoá đi... để lại ánh cầu vồng
Và em đang khóc đó... có thể là anh sẽ không tin
Chẳng thể vượt qua được cơn mưa ngang... đang hằng ngự trị ở trong mình
Cứ cố gắng chứng tỏ mạnh mẽ... nhưng về mặt trái là ngược lại
Bản chất khi yêu là lụy... đó chính là em Thiên Bình của thực tại
Nỗi nhớ về anh và cách em yêu... đã là thói quen không thể xóa
Nụ cười trong tim phải tìm rất khó... chứ không đơn thuần là dễ có
Anh có còn nhớ chiếc vòng may mắn mà anh đã từng tặng
Em cố giữ kỹ và đã cất đi muốn nói với anh là đừng giận
Em cất trên tay và cất trong tim có thể ngay cả trong giấc mơ
Cất vào trong tủ ngăn chứa yêu thương vẽ lên hàng ngàn câu tất thơ
Em yêu anh... chỉ trong 3 ngày hôm qua, hôm nay và ngày mai
Chẳng phải đầu tiên nhưng muốn cuối cùng mặc kệ gánh nặng đè đầy vai
Em giữ trong tim một mây màu hồng... mang theo cái tên là Ngọc Hiếu
Đã yêu và yêu rất nhiều... cô bé mang tên Trần Ngọc Hiếu
Hook:
Đừng để em phải một mình... ở giữa cơn mưa chiều tầm tã
Là anh... chính là anh... người em đã yêu... không lầm mà
Em đang đếm ngược... 7 ngày trôi qua... để trở lại
Trở lại là anh... người em yêu thương... không gì có thể gây trở ngại
Ver 2:
Là thằng con trai thì em cũng biết đâu nên phải khóc vì ai đó
Nhưng anh thì khác là người em yêu... hạnh phúc không anh thì ai có
Đã từng quên đi cái cách yêu thương... khuất xa bên kia của chân trời
Nhưng giờ lại nhớ... lại yêu lại thương ...mà không thể nào ai nâng dời
Bảo Bình là anh...cô bé ngây thơ... mang đến yêu thương cho Thiên Bình
Thiên Bình là em... luôn muốn Bảo Bình... sẽ luôn và mãi của riêng mình
Có thể anh nghĩ em rất ngốc... cứ viết lập lại vài lời ca
Nhưng vì cái sự ngốc nghếch... cũng là động lực khiến anh chẳng rời xa
Em cố tạo nên một khung cảnh... trong ngôi nhà nhỏ là đôi ta
Và em là cha còn anh là mẹ... với đàn con thơ... của đôi ta
Anh nhìn thấy chưa... tất cả đều đó... em vờ như là cái cớ chỉ
Chỉ muốn bên anh... và xin một điều là anh phải nhớ kỹ
Em yêu anh... chỉ trong 3 ngày hôm qua, hôm nay và ngày mai
Chẳng phải đầu tiên nhưng muốn cuối cùng mặc kệ gánh nặng đè đầy vai
Em giữ trong tim một mây màu hồng... mang theo cái tên là Ngọc Hiếu
Đã yêu và yêu rất nhiều... cô bé mang tên Trần Ngọc Hiếu
Cùng nhạc sĩ BU
- Mưa xin lỗi - BU
Ver 1: Mưa's luôn cố phải cười... cho qua mọi chuyện... mặc dù lòng đang Mưa Tập cách phất lờ... ...
- Nếu người đó không mang hạnh phúc - BU
Ver 1: Có phải là anh đã quá ích kỷ khi cứ giữ em lại ở nơi này Dù biết đó chỉ là bóng hình thôi ...
Về Lời bài hát Chỉ hôm nay thôi rồi ngày mai sẽ khác
Lời bài hát Chỉ hôm nay thôi rồi ngày mai sẽ khác được update liên tục trên website loibaihat.me. Nếu danh sách bài hát thiếu hoặc chưa chính xác, vui lòng liên hệ với chúng tôi!
Nhận xét
Lời bài hát này thuyết phục được rằng cần phải tự tin và luôn lập kế hoạch để có thể chuẩn bị cho mọi suy nghĩ cũng như sự kiện tới.